Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên mặt tường đồng hồ tí tách chuyển động, nhắc nhở thời gian trôi đi.

Seulgi ngồi trên ghế xoay tròn, chân nhẹ đạp lên trên đệm mềm, thanh âm của Joohyun như cành liễu mềm mại lại bướng bỉnh, ngứa ngáy trong lỗ tai, khiến ngón chân hơi hơi cuộn tròn lên.

"Video call" hai chữ bị nàng nói ra vừa ái muội vừa trêu chọc.

Ngoài cửa sổ ánh trăng như tuyết, Seulgi bị tiếng nói của nàng gợi lên ký ức, thân ảnh yêu kiều ẩn hiện trong làn tóc đen như mực phảng phất trong đầu óc, bởi vì động tình mà phiếm sắc hồng phấn......

Xinh đẹp lại câu dẫn.

"......"

Seulgi uống một ngụm nước, chất lỏng lạnh lẽo áp xuống khô nóng trong cổ họng, nhấp môi dưới nói, "Tôi tin, sao đột nhiên nhắc tới cái này?"

"Tôi có một người bạn, vừa lúc có phòng trống để không. Giá thuê rất thích hợp, A Seul, có muốn đến xem hay hay không?"

Cái người bạn này có thể hay không......

Seulgi ẩn ẩn có loại ảo giác, nhưng cũng không muốn đi quản, đôi mắt sáng như tinh thạch, "Ở nơi nào?"

"Ở gần Kang-nam, nơi mà lần trước tôi nấu cơm cho em. Cho thuê cả tầng, 4 phòng 640 mét vuông, em dùng để làm cái gì cũng đều có thể."

Nghe được "Kang-nam" hai chữ, Seulgi nghĩ đến chỉ có giá tiền, nhỏ giọng hỏi: "...... Tiền thuê là bao nhiêu?"

Nơi đó nằm ở đoạn đường đẹp, xung quanh các loại hạng mục du lịch khai phá, giá nhà thật sự không phải người bình thường có thể thuê nổi.

Joohyun bên kia có âm thanh vải vóc cọ xát, giống như là mặc xong quần áo đi ra khỏi phòng tắm, giọng nói cũng trở nên không kỳ ảo linh động như vậy nữa, "A Seul dự toán là bao nhiêu?"

"Tôi chỉ thuê một hộ được không? 3500?" Seulgi nói ra không tự tin, giá này thật sự đáng tiếc cho vị trí nơi đó, nàng cắn môi dưới, "Nếu không...... Tôi lại thêm......"

Thật ra thuê nhà thì rất dễ dàng.

Nhưng mở công ty lại là cả một đống trình tự, đăng ký địa chỉ cũng thực phiền toái, cũng không phải tất cả mọi người đồng ý đem phòng cho người khác dùng kinh doanh, mặc dù đồng ý, giá cả cũng rất cao.

Bằng không Seulgi cũng sẽ không chịu đựng cái vẻ làm bộ làm tịch của Choi Woosik.

Ai ngờ Joohyun chỉ là nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng, "Khá tốt, giá cả ở trong phạm vi chấp nhận của bạn tôi, 3500 thuê bốn phòng đi. Cô ấy chủ yếu là không muốn phòng để trống quá lâu, sợ có quỷ."

Seulgi:???

Cái lý do cũng thật là...... vừa cường hãn vừa mới mẻ.

Seulgi thu lại thần sắc, nhẹ giọng nói: "Vậy...... Chúng ta khi nào có thể đi xem phòng, ký hợp đồng?"

"Cuối tuần đi, em sốt ruột sao?"

"Được, không sốt ruột, các người thuận tiện là được."

Cái bánh kẹp có nhân từ trên trời rơi xuống khiến Seulgi có chút choáng váng, trên tay nắm cái ly, ở mặt ly để lại một chút độ ấm, cảm kích nói: "Cảm ơn cô."

Nếu không có Bae Joohyun, việc thuê phòng không dễ dàng giải quyết như vậy, cũng nhặt không được tiện nghi lớn như vậy.

"Không đủ."

Seulgi ngẩn ra, "Cái gì?"

"Trong điện thoại nói một câu cảm ơn có phải là không quá có thành ý hay không?" Giọng nói Joohyun có chút thấp, "A Seul, chúng ta gọi video đi."

"......"

"Vậy......không tốt lắm?"

Seulgi trong đầu tưởng tượng thấy dáng vẻ Joohyun tắm xong, ly nước nắm trong tay tức khắc siết chặt không ít, gương mặt hơi hơi căng thẳng.

Gọi video mà nói hoàn toàn là chuyện bình thường, rốt cuộc nàng đang mặc quần áo chỉnh tề.

Yêu tinh không sợ mình là một nữ nhân đáng khinh sẽ chụp ảnh màn hình sao?

"Không có gì không tốt cả, gọi đi."

Âm thanh cuộc gọi video vang lên, Seulgi đem điện thoại đặt thẳng ở trên bàn máy tính, kết nối xong, đôi mắt nhìn thẳng phía trước, một chút cũng không nhìn màn hình .

Tư tưởng của Seulgi không tính quá mức ngây thơ hay bảo thủ, nhưng nói chuyện video như vậy, nàng trong lúc nhất thời không tiếp thu được.

Có loại cảm giác nữ chính trong những đoạn video GL ngắn sống lại ở màn hình, không chỉ có không kích thích, còn có chút hoảng sợ.

Nói cho cùng, chính là Seulgi có chút sợ.

"A Seul, tại sao không nhìn tôi?"

"Tôi trên tay cầm đồ vật, không thuận tiện cầm di động."

Joohyun nhẹ nhàng mà cười một cái, thanh thanh lãnh lãnh rất là êm tai, "A Seul đang sợ tôi sao? Không nhìn tôi thì giống như gọi điện thoại, có gì khác biệt đâu."

Có cái gì đáng sợ chứ?

Lời này lập tức liền kích thích Seulgi, duỗi tay cầm di động lên, nhìn đến hình ảnh trong video, hơi giật mình.

Dáng vẻ của Bae Joohyun giống như trong tưởng tượng của mình, trên mặt sạch sẽ không có trang điểm, làn da trắng nõn sáng trong, tóc mái rũ xuống từ xương mày hướng bên tai kéo dài, mặt mày ôn nhu đa tình, môi hồng nhạt tự nhiên, cả người mang theo cảm giác thanh tân thoải mái mới vừa tắm rửa xong.

Chỉ là...... Trên người nàng chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng.

"......"

Seulgi bên tai nóng đến lợi hại.

Hóa ra là do mình suy nghĩ lung tung.

Seulgi hít một hơi sâu, biểu tình trên mặt thoạt nhìn đứng đắn, ho nhẹ thanh: "Bae Joohyun, việc thuê phòng cảm ơn cô."

"Không khách khí."

Cặp mắt ẩn tình của Joohyun cong thành trăng non, tóc mái bên thái dương hơi ướt, nàng nâng tay vén lên sau tai, thời điểm tay rũ xuống không biết cố ý hay là áo tắm vốn dĩ thắt không đủ chặt, cổ áo bỗng nhiên rộng mở, áo tắm từ đầu vai trơn nhẵn trượt xuống.

Qua màn hình nhìn không ra từng hoa văn chi tiết trên da thịt, lại có thể rõ ràng trực quan nhìn đến xương quai xanh cùng đường cong ở vai cổ gợi cảm quá mức.

Hình ảnh lại gãi đúng chỗ ngứa, chỉ ngừng phía trên mênh mang núi non, như một chút ánh sáng lọt vào khu rừng tối tăm, nửa hở nửa kín là hấp dẫn nhất.

Ngón tay Joohyun bắt lấy một lọn tóc từ bên cổ, vòng vòng ở đầu ngón tay, mặt mày như hồ ly tinh tu luyện thành hình, mị hoặc nhìn Seulgi, "Có điều A Seul, gặp mặt cảm ơn có phải càng tốt hay không? Ừm, ví dụ như, nhà tôi?"

Thật muốn mạng người.

Nàng...... Sao lại như vậy chứ?

"......"

"Tôi đêm nay không rảnh."

Có rảnh nàng cũng không muốn đi.

419 loại sự việc này, một lần thì thôi đi. Nếu có vài lần, nói dễ nghe một chút là giải quyết nhu cầu, nói khó nghe chút chính là bạn tình.

Huống chi Seulgi hiện tại có quá nhiều việc phải làm, không có sức đi xử lý chuyện tình tình ái ái.

Tuy rằng nói một cách lãnh đạm rụt rè, nhưng chóp mũi Seulgi lại đỏ lên, dừng ở trong mắt Joohyun, khóe môi nàng không khỏi hướng lên trên cong một cái.

"Nói giỡn, tôi đêm nay cũng không rảnh, gần đây rất bận," ngón tay Joohyun câu lấy áo tắm, động tác chậm rãi, ưu nhã mà mặc hẳn hoi, "Mặt A Seul đỏ lên thật là đẹp mắt."

"......"

Câu "Rất bận" kia cũng không biết là nói thật hay là nói dối, nhưng mấy ngày kế tiếp, Bae Joohyun xác thật không có liên lạc gì qua cho mình.

Lúc đầu Seulgi còn có chút nghi ngờ, nhưng nghĩ đến hai người bắt đầu một cách thoải mái, 419 qua rồi liền quên đi hết sức bình thường, chỉ hy vọng Bae Joohyun nhớ rõ việc thuê phòng.

Hôm nay Seulgi vừa đến công ty, Lee Sunmi liền tuyên bố muốn mở cuộc họp nhỏ về hạng mục của Nexon.

Lee Sunmi mở tệp PPT về tư liệu hạng mục của Nexon, sau đó đem ánh mắt nhìn về Seulgi phía bên tay phải.

"Seul Seul, lần này bản thảo em có ý tưởng gì không?"

"Có một chút ý tưởng."

"Sức ảnh hưởng của 'Nguyên thủy ngắm bắn' không tầm thường, chúng ta có thể mở ra một cách nhìn mới đối với hạng mục này hay không?" Ánh mắt Lee Sunmi ở trên bàn hội nghị nhàn nhạt đảo qua, đôi tay giao nắm ở trước, nói: "Thời kỳ đặc biệt, mọi người cũng nên giúp đỡ Seul Seul một chút."

Mọi người đều gật gật đầu.

Seulgi rũ mắt, không có nói chuyện.

Việc này, có thể lén nhắc nhở lén hỏi, không cần thiết phải cố ý mở một cuộc họp, ý tứ của Lee Sunmi, sợ là không chỉ như vậy.

Quả nhiên, Lee Sunmi lại nhàn nhạt nói: "Seul Seul nếu em bận hạng mục Nexon, không thể phân tâm, không bằng đem các hạng mục khác trên tay đư ra đi. Yoojung, Yena hai người đều là người có kinh nghiệm ở công ty, có thể giúp em chia sẻ một chút cũng tốt."

Ngoài miệng nói là vì tốt cho mình, nhưng trừ phi là tự nguyện, hạng mục trên tay phải đưa cho người khác là một việc tương đối nhục nhã.

Mọi người hai mắt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Seulgi tuyệt đối sẽ không đồng ý, lại thấy Seulgi chỉ là đem iPad khép lại, mặt mày sơ đạm nói: "Có thể, tôi cũng vừa lúc nhẹ nhàng đôi chút."

Này...... mặt trời mọc đằng Tây sao?

Hai người mới vừa rồi được nhắc đến tên đầy mặt vui sướng, phải biết rằng, ở Jhome, người nắm nhiều tài nguyên nhất trong tay chính là Seulgi, có thể từ chỗ Seulgi chia một ít, công trạng tiền thưởng tăng lên sẽ kha khá.

Cuộc họp tràn ngập mùi hỏa dược liền như vậy bình tĩnh không gợn sóng mà kết thúc, mọi người đều cho rằng hai người đã xem như hoàn toàn xé rách mặt nhau, ai ngờ Lee Sunmi khi đi ra khỏi phòng họp, đầy mặt ôn nhu đi đến bên cạnh Seulgi.

"Seul Seul, em gần đây không ngủ ngon sao? Chị xem dưới mắt em đều có quầng thâm. Tối hôm qua chị hầm canh, ở trong bình giữ nhiệt vẫn còn ấm, đợi lát nữa mang qua cho em."

Trước khi phát sinh sự việc tiểu tam, hai người ở chung chính là như thế, nhóm nhân viên đều nhìn vào mà nói muốn tìm bạn gái, nhưng hiện tại chỉ là kinh ngạc.

Hai người này rốt cuộc là làm hòa hay là chưa?

"Tôi không muốn ăn canh, chị giữ lại đi."

Mọi người không thấy được thần thái Seulgi, trở lại vị trí làm việc liền bắt đầu bát quái.

"Chị Sunmi cho Seulgi xấu mặt như vậy, Seulgi còn làm như không có việc gì, ai da, đây là ma lực của đồng tiền hay sao?"

"Cái gì xấu mặt? Sao nói chuyện khó nghe như vậy. Mọi người không thấy được chị Sunmi quan tâm Seulgi sao? Tôi phỏng chừng là thiệt tình thương Seulgi, luyến tiếc nàng mệt đi."

"Nói đến vẫn là muốn tiền lương nhỉ chị Yoojung......"

......

Seulgi trở lại văn phòng, Seola đang thay nàng sửa sang lại kệ bản thảo thiết kế, động tác thực dứt khoát lưu loát, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại, cười nói: "Chị Seulgi, nhanh như vậy liền họp xong rồi sao?"

"Ừ."

"Hôm nay đã là ngày 13, cách hạn nộp bản thảo cho Nexon không còn mấy ngày nữa, chị còn không có linh cảm sao?"

Seulgi trở lại vị trí ngồi, ở trong máy tính gửi mấy phần văn kiện đến hòm thư của Seola, ngón tay lại từ tìm kiếm giữa 1 list folder tìm ra một phần văn kiện, nói: "Seola đem văn kiện tôi vừa mới gửi đến hòm thư đi đóng dấu, tính cả mấy phần này đều đi giao cho chị Sunmi của các người, nói cô ấy tự mình an bài."

Seola tiếp nhận văn kiện, cười tươi như hoa, "Chị Seulgi đây là muốn dỡ xuống gánh nặng, chuyên tâm cho hạng mục Nexon sao?"

Trên bàn đặt cà phê tiểu Jeon mua cho, Seulgi uống một ngụm, nhàn nhạt nói: "Ừ, chị Sunmi cũng là có ý tứ này."

Seola oa lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng, "Chị Seulgi có linh cảm chưa?"

"Nguyên thủy ngắm bắn nhân vật đại đa số đều là thiên về hiện đại, bất luận là quần áo hay là động tác lên sân khấu đều là phong cách giỏi giang giản lược. Ba năm, người chơi sớm đã thích ứng phong cách trò chơi......"

Seola nghe được mùi ngon, đầy mặt "Thụ giáo" biểu tình, Seulgi lại buông ly cà phê, cười như không cười nhìn nàng, "Em đi đóng dấu văn kiện đi."

Seola rũ mắt, tay nắm văn kiện cuộn chặt, biểu tình lại rất ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."

Buổi tối thứ sáu Jhome tổ chức liên hoan ở một cái quán bar lộ thiên, xong rồi đi hát KTV, người tụ tập ở bên nhau thị phi nhiều, thừa dịp Seulgi đi tính tiền không ở đó, sự việc ở hội nghị cùng ngày lần thứ hai bị lấy ra coi như đề tài câu chuyện.

Cuối cùng ra đến phiên bản là -- Lee Sunmi lợi dụng công việc hướng Kang Seulgi tạo áp lực, muốn cải tổ lại, Kang Seulgi không chịu đồng ý, hai người liền cứ như vậy tổn thương nhau.

Seulgi không phải không biết bọn họ lén lút nói cái gì, cũng lười quản.

Nhìn vào avartar Kakaotalk của Joohyun.

Là bức ảnh ôm một con gấu bông.

Bức ảnh đáng yêu như vậy, rất khó tưởng tượng ra chủ nhân lại là yêu tinh phóng túng quyến rũ.

Tin nhắn dừng lại ở mấy ngày trước, Seulgi ngón tay hơi nắm, mím môi.

Nàng không phải là quên mất rồi chứ?

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro