Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa mới vừa ngừng không lâu, mặt đất còn có chút ướt. Chân trời mây đen tản ra, ánh trăng ẩn trong mây dần biến mất, ban đêm càng thêm vắng lặng.

Seulgi đi theo Joohyun lên lầu.

Vừa vào cửa, Joohyun liền rót một ly nước ấm cho nàng, áo khoác tùy ý đặt ở trên sofa, "Có muốn tắm rửa không?"

Nàng lớn lên xinh đẹp, biểu tình cùng ngữ khí đều rất dịu dàng, thời điểm nhìn chăm chú vào người ta như có dòng nước ấm đem toàn thân bao vây lại, không có bất luận cảm giác khó chịu nào.

"Muốn."

Joohyun rất nhanh lấy ra một bộ áo choàng tắm, cằm lệch về hướng phòng tắm, "Bộ này mới tinh, em trước hay là tôi trước?"

"Tôi trước đi."

Seulgi vặn ra vòi hoa sen, để chân trần đứng ở dưới vòi, đôi mắt nàng dừng trên bồn rửa tay vài giây. Từ lúc tiến vào nàng liền quan sát, trong nhà  Joohyun không giống như là có một người khác sống cùng.

Không, chính xác mà nói, không giống như là có người thường xuyên ở.

......

Phòng ngủ của Joohyun rất lớn, đầu giường sáng lên một mảng từ đèn bàn, thiết kế rất đẹp, màu cam ấm áp chiếu sáng đến người mơ màng.

Seulgi dựa vào đầu giường, di động lại lần nữa vang lên.

Vẫn là Lee Sunmi gọi tới.

Nàng liếc mắt một cái, cười nhạt.

Đúng vào lúc này, ngoài cửa có chút ánh sáng lọt vào, tầm mắt sáng lên không ít. Joohyun mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng đi vào, tóc dài hơi ướt tùy ý xoã, bên mái cùng trên cổ đều có sợi tóc rũ xuống, lười biếng vũ mị.

Cùng là một kiểu áo choàng tắm, mặc ở trên người Joohyun chiều dài chỉ che khuất một nửa đùi, dưới ánh sáng, có mấy giọt nước chưa được lau khô theo đường cong trượt xuống, rơi trên đôi bàn chân mềm mại.

Nàng chậm rãi tới gần, một luồng khí nóng hướng Seulgi ập đến, ngữ khí nghe không ra là trêu chọc hay là không vui, "Sao không nghe? Hiện tại cũng phổ biến chuyện bạn gái cũ cũng gọi điện kiểm tra sao?"

Bị nàng đoán được Seulgi cũng không xấu hổ, ngón tay ấn tắt tiếng, nhẹ giọng nói: "Không cần cô ấy xen vào."

Buông di động, Seulgi lúc này mới phát hiện hai người dựa thật sự gần, nhiệt độ trên người Joohyun nhắm thẳng khe hở quần áo tỏa ra,áo choàng tắm được buộc lỏng lẻo đột nhiên bị cởi ra.

Seulgi cũng không kháng cự tiếp xúc từ Joohyun, ngược lại, lòng bàn tay cùng da thịt nàng đều là non mềm, giống như một khối ngọc, chạm vào sinh ra ấm áp.

Tóc Seulgi rủ tán loạn, cổ đặt trên gối đầu, đôi mắt che một tầng hơi nước, chóp mũi đều phiếm hồng, "Cô chắc chắn cô vẫn luôn độc thân chứ?"

"Có lẽ là tôi có thiên phú," ngón tay dài của Joohyun vòng quanh sợi tóc nàng, áp xuống giọng nói, bật cười, "Em có biết hay không hiện tại chất vấn tôi vấn đề này, thực gây mất hứng."

"Vậy phải nói cái gì?"

Seulgi vừa dứt lời, tiếng hít thở triền miên bỗng nhiên lọt vào lỗ tai, gợi lên một trận ngứa, "Em rất tuyệt, tôi rất thích."

Ánh sáng tối tăm mông lung đem hai bóng dáng mảnh khảnh chiếu trên mặt đất, khi tĩnh khi động, như mây nơi chân trời, bỗng nhiên va chạm bỗng nhiên chia lìa, cũng có thể đan chéo ngọt ngào.

......

Sáng sớm.

Seulgi mông lung tỉnh lại, theo thói quen hướng bên cạnh quơ, lại chạm phải chính là một đầu vai lạnh lẽo.

Chủ nhân đầu vai kia đang ngủ một cách bình yên.

Giữa những vết xanh tím còn lưu lại trên da, còn có một dấu răng, là tối hôm qua Seulgi cắn.

Nàng hít một hơi, nhặt lên áo choàng tắm trên mặt đất, muốn yên lặng không một tiếng động mà ra khỏi phòng, một giọng nữ tươi cười bỗng dưng vang lên.

"Ăn xong liền chạy, em thật là vô tình đó."

Giọng nói khàn khàn khi ngủ dậy, làm cột sống người nghe muốn mềm đi một nửa.

Bị đoán trúng tâm tư Seulgi có chút xấu hổ, nhìn đồng hồ, sờ nhẹ chóp mũi nói: "Thời gian không còn sớm, tôi nên trở về đi làm."

Tối hôm qua một đêm điên cuồng, Seulgi khó có được một giấc ngủ ngon lành, tỉnh trễ một chút.

Joohyun chống thân thể, tóc dài mềm mại rơi trước ngực, cười nói: "Tôi đưa em đi."

"Được."

Ban đêm gió lớn, tiểu khu Joohyun ở gần sông, quần áo Seulgi phơi cả đêm đã khô, rửa mặt chải đầu đơn giản, lại dùng son môi của Joohyun tô một chút, hai người liền xuống lầu.

Seulgi nói cho nàng địa chỉ công ty.

Dọc theo đường đi hai người không có nói chuyện, Seulgi mở di động ra, nhìn góc phải bên dưới 23 cuộc gọi nhỡ, trong đầu nghĩ đến hạng mục tương đối quan trọng gần đây.

"Tới rồi."

Giọng nói của Joohyun đem suy nghĩ của Seulgi kéo về hiện thực, nàng hướng ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, gật đầu nói cảm ơn, kéo ra cửa xe đi xuống, cánh tay lại bỗng dưng bị người bắt lấy.

Seulgi nghi hoặc quay đầu lại, Joohyun nghiêng đầu, môi đỏ khẽ mở, "Lộ phí là một cái hôn tạm biệt, có thể chứ?"

Nói đến cùng cũng chỉ là quan hệ 419, hôm nay qua đi, hai người đại khái sẽ không còn liên hệ.

Hôn một chút cũng không sao.

Seulgi cũng không ngượng ngùng, xoay người đóng lại cửa xe, cả người hướng Joohyun quay qua, nhẹ nhàng dán sát lên đôi môi mềm mại kia.

Những nụ hôn tối hôm qua càng nhiều là trộn lẫn dục niệm cháy bỏng, như là thiêu đốt đến đỏ bừng, có thể đem người ta hòa tan. Mà nụ hôn giờ phút này chỉ là chuồn chuồn lướt nước, lướt qua, Seulgi có thể ngửi được trên người Joohyun hương vị nước hoa cùng hô hấp thanh đạm.

Mềm nhẹ mà lâu dài.

Tim Seulgi đập rối loạn một nhịp, đang muốn buông ra, môi Joohyun như là dây leo khát vọng sinh trưởng, gặp được một chút nguồn nước liền gắt gao cuốn lấy nàng, chậm rãi kéo dài nụ hôn.

Dây leo dựa vào chính là đại thụ, nỗ lực cùng nhau tồn tại sinh trưởng. Seulgi lại cảm thấy mình giống mầm cây non, giây tiếp theo đã thở không nổi.

Rốt cuộc, Joohyun buông nàng ra trước, nhấp môi kéo ra một sợi chỉ bạc, ánh mắt vô cùng ái muội mà nhìn Seulgi, "Xin lỗi, tôi không khống chế được chính mình, không làm đau em chứ?"

"...Không có gì, tôi lên trước."

Seulgi quay người nhanh chóng đi ra từ Maybach, sợ chậm một giây lại bị yêu tinh kia câu dẫn trở về.

Mới vừa gặp mặt Seulgi đã cảm thấy Bae Joohyun là đóa hoa hồng phong tình vạn chủng. Sau đó lại cảm thấy nàng là xà mỹ nhân, thật mê hồn.

Hiện tại nghĩ đến, rõ ràng là yêu tinh, câu hồn đoạt phách.

Công ty thiết kế Jhome nằm trong một tòa nhà văn phòng ở phụ cận quảng trường Gwanghwamun cũ ở Seoul, thuê nửa tầng, một nửa kia là công ty truyền thông KBS, trung gian dùng kính làm ngăn cách phân chia, bố trí quầy lễ tân.

9:59.

Seulgi đến phòng làm việc.

Nhóm nhân viên cơ bản đều đang ở vị trí của mình, đột nhiên thấy nàng, đều là vẻ mặt giật mình, có một hai người không sợ bàn tán xôn xao, bị Seulgi liếc mắt một cái liền im lặng trở lại.

"Seola, lát nữa đem tư liệu của Nexon tới văn phòng tôi." Seulgi nói xong, nhấc chân đi vào phòng.

Nàng vừa rời đi, bộ phận thiết kế đang im lặng liền nổ tung.

"Seulgi sao lại bất ngờ tới đây? Xem dáng vẻ...... Chắc vẫn chưa làm lành rồi?"

"Haizz, có thể không làm lành sao? Nếu không về sau đi nơi nào làm bà chủ được bây giờ? Tôi còn tưởng rằng lòng tự trọng của Seulgi có bao nhiêu cao, kết quả cũng chỉ như vậy."

"Tôi nghe nói...... Cô gái kia trong nhà rất có tiền, người cũng ôn nhu ngoan ngoãn. Nếu không chia tay, tôi đánh giá là Seulgi đấu không lại người ta."

"Ai mà biết, chúng ta làm tốt việc của mình là được."

Trong nhóm bát quái, xuất hiện người có ý nghĩ tương đối kỳ quái: "Seulgi hôm nay đổi màu son môi, khá xinh đẹp, mọi người thấy sao?"

Mọi người: "......"

......

Hơn hai mươi ngày Seulgi không có tới công ty, chỉ xử lý một ít chuyện tương đối khẩn cấp, bận toàn bộ buổi sáng mới miễn cưỡng có chút thời gian nghỉ ngơi.

Nàng lấy văn kiện Seola đưa vào, cẩn thận xem.

Khoa học kỹ thuật Nexon là công ty hàng đầu trong lĩnh vực khai phá game mobile, tổng tài đương nhiệm chín năm trước khi học đại học sáng lập phòng làm việc Nexon tiền thân của công ty Nexon bây giờ, mất thời gian bảy năm hoàn thành đưa ra thị trường. Game mobile thịnh hành mấy năm gần đây đa số đều xuất phát từ Nexon, trở thành công ty game mobile có sức ảnh hưởng bậc nhất trong nước.

Một trong những trò chơi di động MOBA phổ biến nhất do Nexon sở hữu sắp kỷ niệm ba năm phát hành, Nexon tính toán ra mắt một nhân vật mới, gia công thiết kế ở bên ngoài vừa lúc cho Jhome nắm bắt được cơ hội này.

Jhome chủ yếu thiết kế về BJD*cùng thiết kế Hàn phục, hai cái này vốn chỉ là văn hóa tiểu chúng, mấy năm nay cũng không có đơn đặt hàng quy mô lớn nào.

*BJD : Ball Jointed Doll. Mẫu búp bê này mô phỏng theo cơ thể người thật, có các khớp trên cơ thể cho phép người chơi tạo bất kỳ tư thế nào của búp bê: ngồi, đứng, vắt chân tay, múa, thậm chí cả các tư thế như tập yoga...

Nếu có thể thành công nhận được hạng mục này như vậy con đường Jhome đi về sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Seulgi đang lật trang tài liệu, cửa văn phòng bỗng nhiên bị người đẩy ra, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, Lee Sunmi sắc mặt hơi trầm xuống, đóng cửa lại.

Văn phòng khôi phục an tĩnh, Seulgi cũng không để ý tới, tiếp tục xem văn kiện.

"Tối hôm qua sao em không nghe điện thoại?"

Nghe vậy, Seulgi đóng lại văn kiện, bỏ vào hộp, nhàn nhạt nói: "Không phải thời gian làm việc, không muốn tiếp."

Lee Sunmi đi đến trước bàn làm việc, ánh mắt từ môi nàng vẫn luôn đi xuống xem, gắt gao như là muốn đem cả người nàng nhìn thấu, giọng điệu có chút bướng bỉnh: "Seul Seul, tối hôm qua sao không thay quần áo? Không về nhà sao?"

Nàng đang thăm dò.

Seulgi biết nàng tối hôm qua hẳn là gặp được mình, trào phúng nổi lên nơi đáy mắt, "Sao thế? Chị cũng nhìn trúng cô ấy sao?"

Lee Sunmi bị từ "Cũng" kích động, nàng đè đè giữa mày, "Em biết chị không phải ý tứ này, chị chỉ là lo lắng cho em. Nhiều ngày như vậy em đều không có để ý tới chị, không chịu nghe chị giải thích một câu. Seul Seul, chẳng lẽ em từ bỏ tình cảm nhiều năm như vậy của chúng ta, Jhome em cũng không cần sao?"

Đối mặt với sự lên án của Lee Sunmi, Seulgi đôi tay đan lại ở trước bàn, cười như không cười nhìn nàng, "Nghe nói chị gần đây tăng tiền lương cho mọi người?"

Lee Sunmi tức khắc nghẹn lại.

Trong mắt người ngoài Seulgi chủ về thiết kế, nàng có được quyền nói cùng quyền quyết sách việc lớn, trên thực tế sự việc lớn nhỏ của Jhome đều có Seulgi tham dự, rất nhiều khách hàng cũng là Seulgi kiếm được, bọn họ cũng chỉ nhận Kang Seulgi người này.

Sau khi sự việc bại lộ, Lee Sunmi lo lắng Seulgi sẽ mang theo nhân viên bỏ đi, Jhome cũng chỉ còn là cái vỏ rỗng, vì thế trước tiên không có vội vàng cầu xin tha thứ, mà là cho nhân viên hứa hẹn tăng tiền lương.

"Bảo bối, chị cùng cô ấy chỉ là...... Là cô ấy câu dẫn chị trước, là chị không tốt, tối hôm qua chị chính là muốn cùng cô ta đoạn tuyệt," Lee Sunmi đầu tiên làm ra vẻ mặt thống khổ, rồi sau đó sâu kín mà nhìn Seulgi, "Tối hôm qua người kia, là bạn em sao?"

Từ trước tới nay tại sao lại không phát hiện ra, người này dối trá ghê tởm như thế?

Seulgi dời đi tầm mắt ở trên mặt nàng, lãnh đạm nói: "Chúng ta đã chia tay, đồng nghiệp không có quyền hỏi đến việc xã giao của tôi?"

"Nếu em thật sự giận thì lấy chị ra xả giận đi, ngàn vạn lần đừng hủy hoại chính mình." Mắt thấy Seulgi thần sắc càng ngày càng lạnh, Lee Sunmi đành phải nói: "Chị không quấy rầy em nữa, Seul Seul, đúng rồi, bản thảo cho Nexon giao vào ngày 20.6, cạnh tranh với chúng ta còn có bốn công ty. Seul Seul, em có nắm chắc không?"

"Không biết."

Lee Sunmi cũng không muốn tiếp tục tự nói tự nghe, suy nghĩ gì đó rồi nhìn thoáng qua Seulgi, liền rời đi.

Ngón tay Seulgi siết lại để trên bàn, logo Jhome do nàng thiết kế đặt ở mép bàn.

Jhome.

Ngụ ý là khi các nàng gặp nhau lần đầu tiên.

Tình cảm ở trong mắt nếu không xem ra gì, như vậy sự nghiệp......

Seulgi khóe môi nổi lên nụ cười lạnh, dừng lại động tác, lấy ra di động gọi điện thoại.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro