Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ngón tay Jennie nhịp nhịp trên mặt bàn gỗ, đôi mắt mèo nheo nheo dõi theo từng cử động của con người đang làm bộ tập trung xem phim kia. Tính cách sở thích thói quen của Lisa cô nắm trong lòng bàn tay, lạ gì nữa mà đóng kịch. 


Lisa là đang chờ cô lơ là sẽ đến đùa giỡn với Lalice, chơi với con cũng được thôi nhưng nhất định phải có cô ngồi đấy trông chừng mới được. Chuyện lần trước đã làm cô đủ tá hỏa rồi.


-Chị không đi xem đồ giặt xong chưa à?_Lisa ngáp một cái, vươn vai tựa ra sau ghế, mắt không quên liếc sang chiếc nôi nhỏ.

-Hôm nay em phơi đồ đi_Jennie lắc lắc chiếc đồ chơi nhỏ treo lủng lẳng trên thành nôi, mỉm cười với Lalice.

-Nhưng nãy giờ việc nhà em làm hết rồi mà?_thật sự mà nói Lisa thấy không công bằng. Vợ than vãn gì cô đều không tiếc công sức phụ giúp, tới phiên cô thì mở miệng than vãn còn không có cơ hội. Chúng ta đang sống trong một xã hội mà gì gì cũng bình đẳng không phải sao?


Jennie buông Lalice ra, quay sang nhìn Lisa, người đang tỏ thái độ ra mặt.


-Chị mệt_Jennie đơn giản nhún vai một cái, mọi trách nhiệm đều bị phủi bỏ. 

-Này Jennie, em cũng biết mệt_Lisa hiếm khi nào gọi tên vợ hẳn hoi, trừ những lúc cô cảm thấy khó chịu và cần nói chuyện nghiêm túc. Thế nhưng những lúc Lisa muốn nghiêm túc Jennie lại muốn đùa giỡn, cô thích vẻ mặt nửa giận nửa thương của Lisa. 

-Chị sẽ không để em ở một mình cùng với con. Em nhớ lần trước em đã làm gì không?


Ngón trỏ của Jennie liên tục trỏ vào vai Lisa khiến cho Lisa lùi về sau ngã cả ra sau ghế, Lisa lồm cồm bò dậy nắm lấy bàn tay của Jennie.


-Con cũng đến tuổi lật rồi, em chỉ hướng dẫn cho con. 

-Con sẽ tự động lật, không đợi em phải nâng con bé lên như thế. Em mua một chồng sách về đọc chi mà không biết được chuyện đơn giản đó_Jennie đảo mắt, cô chịu thua sự ngốc nghếch của vợ mình.

-Em...em chưa đọc tới cái đó.

-Thế thì đừng làm bừa.

-Em cũng là mẹ con bé vậy, chị để em chơi với con nữa chứ? Chị không công bằng.

-Được thôi em có thể chơi với con, khi mà em có trách nhiệm hơn. Đi phơi đồ đi đừng tảng lờ nữa.

-Nhưng...!!


Jennie ngẩng lên, đôi mắt mèo nhìn thẳng vào mắt Lisa, Lisa biết đó là lời cảnh cáo cuối cùng dành cho mình. 


-Phơi phơi phơi!!_Lisa dậm chân, lí nhí khi đi ngang qua vợ, bị vợ phát một cái vào mông.

-Nói cái gì đấy!!

-Aigoo!!!_Lisa cau có đi thẳng ra hành lang.

-Đồ ngốc_Jennie phì cười nhìn theo bóng lưng vợ, rồi lại quay sang chiếc nôi nhỏ_Giống cái gì thì giống, sau này con nhất định không được giống chỗ đấy biết không?




...




-Mèo conn? Thì ra con ở đây có một mình thôi à...Mẹ Ni đâu rồi ta..._Lisa vừa phơi xong giỏ đồ mò vào phòng khách trông thấy chiếc nôi nhỏ nằm yên ắng giữa phòng. Chỉ có tiếng tivi mở nho nhỏ và tiếng gió từ chiếc quạt nước.


Cô nhìn vào trong nôi, thiên thần nhỏ vẫn đang nằm đùa nghịch những ngón tay của mình, đôi gò má phúng phính và cái cách Lalice thổi bong bóng nước bọt khiến tim Lisa mềm nhũn. 


-Awww mèo con của mẹ..._Lisa tựa cằm lên thành nôi nhìn con gái, nghĩ nghĩ một lát lại ngẩng đầu nhìn quanh quất. Cô tự hỏi vợ mình đâu mất rồi.


Một ý tưởng nảy lên trong đầu, không phải đây là dịp để cô có thể cùng con đùa giỡn thoải mái mà không phải lo lắng ánh nhìn của vợ ư? 



Jennie vào bếp pha sữa cho con, cô tính toán thời gian một chút và ghi lại vài ghi chú lên chiếc bảng nhỏ đề phòng giữa đêm cô không dậy nổi Lisa sẽ nhìn lên đó mà biết đường pha sữa cho con. Cô lắc nhẹ bình sữa và cho vào thau nước nhỏ ngâm.


Vừa bước vào phòng khách cô thấy một tiểu Lisa nằm trong vòng tay một Lisa bản gốc, Lisa thì thầm gì đó với con và con thì giương đôi mắt to tròn nhìn em ấy, lâu lâu đôi môi nhỏ nhoẻn cười. Đứng từ góc độ này vẫn có thể thấy rõ khóe môi khả ái con gái thừa hưởng từ Lisa, Jennie bất giác mỉm cười theo, bàn chân không tự chủ được tự động tiến đến gần đặt thau nước sang một bên, ngồi xuống bên cạnh vợ.


-Nini?_Lisa ngạc nhiên né sang một bên, đột nhiên Jennie không nói không rằng cứ thế nhào đến chỗ cô. Đây là muốn cái gì?


Lisa nhìn lại Lalice trong lòng mình, cô lắp bắp tìm cách giải thích. Cô nghĩ Jennie sẽ nổi điên mất nếu cô cứ ngoan cố làm điều chị ấy cấm. 


-Con...con nằm một mình có vẻ buồn chán nên em...


Lời chưa dứt, cảm giác mềm mại từ làn môi của vợ chạm lên môi cô...


Lisa không nhúc nhích, ngồi im nhìn xuống đôi môi mời gọi của vợ, nhìn kiểu nào cũng thật là khiêu khích. Cô khẽ nuốt nước bọt, đôi mắt từ từ khép lại vì lần nữa cảm giác được vợ đang ôm lấy mình. 


Chụt!


Từ lúc nào ấy nhỉ. Từ lúc nào mà cô và Jennie không hôn kiểu trẻ con như thế này, một nụ hôn thật kêu. Nghĩ đến đấy cả hai đều bật cười.


-Yêu chị Nini_Lisa thì thầm. 

-Yêu em_Jennie úp mặt vào áo vợ, cô sợ Lisa nhìn thấy mình xấu hổ, em ấy sẽ chọc mất.



Cả hai cứ thế im lặng nhìn nhau, từ lúc nụ cười xuất hiện và dần tắt đi, ánh nhìn trở nên điềm đạm hơn. Bàn tay Jennie trượt từ cổ xuống vai Lisa, mân mê cổ áo.


-owowowowow~_âm giọng non nớt của Lalice cắt ngang giây phút yên tĩnh của hai vợ chồng.



Jennie giật mình nhìn xuống Lalice, phải rồi, đã có con rồi cơ này. 

Lisa nhìn vợ, rồi lại nhìn con. Không phải cô đã có cho mình một gia đình nhỏ hẳn hoi rồi sao?

Mọi thứ cứ như mới hôm qua, như thể vừa kết thúc lễ cưới cô bế Jennie lên chiếc Audi của mình cứ thế trong đêm chạy thẳng ra ngoại thành, vài tiếng ngồi xe và cả hai dừng lại tại một bãi biển vắng người ngắm mặt trời mọc. Và bùm~ cả hai ngồi đây cùng với Lalice, một gia đình ấm áp và ngọt ngào.



Không phải cuộc sống này quá giống trong mơ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro