➊➍

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seulgi đem máy tính khởi động, gương mặt phản chiếu trên màn hình dần dần biến mất, nghiêng đầu nhìn nữ nhân đang chậm rãi tới gần bàn làm việc.

Trên bàn xương rồng sinh trưởng mãnh liệt, Seulgi dùng móng tay cạo một lớp sương mỏng ở trên bề mặt.

"Trong thời gian làm việc không nói chuyện riêng tư, chị còn việc gì khác không?"

Đáy mắt nhu hòa của Lee Sunmi bị bộ dạng lạnh nhạt của Seulgi làm cho đau đớn, cô ta đến gần bàn làm việc, thấp eo nhìn thẳng Seulgi, "Seul Seul, em đang chột dạ sao? Chị rất nghiêm túc. Chúng ta mưa mưa gió gió đi qua nhiều năm như vậy, thật sự không dễ dàng, chị không nghĩ sẽ từ bỏ đoạn cảm tình này."

Nói xong, cô ta duỗi tay muốn nắm lấy tay Seulgi.

Chỉ tiếc người kia phản ứng quá nhanh chóng, Lee Sunmi chỉ chạm được vào bồn xương rồng, bị gai đâm có chút đau.

Seulgi khoanh tay trước ngực, tóc dài bị áo khoác bò cứng nhắc màu lam nhạt ép thành một vòng cung, nghe những lời tràn ngập tình ý này. Ánh mắt trước sau hàm chứa giễu cợt, " Đầu óc chị không tốt hay là nghe không hiểu tiếng người? Chị ngoại tình trước, sau đó chúng ta chia tay, sau cùng mới là chuyện của tôi và cô ấy. Cho dù tôi đêm đó ở quán bar bao tất cả các cô gái, thì đã sao? Ít nhất tôi độc thân, tôi không làm người khác thấy ghê tởm. Chị hiện tại làm bộ làm tịch cho ai xem? Tôi có não, xem không nổi màn kịch dở ẹc của chị. Giữ mối quan hệ đồng nghiệp thì có thể, nhưng nếu chị không muốn bị mất mặt, thì đừng ở trước mặt tôi nói chuyện này, làm tôi buồn nôn."

Ngôn từ lạnh băng lại sắc bén, giống như một thanh kiếm nhọn, không chút lưu tình mà đâm thủng da mặt Lee Sunmi.

Lee Sunmi không dám cùng Seulgi đối diện nữa.

Nhưng nghe được Seulgi nói hai chữ "Công việc", biết Seulgi không yên lòng chuyện công ty, trong lòng vui mừng. Lại nghĩ lại tới câu kia "Bao tất cả các cô gái", càng mừng rỡ như điên.

Cho nên...... Nữ nhân kia chẳng qua là kẻ kiếm tiền dựa vào việc bán đứng thân thể?

Nghĩ đến đây, Lee Sunmi nhìn về phía Seulgi, sắc mặt cũng không quá khó coi, tay giúp đỡ Seulgi đem xương rồng hướng bên trong đẩy đẩy, nói: "Seul Seul, ở lâu mới biết lòng người, chị sẽ chứng minh cho em thấy chị đối với em là thật lòng, chưa từng thay đổi."

Lee Sunmi tuy rằng đã ra khỏi văn phòng, nhưng trong không khí lại tràn ngập hương vị khiến Seulgi buồn nôn.

Seulgi lấy di động mở Kakaotalk ra, cố ý đăng stt ở trạng thái bạn bè -- Vì sao súc sinh trâu ngựa từ Sơn Hải Kinh đi ra, ăn pháo hoa nhân gian nhiều năm như vậy đến giả làm một con người cũng làm không nổi?

Chính mình mới vừa mắng Lee Sunmi nghe không hiểu tiếng người, tin này trên bảng tun coi ta nhất định có thể xem hiểu.

Phát tiết xong bực tức ngạnh ở ngực, Seulgi thoải mái không ít, di động rung lên liên tục, là bạn bè like và bình luận bài đăng của mình.

Seungwan: Hàng yêu trừ ma, giúp đỡ chính đạo, Kang bảo nhi, không cần thủ hạ lưu tình.

YooA: Ha ha, tiểu Kang gần nhất nói chuyện càng ngày càng thâm thúy [ mỉm cười ]

Yura: Tiểu Kang gần đây hỏa khí càng ngày càng vượng, kiến nghị dùng hình ảnh hoa sen nở rộ làm chân dung, mỗi ngày nhìn thấy sẽ thanh tâm tĩnh khí [ bắt tay ]

"......"

Nhìn thấy mấy cái bình luận của khách hàng, Seulgi cảm thấy tim mình nhói đến lợi hại, vừa rồi quá sơ ý, không có thiết lập người xem.

Càng làm cho tim nàng nhói hơn chính là Bae Joohyun cũng nhấn like, bình luận: Có người chọc 1 trung chi quang không vui? Thật quá đáng, không giống tôi, tôi chỉ biết đau lòng cho mãnh 1 mà thôi.

"......"

Seulgi hít sâu một hơi, cho nàng cái mặt cười.

Cảm ơn.

......

21.2

Tiệc sinh nhật Son Seungwan tổ chức tại phòng tiệc lầu 3 một chuỗi khách sạn ở Seoul, lúc Seulgi đi đến, bên trong đã tới không ít người.

Hai người từ năm ấy bắt đầu quen biết, liền ăn ý quyết định về sau sinh nhật đối phương đều không cần tặng quà, trực tiếp bank tiền.

Cái gọi là hỏi han ân cần, không bằng xuống tay chuyển khoản.

Seulgi hôm nay mặc một chiếc váy liền không tay thuần màu đen, chất liệu lụa mềm mại tinh tế, đem vóc dáng mảnh khảnh hoàn mỹ của mình triển lộ, hoa tai trăng khuyết cùng ngôi sao trên thân váy bổ sung cho nhau làm nổi bật phong thái thật ưu nhã.

Bởi vì quan hệ xung quanh của Seungwan phần lớn là võng hồng minh tinh, lần này tiệc sinh nhật cơ bản đều là người trong ngành giải trí.

Có không ít người thấy Seulgi xinh đẹp, mặt mũi trắng trẻo, tưởng là người mới vừa gia nhập làng giải trí, lập tức liền có người cầm chén rượu tới gần.

Đầu tiên là một hồi thổi phồng bản thân ở trong nghề có bao nhiêu lợi hại, nhân mạch rộng ra sao, sau đó đánh giá Seulgi, nói: "Tôi vừa lúc tới bên này chụp một cái quảng cáo, phòng ở trên lầu, chi bằng khi kết thúc chúng ta lên trên nói chuyện?"

Seulgi đang muốn đáp lời, bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng cười thanh thúy trêu đùa: "Anh Bogum, quảng cáo của anh là cái loại gì mà quay chụp vài tháng còn chưa có chụp xong vậy? Công ty nào thế? Hay là cho em cái tên, em giúp anh đi hỏi một chút?"

Seungwan mặc một thân lễ phục màu trắng gạo dài đến đầu gối, tóc quấn lên, trang dung tinh xảo đến trong mắt trào phúng cũng mang theo vài phần mị hoặc.

Người nọ nhìn lên thấy Seungwan, sắc mặt liền biến thành ngượng ngùng, uống một ngụm rượu, rồi sau đó nói: "Đây là bạn em hả? Ha ha, vậy các người trò chuyện đi, tôi qua bên kia nhìn xem."

Nói xong, xoay người liền tránh đi.

Người này trong giới nổi tiếng là tinh trùng lên não, chuyên môn xuống tay với mấy tiểu cô nương mới vào nghề. Tới tới lui lui nói lời khách sáo, nhưng người mới vốn đơn thuần, không ít người bị hắn lừa.

Seungwan lôi kéo Seulgi tìm cái chỗ trống ngồi xuống, cười nhạo: "Cậu cũng nhìn thấy chứ? Nơi này là hồ nước sâu, loại này chỉ là cặn bã trong đó. Tớ vừa mới......"

Mới vừa rồi Seungwan bị chị Kwon mang  đi chào hỏi cùng các minh tinh võng hồng nói chuyện phiếm, đối phương nể tình tên tuổi của LUP tổng tài, cũng chịu nể vài phần mặt mũi.

Trùng hợp, Seungwan lại gặp được người mới tiểu đáng thương kia.

Lúc này mới đột nhiên cảm khái vài câu. Seulgi bắt lấy trọng điểm, ánh mắt ngó nghiêng phương hướng lúc nãy của Seungwan, "Cô ấy cũng tới đây?"

Chung quanh không có người, Seungwan nói chuyện cũng không có khắc chế lắm, gật gật đầu, nói: "Người đại diện của cô ấy bắt nàng tiếp rượu, cô không chịu, những người đó không vui mắng mỏ vài câu, hiện tại đanv bị người đại diện dạy dỗ ở bên ngoài."

Tận mắt nhìn thấy việc đó, Seungwan trong lòng không thoải mái, nhưng cũng không có cách gì, bản thân quản không được, cũng chỉ có thể than thay cho số mệnh cô gái này.

Tim Seulgi bỗng dưng thắt lại, nhíu mày nói: "Người đại diện ngu ngốc kia mua quan tài còn thiếu chút tiền ấy sao?"

"Ai nói không phải chứ!"

Seungwan lại thở dài.

Seulgi rất muốn đi nhìn xem, rồi lại không muốn đi. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, Bae Joohyun ở trong mắt Seulgi luôn đạm nhiên như vậy, giống một con hồ ly lười biếng, tựa hồ không có gì việc có thể làm cô ấy sốt ruột, cho dù là thân nhiệt tình động, cũng có thể khắc chế đến khi nghe được những gì mình muốn nghe mới phóng thích hết thảy.

Seulgi có chút không dám nghĩ tới Joohyun bị người ta ép tiếp rượu, thậm chí là đi bồi ngủ.

Chỉ cần ý niệm tiệm cận cái hướng đó, trong lòng liền không đành lòng.

Trong lòng Seulgi cảm thấy phức tạp đang cuồn cuộn, như là sóng biển ban đêm khi thủy triều, mãnh liệt xô vào đá ngầm bên bờ biển, mãnh liệt nhưng vô hình.

"Ai da, đây không phải là Wannie sao?" Bên phải lối đi nhỏ truyền đến âm thanh một trận cười duyên, có chút thành thục, "Sao lại ở đây nói chuyện phiếm a? Chị Kwon không phải sắp xếp em theo chân bọn họ đi chào hỏi tiếp xúc sao?"

Cái từ "Tiếp xúc" này hai chữ nói ra nghe thật kỳ quái.

Seulgi quay đầu nhìn lại, người tới diện mạo rất trưởng thành, duyên dáng, tuổi ước chừng 30, khuôn mặt trái xoan, lông mày thanh tú phong tình, khóe mắt có vài nếp nhăn tinh tế.

Khi đang đánh giá cô gái này kia, thì cô ấy cũng đang quan sát Seulgi, ánh mắt sáng lên, "Nha! Đây là em gái nhỏ nhà ai, xinh đẹp như vậy. Tới đây, cùng chị uống ly rượu, thế nào?"

Seungwan nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Chị Hwang, chúng ta cùng một cái công ty, không cần thiết phải như vậy đi?"

Chị Hwang nghe vậy dừng động tác, ánh mắt có chút luyến tiếc, bồi hồi nhìn mặt Seulgi, cuối cùng nói: "Không phải chỉ đùa một chút thôi sao? Các người đó, người mới chính là có chút quá tích cực. Được rồi, chị đi tìm người khác chơi."

Hwang Bomi cũng là võng hồng ký hợp đồng với LUP, mấy năm nay xuống dốc, nhưng lúc trước cũng từng rất hot, tài nguyên tích lũy không ít, tính tình quái đản, thích nhất lợi dụng cái gọi là địa vị trong giới của mình đi móc nối với các cô gái trẻ tuổi.

Seungwan xem như võng hồng streamer được LUP nâng đỡ nhất, vừa lúc thay thế Hwang Bomi, thỉnh thoảng sẽ nghe được vài câu chua ngoa.

Seulgi nghe vậy liền nhìn Hwang Bomi thêm vài lần, chỉ thấy cô ta rất nhanh tìm tới mục tiêu mới, cầm cly rượu cùng người ta chạm ly, thời điểm đến gần còn thuận tay sờ soạng eo người ta một phen.

Rượu mới vừa nuốt xuống yết hầu thiếu chút nữa liền phun ra, Seulgi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, không nhìn Hwang Bomi nữa.

"Wannie......"

Seulgi nhìn về phía Seungwan.

Seungwan cùng Seulgi là bạn nhiều năm, sao lại không biết Seulgi muốn nói gì, kiêu ngạo nhấc đầu: "Chị Kwon của tớ so với mấy con cẩu thấy tiền lóa mắt kia tốt hơn rất nhiều, yên tâm đi. Đêm nay vốn là muốn để cậu nhìn thấy bà chủ của chúng tớ, có điều lại nghe nói hiện tại trong nhà cô ấy có chút việc, đến muộn một chút. Người thì chưa thấy được, lại làm cậu gặp phải đám đầu trâu mặt ngựa trước."

Trong lúc vui vẻ, Seulgi lại không khỏi nghĩ tới Bae Joohyun, nữ nhân với đôi mày thanh lãnh tựa như ánh trăng trong mây kia.

Nghĩ như vậy, Seulgi nhịn không được lại đảo mắt khắp xung quanh tìm kiếm, vừa lúc bắt gặp được Joohyun đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế.

Hôm nay Joohyun mặc một bộ vest, mũi cao thẳng giơ lên một độ cung, mặt mày đạm mạc, môi nhấp chặt, thoạt nhìn rất xa cách.

Mà lúc này, chỉ thấy Hwang Bomi khi nãy lắc eo mảnh khảnh đi qua, ly rượu trên tay đã một lần nữa được rót đầy.

Seulgi trực giác đầu tiên chính là Hwang Bomi lại muốn giở trò cũ.

Cô ta lại muốn làm gì?"

Seungwan đang trả lời tin nhắn, không chút để ý ngẩng đầu nhìn một chút, bĩu môi nói: "Phỏng chừng lại là nhìn trúng ai, Kang bảo nhi, đừng nhìn, nhìn kỹ loại rác rưởi này đối với bản thân mà nói là một loại tàn nhẫn."

Mục tiêu rõ ràng là hướng về phía Bae Joohyun.

Nghĩ đến đôi tay kia ở trên eo mấy cô gái sờ soạng qua, Seulgi theo bản năng nhíu mày, đứng dậy.

"Tớ đi toilet một lát, cậu ở chỗ này chờ tớ."

"Ừ."

Seulgi đứng dậy bước nhanh đi, lại không đi ra ngoài, mà là vòng vài bước đi đến trước mặt Bae Joohyun. Lúc bước chân vừa dừng lại, Hwang Bomi vừa vặn nâng lên ly rượu.

Seulgi không nghe được cô ta nói cái gì, nhưng cũng biết không phải lời gì hay ho, sau khi cùng tầm mắt Joohyun đối diện, hai lời chưa nói cầm lấy ly rượu trên bàn, chạm vào ly của Hwang Bomi.

"Xin lỗi, đây là em gái tôi. Nhà của chúng tôi gia giáo nghiêm, em ấy tuổi còn nhỏ, không uống rượu, ly này tôi thay em ấy uống."

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro