Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bóng đêm dần dần buông xuống, mọi âm thanh đều im lặng.

Seulgi dùng hai ngón tay phóng đại hình ảnh, tay phải dùng bút tinh tế mà vẽ ra biển lãng sóng gợn, bút pháp mạnh mẽ có lực, thu phóng tự nhiên.

Vẽ đến một nửa, Seulgi buông iPad. Nhìn thoáng qua thời gian trên màn hình, nhịn không được cầm lấy di động.

Bạn bè, khách hàng, công việc, mỗi ngày tin tức đều rất nhiều, tin nhắn của Joohyun đã bị đẩy xuống phía dưới.

Nàng không phải thật sự quên rồi chứ?

Trong phòng "Ong ong" tiếng điều hòa đang không ngừng thổi khí lạnh, da thịt mát lạnh, Seulgi lại có chút nóng lòng.

Seulgi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, mở ra trình duyệt trên di dộng, ngón tay cộc cộc mà gõ chữ ở thanh tìm kiếm .

-- 100 cách xua đuổi ma quỷ

Chữ "cách" còn chưa có đánh ra , phía dưới liền nhảy ra gợi ý -- một trăm phương thức ngự quỷ.

Seulgi cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp ấn vào, là một cái thảo luận Tieba, nội dung phía dưới tiêu đề là chủ thớt miêu tả sinh động như thật một ít sự việc kỳ quái khủng bố trong nhà cô ấy gần đây.

Phần bình luận có hơn 1500+ cmt, đủ thấy bên trong xác thật là có chút thú vị, Seulgi không chút suy nghĩ liền gửi qua cho Joohyun.

Seulgi: Tôi ở trên mạng nhìn thấy, bảo bạn cô đừng sợ.

Gửi xong Seulgi đi hâm nóng ly sữa bò, trở về phát hiện giao diện nói chuyện góc trên bên phải vẫn luôn có dòng "Đối phương đang nhập", trong lòng vui vẻ, nhưng nhìn nửa ngày, Joohyun vẫn không có gửi tin nhắn nào.

Chờ đến sốt ruột, Seulgi gửi cho nàng một cái sticker, tiên nữ quơ gậy phép, ác quỷ chạy trốn: Hẳn là rất có hiệu quả.

Không bao lâu, Joohyun cũng trả lời: A Seul, em thích như vậy sao?

Seulgi cảm thấy nàng trả lời hơi kỳ quái, cũng không suy nghĩ thêm, trả lời: Đúng vậy, phương pháp bên trong có thể thử xem.

Cái gọi là đuổi quỷ đơn giản chính là mấy cái kia.

Bae Joohyun: Được, lần sau chúng ta thử xem.

Chúng ta?

Seulgi càng xem càng cảm thấy kỳ quái, nhớ lại nội dung chính của bài thảo luận, hành văn rất tốt, không giống như là người dùng tới Tieba đăng tường thuật, không ngừng hướng lên trên lật lại lịch sử, một lần nữa ấn vào.

Không xem thì cũng còn tốt, vừa xem cả người Seulgi hận không thể lập tức cưỡi tên lửa thoát khỏi địa cầu.

Bài đăng kỳ thật là một bài chia sẻ, tiêu đề cùng nội dung đều thực bình thường, nhưng càng đi xuống xem liền càng có hương vị tiểu thuyết mạng.

Nội dung chính là nữ chủ từ chùa miếu trở về, trêu chọc một diễm quỷ. Ban đêm ở nhà xem truyện tranh mát mẻ, diễm quỷ xuất hiện, một người một quỷ liền không biết xấu hổ sinh hoạt chung đụng, bên trong xen kẽ các loại cảnh tượng kỹ xảo, cùng với miêu tả xp đặc thù .

Rõ ràng chính là một bộ tiểu thuyết xxx, tiêu đề cũng thực chuẩn xác, xác xác thật thật là một trăm phương thức ngự quỷ.

Seulgi lỗ tai đỏ một vòng, một nửa là bởi vì nội dung gây đỏ mặt, nửa kia là bởi vì Joohyun.

Cả đời...... Hẳn cũng sẽ không quá dài?

Ước chừng uống hết ly sữa bò, Seulgi mới miễn cưỡng đem cảm giác da đầu tê dại nhịn xuống, không tiếp tục cái đề tài kia, đánh chữ hỏi: Bạn cô ngày mai có rảnh không?

Bae Joohyun: Có.

Sau đó hai người thống nhất địa điểm.

Có lẽ là bởi vì việc trong lòng có hồi âm, Seulgi buổi tối đi vào giấc ngủ thật sự mau, hôn hôn trầm trầm bắt đầu mơ một giấc mộng.

Trong mộng nàng ở một gian miếu thờ rách nát, là tiểu ni cô bên trong đó. Khi tiểu ni cô đang quét tước mặt đất, bỗng nhiên có một nữ thí chủ diện mạo xinh đẹp tiến đến hỏi đường.

Nữ thí chủ kia thình lình chính là Bae Joohyun.

Cảnh tượng trong mơ thực hỗn độn, cô ấy đang cầm cây chổi khom lưng quét rác, nữ thí chủ bỗng nhiên quỷ ảnh như mị tiến đến gần nàng, đè lại vòng eo nàng......

Chuyển cảnh, ban đêm tiểu ni cô ngủ ở thiện phòng, nữ thí chủ đã xuống núi kia bỗng nhiên xuất hiện ở trong thiện phòng, ngón tay lạnh như là mặt băng mùa đông, chậm rãi cởi từng lớp quần áo của tiểu ni cô.

......

Seulgi là bị nóng đến tỉnh.

Khung cảnh trong mơ, hình ảnh vụn vặt ở trong đầu tầng tầng lớp lớp, Seulgi cổ đều đỏ hết, quần lót dưới váy ngủ không còn khô ráo như trước.

"......"

Mình tự nhiên lại có mộng xuân.

Đối tượng vẫn là nữ nhân lẳng lơ kia.

Quả nhiên là gần mực thì đen, trong khoảng thời gian này cùng Bae Joohyun tiếp xúc nhiều, tư tưởng cùng hành vi đều trở nên dung tục.

Seulgi rời giường thay đổi quần áo, trang điểm nhẹ, búi tóc thoải mái, cầm lấy một chiếc túi sớm đã đặt ở trên tủ TV ra cửa.

Tối hôm qua nàng Seulgi đã đem địa chỉ gửi cho Joohyun, hẹn ngày hôm sau Joohyun qua đón mình.

Quả nhiên, mới vừa xuống lầu liền nhìn thấy xe Joohyun ngừng ở cửa tiểu khu.

Seulgi bước tới gần là có thể xuyên qua cửa sổ xe nhìn được sườn mặt của Joohyun, mở cửa xe, bên trong chỉ có một người ở ghế lái.

Seulgi đem túi đưa cho Joohyun, bên trong chính là áo khoác lần trước, "Tôi đã giặt rồi." Dừng một chút, lại hỏi: "Bạn cô đã ở bên kia rồi sao?"

Xe chậm rãi tăng tốc, Joohyun miệng lưỡi nhàn nhạt nói: "Không, hôm nay chỉ có chúng ta hai người."

"Cô không phải nói cô ấy rảnh sao?"

Đối mặt ánh mắt của Seulgi, Joohyun chỉ nhìn mặt đường phía trước chiếc xe, cười nhạt nói: "Đúng là có rảnh, chẳng qua cô ấy không ở trong nước, cho nên nhờ tôi giúp đứng ra giải quyết việc thuê phòng."

Chỉ cần có thể thuê được phòng, Seulgi cũng sẽ không để ý chủ nhà rốt cuộc đang ở phương trời nào.

Vị trí phòng đúng là ở phụ cận Kang-nam, chỉ cách 3 km, giá nhà ở đây cao kinh người. Bạn của Joohyun cho thuê tầng kia ở tầng mười ba, lầu trên lầu dưới đều không có hàng xóm, nam bắc thông thấu ánh sáng tốt.

Càng quan trọng hơn là, Joohyun nói: "Bên trong có thể cải tạo, em cứ xem mà làm."

Sao nghe động lòng thế?

Seulgi càng xem phòng càng vừa lòng, lại có chút chột dạ nho nhỏ: "Bạn cô khi nào về nước? Tôi mời cô ấy ăn một bữa cơm."

"Cậu ấy ở nước ngoài học tiến sĩ tâm lý học, hai ba năm cũng chưa thể về," Joohyun vừa lúc đứng ở ban công, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào trên người nàng, ý cười được ánh nắng chiếu thêm phần dịu dàng, "Muốn mời cơm, A Seul mời tôi cũng giống nhau mà."

Seulgi gật gật đầu, đôi mắt ở tầng lầu xoay chuyển, lại nhìn về phía Joohyun, "Ừm...... hợp đồng...... khi nào có thể ký?"

Phòng khách có sofa, Joohyun ngồi ở trên, ngữ điệu nhàn nhàn nói: "Hợp đồng cùng tôi ký, cậu ấy đã đem quyền đại diện giao cho tôi, có điều hôm nay tôi ra ngoài vội, để ở nhà rồi."

Trong khoảng thời gian này số lần bị Bae Joohyun khiêu khích không ít, Seulgi nghe được hai chữ "ở nhà" liền có chút mẫn cảm, cho rằng nàng sẽ dụ dỗ mình đi nhà nàng, nhưng người ngồi trên sofa lại không tiếp tục mở miệng.

Seulgi nhẹ nhàng nói: "Không sao."

Chỉ cần có thể ký là tốt rồi.

Nhưng giây tiếp theo, Joohyun liền vứt lựu đạn tới, "A Seul em không sốt ruột chứ? Tôi trong khoản thời gian này có hơi bận, chắc khoản cuối tháng sau mới có thời gian."

Cuối tháng sau?!

Nàng không có nhiều thời gian như vậy.

"Vậy hiện tại có thuận tiện hay không...... Đi đến nhà cô?"

"Hiện tại sao?"

Joohyun thoạt nhìn có chút khó xử, Seulgi vội vàng nói: "Ừm, rất nhanh thôi, ký tên thanh toán tiền xong tôi đi ngay, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của cô."

"Vậy được rồi."

Joohyun khóe môi cong một cái.

Từ nơi này đến Kang-nam lái xe cũng tầm mười phút, vốn dĩ tưởng rằng Bae Joohyun bởi vì bận rộn sẽ lập tức lấy ra hợp đồng, ai biết nàng chỉ là đem TV siêu to khổng lồ ở phòng khách tầng một bật lên.

"A Seul, em muốn xem TV một lát không?"

Seulgi khó hiểu nhìn nàng, "Vậy cô......"

"Tôi lên lầu lấy hợp đồng."

"Được."

Trong TV chiếu chính là một bộ điện ảnh Nhật Bản, không dài. Chiếu được năm phút, Joohyun lúc này mới chậm rãi mà từ trên lầu đi xuống, trên tay cầm hợp đồng thuê phòng.

Chỉ một lát, Joohyun đã ký xong.

Trong lúc Seulgi ký tên, Joohyun đi vào phòng bếp lấy ly nước trái cây ra tới, nhìn chữ ký bên B trên hợp đồng tinh tế lại lưu loát, cười nói: "Uống chút đi, tôi tự pha."

"Cảm ơn," Seulgi nhận lấy uống một ngụm, ở chỗ cuối cùng yêu cầu ký tên ký xuống, ngửa đầu nhìn Joohyun, "Ừm...... có tiện đem số tài khoản của bạn cô cho tôi không? Tôi chuyển tiền cho nàng."

Thật ra đem tiền chuyển cho Bae Joohyun cũng có thể, nhưng chủ phòng cho thuê rốt cuộc không phải nàng, đến lúc đó có vấn đề gì vẫn là cùng đối phương nói chuyện, cũng có thể tránh cho Joohyun ở giữa hai đầu khó xử.

"Bae Joohyun?"

"Được. " Tầm mắt Joohyun từ trên người Seulgi dời đi, nhấp môi, nói: "Tôi có chút khát, đi rót ly nước rồi cho em."

"Ừ."

Lúc này động tác của Joohyun có chút chậm, điện ảnh chiếu một hồi lâu, Seulgi đem nước trái cây uống hết nửa ly, đôi mắt nhịn không được nhìn về phía phòng bếp, cũng may Joohyun cuối cùng cũng ưu nhã bước ra.

Nàng thần sắc nhàn nhạt nói: "A Seul, gửi cho em rồi đó."

Seulgi lấy di động ra vừa thấy, Joohyun quả nhiên gửi cái danh thiếp cho nàng. Ngón tay nàng ấn nhẹ, lập tức thêm bạn, đối phương không cần xem xét, trực tiếp đồng ý.

Seulgi đánh một chuỗi dài lời cảm tạ khách khí, sau đó đem ba tháng tiền thuê chuyển qua.

Kết quả --

Đối phương tài khoản tồn tại dị thường, yêu cầu tiến hành chứng minh thân phận.

Seulgi:???

Nhìn trên màn hình nhắc nhở, Seulgi chớp mắt nhìn về phía Joohyun, hỏi: " KaKaotalk bạn cô làm sao vậy?"

"Lúc gặp mặt, chúng tôi chơi lời thật lòng hay đại mạo hiểm, cậu ấy thua, lựa chọn bị chúng tôi báo cáo tài khoản Kakaotalk."

"......"

Trò chơi đúng là tươi mới thoát tục.

Tất cả trình tự xong xuôi, Seulgi đem hợp đồng gấp bỏ vào trong túi, đang muốn đứng dậy đi, Joohyun liền nói: "A Seul không cùng tôi xem hết bộ điện ảnh này sao?"

"Cô không phải bận sao?"

"Tôi không nói là hôm nay bận," Joohyun khuỷu tay chống ở trên sofa, đầu hơi hơi nghiêng, tóc mái che khuất nửa sườn mặt, thấy không rõ lắm thần thái, chỉ là giọng nói hình như có chút thấp, "Tôi đã rất lâu không xem phim điện ảnh, A Seul, em không thể cùng tôi xem không?"

Joohyun hơi hướng dựa vào cửa sổ sát đất, quang ảnh dịu dàng hợp lại trên người, mặt mày lộ ra vài phần cô đơn, giống như là một đóa hoa sắp bị mưa to vùi dập, làm người ta không đành lòng.

Nghĩ đến cảnh ngộ của nàng, mà nàng lại mới vừa giúp mình việc lớn như vậy, lời nói từ chối tới cổ họng tất cả nuốt trở vào.

"Được."

Bộ phim nhựa hơi mang một chút yếu tố kinh dị, chính là một ông chồng sau khi phản bội vợ, bởi vì không muốn ảnh hưởng công việc, khẩn cầu tha thứ, cha mẹ bạn bè cũng khuyên bảo người vợ rộng lượng. Người vợ yếu mềm, cuối cùng lựa chọn tha thứ cho chồng. Người vợ từ khách sạn về đến nhà, người chồng đem cô ấy chuốc say giết hại, ngụy trang thành tự sát.

Người vợ biến thành hồn quỷ trở về báo thù, nhưng khi nhìn chồng quỳ xuống khóc rống, lại một lần nữa mềm lòng buông tha hắn. Ngày hôm sau người chồng liền tìm tới pháp sư, dùng thần hỏa đem hồn vợ thiêu đến hồn phi phách tán.

Phim điện ảnh cuối cùng ngừng ở cảnh người vợ bị vây trong liệt hỏa, ánh mắt cực độ hối hận, tuyệt vọng.

Không gian đột nhiên im bặt.

Bộ điện ảnh này, Seulgi xem cảm thấy vô cùng không thoải mái.

Joohyun đứng dậy tắt TV, nàng hôm nay mặc váy xẻ tà bao mông màu đen, cùng chiếc sơ mi voan trắng, khí chất ngự tỷ lại dịu dàng.

Buông điều khiển từ xa, Joohyun lại giống như tùy ý mà ngồi ở bên cạnh Seulgi, hai chân hướng một bên dựa vào, váy từ đùi chính diện bắt đầu trượt sang bên, nghiêng nghiêng hướng lên trên, lộ ra da thịt trắng đến chói mắt, hết sức mị hoặc.

"A Seul, nếu là em, em có tha thứ cho hắn không?"

***

Tác giả có lời muốn nói:

Bae Joohyun: Điên cuồng thử

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro