➊➒

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kang bảo nhi, tớ còn có phần lễ vật là tặng cho cậu."

Seungwan nói xong câu đó, liền vội vàng cúp điện thoại đi bận công việc.

Nghe Seungwan vội vã mà cúp điện thoại, Seulgi bật cười, một bên biên tập trả lời mail của khách hàng, một bên đem màn hình điện thoại tắt đi.

Mà lễ vật Seungwan nói không bao lâu liền đến Jhome-- là một bó hồng kiều diễm ướt át.

Từ khi Seulgi ôm hoa trước quầy lễ tân đến lúc đi qua văn phòng Lee Sunmi, nhóm nhân viên đều thò đầu ra dò xét, nội tâm tấm tắc than thở.

"Sẽ không phải là Seulgi làm đi?"

"Không có khả năng, đổi lại là cô có biểu lộ rõ ràng thế không? Ai dà, tôi nghe nói chị Sunmi mặt than rất lâu, không biết nhân tài nào nghĩ ra chiêu này."

"Ai biết được, chỉ cầu mong lát nữa mở họp chị Sunmi đừng giận chó đánh mèo lên chúng ta. Haiz, vẫn là để Seulgi mở thì tốt rồi, cô ấy công và tư phân rõ ràng."

"Ai nói không phải đâu."

......

Seulgi đem hoa tươi đặt trên bàn làm việc, lấy ra di động chọn một góc độ thực tốt, tách tách, cuối cùng chọn tấm vừa lòng nhất đăng ở trạng thái bạn bè.

Diễn đạt theo một cách văn học: hời hợt và nghèo là hai việc không liên quan.

Kakaotalk của Seulgi rất nhiều bạn, rất nhanh liền nhận được không ít bình luận, trong đó còn có Bae Joohyun.

......

19.6

Seoul hoàn toàn tiến vào mùa hạ.

Thời tiết cực nóng như muốn đem người ta phơi giòn, may mắn mấy ngày gần đây liên tiếp rơi mấy trận mưa to, nhiệt độ giảm đi khá nhiều.

Khoảng cách đến deadline bản thảo cho Nexon càng ngày càng gần, nhân viên phòng làm việc Jhome càng thêm an tĩnh, đến Yoojung ngày thường hay múa may nhảy nhót nhất cũng trầm đi không ít. Dường như đều đang trông chờ vào Seulgi có thể thành công nhận hạng mục, cùng Nexon hợp tác, đến lúc đó phòng làm việc mọi người theo nước lên thì thuyền lên.

Nhưng làm người ta không nghĩ ra được chính là, thời điểm chạng vạng sắp tan làm, Lee Sunmi gọi Yoojung vào văn phòng, nói chuyện trong chốc lát, sau đó Yoojung gương mặt kích động nhảy nhót ra ngoài, thẳng đến văn phòng Seulgi.

Mọi người lẽ ra tất cả đều bận rộn bắt tay làm xong việc rồi tan làm, nhìn thấy vậy, sôi nổi dướn cổ đi xem.

Trong khoảng thời gian này Yoojung rất được Lee Sunmi coi trọng, nói là tâm phúc cũng hoàn toàn không quá mức, hạng mục từ tay Seulgi phân ra đa số đều tới tay cô ta.

"Chuyện gì có thể làm cô ta vui thành như vậy? Bình thường cô ta không có việc gì cũng sẽ không đến văn phòng Seulgi."

"Ui giời, ngoài thăng chức tăng lương thì còn có thể là gì? Trình độ cô ta còn không cao bằng tôi, trừ bỏ biết vuốt mông ngựa chị Sunmi còn biết làm gì?"

"Vuốt mông ngựa cũng là kỹ năng sống, tôi tò mò bộ dáng của cô ta thế kia rốt cuộc là có chuyện tốt gì?"

Khi mọi người ánh mắt nhìn chăm chú, Yoojung đẩy cửa văn phòng Seulgi, bên trong Ningning đang sửa sang lại bản thảo trên mặt bàn cho Seulgi.

"Seulgi, chị Sunmi vừa mới để tôi tới thông báo cho chị một việc."

Yoojung hít sâu một hơi, nỗ lực khắc chế nội tâm kích động của mình, mỉm cười nhìn Seulgi.

Giờ phút này cách giờ tan làm chỉ có vài phút, Seulgi nghiêng đầu nhìn một cái, mi thon dài hơi vểnh, thần sắc bình tĩnh, nói: "Cô nói đi."

So sánh với sự bình tĩnh Seulgi, Ningning lại có vẻ có chút kích động, thẳng nhìn Yoojung.

"Kỳ thật cũng không có gì," Yoojung nhấp môi, cười nói: "Chị Sunmi nói Seulgi cô gần đây làm hạng mục Nexon mệt muốn chết rồi, việc đi Nexon ngày mai để tôi thay thế cô đi, việc bản thảo, cũng không cần cô nhọc lòng nữa."

Bản thảo bình thường chỉ cần gửi đến hòm thư xét duyệt là xong, nhưng Nexon lúc này đại khái tương đối coi trọng hạng mục nhân vật mới này, yêu cầu bên B đi Nexon giao bản thảo, thuận tiện trình bày ý tưởng thiết kế.

Yoojung thấy Seulgi vẫn luôn không đáp lời, khẽ cau mày: "Seulgi?"

"Nghe được."

Giọng điệu Seulgi cực đạm.

Trên vách tường kim đồng hồ vừa vặn đi đến con số sáu, Seulgi đem máy tính tắt đi, cầm lấy túi xách nhỏ trên sofa, ánh mắt như cũ không có gợn sóng, nói: "Không có việc gì nói nữa, tôi tan làm."

Thân hình Seulgi mảnh khảnh cao gầy, mặt mày lãnh đạm, bước chân vòng người Yoojung, khí tràng hết sức mạnh mẽ, khiến cho Yoojung không dám đem tầm mắt tiếp tục ngừng ở trên người Seulgi.

Văn phòng rơi vào an tĩnh.

Liền, liền phản ứng này?!

Yoojung cảm thấy có chút ảo ma.

Cho dù là ai nghe được tin như vậy, đều không thể bình tĩnh đến vậy chứ? Lúc trên đường tới, đã suy nghĩ xong nội dung cần nói, hiện tại lại không có đất dụng võ.

"Seulgi...... Không phải là bị tức đến ngốc luôn chứ?" Yoojung nhìn về phía Ningning đã dừng lại động tác sửa sang.

Ningning vốn chính là trợ lý Lee Sunmi, hai người quan hệ cá nhân không tồi, càng là liên hệ không ít tin tức, đã sớm biết Lee Sunmi đối phó Seulgi, cũng đều bị Lee Sunmi lợi dụng.

"Tôi đánh giá nếu là như vậy, cậu không nhìn thấy cô ấy không nói gì sao? Phỏng chừng là sợ vừa nói sẽ khóc nức nở liền đi ra luôn," Ningning tấm tắc uống lên một ngụm cà phê, nói: "Nhịn lâu như vậy, rốt cuộc nhịn tới được hôm nay."

Mừng rỡ như điên, nhưng Yoojung cũng sinh ra chút lo lắng, "Cũng không biết chị Sunmi bước tiếp theo sẽ đi như thế nào? Này nếu là còn không đem Kang Seulgi đuổi đi, chẳng phải là cô ta sẽ hận tôi sao?"

......

Trong tiểu khu nào đó ở Seoul.

Lee Sunmi từ trong phòng tắm đi ra, dùng khăn tắm chà lau bọt nước trên cổ, trên vai ngực đều lưu lại dấu vết hoan ái, vừa đi ánh mắt vừa nhìn về phía nữ nhân đắp chăn trên giường.

"Chungha, muốn đi tắm chút không?"

Kim Chungha lười nhác mà dựa vào đầu giường, gương mặt phiếm ửng hồng, khóe môi kiều lên, "Sunmi, chị hôm nay so với bình thường hưng phấn hơn rất nhiều, có phải có chuyện vui vẻ hay không?"

Đem khăn tắm ném ở một bên ghế, Lee Sunmi tiến lên đem Kim Chungha ôm vào trong ngực, ngửi ngửi hương nước hoa ngọt ngào quen thuộc trên người, cúi đầu hôn hôn vành tai Chungha, "Đúng, ngày mai chính là một cái khởi đầu mới. Chungha, em thực hiểu chị."

Hai người liền ôm nhau thân mật khăng khít.

Ánh mắt Lee Sunmi dừng ở đầu giường trên cái ly nước, đó là một cái ly nước DIY*, là cô ta cùng Seulgi khi đi nơi khác gặp khách hàng, ở đó cùng nhau chế tác cốc tình nhân.

* Do it yourself là tự làm.

Ánh mắt Lee Sunmi chạm đến cái ly liền tối sầm lại.

Lee Sunmi cùng Seulgi quen nhau, là ở một triển lãm thiết kế. Khi đó Seulgi đã có chút danh tiếng, tác phẩm đặt ở bên trong quầy triển lãm.

Mà Lee Sunmi, cũng chỉ là một sinh viên tốt nghiệp phổ thông, cơ duyên xảo hợp mới quen biết Seulgi.

Người theo đuổi Kang Seulgi.

Bạn gái Kang Seulgi.

...... Kang Seulgi.

Ấn tượng của người khác đối với Lee Sunmi, vĩnh viễn là Kang Seulgi phụ thuộc phẩm, cô ta vĩnh viễn chỉ có thể sống dưới cái bóng của Kang Seulgi.

Cho dù là sau này sáng lập công ty, những khách hàng đó cũng chỉ vì Kang Seulgi mới đến đặt hàng.

Còn cô ta?

Ah, chẳng qua chỉ là bạn gái Kang Seulgi thôi, không ai đem cô ta để vào mắt.

Để duy trì lòng tự trọng đáng khinh của bản thân, Lee Sunmi không nhận thiết kế nữa, không muốn cho người bên cạnh biết bạn gái giỏi hơn mình về mọi mặt.

Thu hồi suy nghĩ, Lee Sunmi hôn Kim Chungha động tác càng kịch liệt, như là muốn liều mạng lưu lại dấu vết của chính mình.

Hành động thế này, cô ta cùng Seulgi chưa từng có qua, tình yêu 3 năm cũng chỉ như là kết bạn sinh hoạt mà thôi.

Lúc đầu Seulgi cũng từng muốn thân cận cùng Lee Sunmi, nhưng vừa thấy đến khuôn mặt đẹp đến làm người vô pháp cự tuyệt kia, tim Lee Sunmi giống như bị móng vuốt hung hăng mà đâm thủng.

Coi ta không nghĩ ở trên giường cũng làm Kang Seulgi phụ thuộc phẩm.

Khi đó Lee Sunmi liền nghĩ, chỉ có chờ đến lúc chính mình có thể che khuất hào quang của Seulgi, mới có thể làm bản thân tại mối quan hệ chiếm cứ vị trí chủ động.

Nhưng ngày mai và ngoài ý muốn, ai cũng không biết cái nào sẽ đến trước.

Cái ngoài ý muốn này chính là Kim Chungha.

Cô ấy là ngưỡng mộ những điều mình bị người khác bỏ qua, ngã xuống bụi bặm tài hoa, chỉ cần bị cô ấy một ánh mắt nhìn chăm chú, Lee Sunmi liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, không uổng công sống cuộc đời này.

Kim Chungha an an tĩnh tĩnh mà cùng Lee Sunmi hôn môi, khóe môi câu ra một nụ cười nghiền ngẫm, nói: "Phải không? Vậy nhất định sẽ là một màn kịch hay."

Lee Sunmi không có chú ý tới thần sắc của người trong lòng ngực, chỉ là hôn trong động tình, nỗ lực mà áp chế hoảng loạn lan tràn sinh sôi trong lòng.

"Tin tưởng chị, chị sẽ thành công, cũng sẽ cho em một công đạo."

Kim Chungha ngẩng cổ, trên làn da trơn bóng lưu dấu một đám ấn ký, ngón tay câu lấy cằm Lee Sunmi, mị nhãn như tơ nói: "Sunmi, em rất muốn biết, chị làm như vậy có luyến tiếc không, có đau lòng không, hử?"

Đây không phải ngữ khí nói chuyện hàng ngày của Kim Chungha.

Ngày thường cô ấy luôn kiều kiều mềm mại.

Nhưng giờ phút này, Lee Sunmi bị lửa nóng quấn thân, lực chú ý chỉ ở trên cần cổ trắng nõn non mềm, nói: "Sẽ không."

Tình cảm 3 năm xác thực chân thật tồn tại qua, nhưng đoạn cảm tình này đối Lee Sunmi mà nói, thống khổ càng chiếm phần nhiều.

Nếu việc Lee Sunmi cùng Kim Chungha không có bị bại lộ, như vậy cô ta nguyện ý tiếp tục cùng Seulgi ở bên nhau, tiếp tục đem Jhome phát triển lớn mạnh.

Nhưng hôm nay sự việc đã bại lộ, Seulgi cũng sẽ không cùng mình quay lại, bản thân nhất định phải đem quyền chủ động nắm ở trong tay mình.

Mặc dù thực có lỗi với Seulgi.

Thì đã sao?

Coi như là đền bù những năm gần đây bản thân chịu ủy khuất.

Kim Chungha thân mình hướng phía trước, cả người giống như thố ti hoa dựa vào Lee Sunmi, cười đến ngọt mềm: "Sunmi, em quả nhiên không có nhìn lầm người."

Theo sau là nụ hôn che trời lấp đất.

......

Ngày 20 tháng 6, thứ sáu.

Hôm nay là ngày nộp bản thảo của Nexon, trước đây Nexon đã từ chối không ít bản thảo, đến bây giờ còn không có tin tức, khắp nơi đều đang chú ý kết quả cuối cùng.

Yoojung sáng sớm tới Jhome gặp Lee Sunmi trước, sau đó mới xuất phát đến Nexon, khi đi qua văn phòng Seulgi, nhìn bên trong không có một bóng người, khóe môi tức khắc gợi lên.

Việc hạng mục Nexon bị người khác tiếp nhận, sáng sớm đã truyền quanh phòng làm việc, mọi người sôi nổi kinh hãi.

"Chị Sunmi điên rồi sao? Để Yooojung đi? Tôi nhổ, Seulgi tốt đẹp thì không cần, lại đi dùng phế vật?"

"Hành động quá theo cảm tình rồi, Yoojung về mặt trình độ chúng ta cũng không phải không biết, trong số mấy người lâu năm tùy tiện chọn một người đều có thể hơn cô ta, dựa vào cái gì không cần bản thảo của Seulgi?"

Cho dù là Yoojung đi ngang qua, bọn họ cũng không có dừng lại, Yoojung lập tức cười lạnh một tiếng, nói: "Các người bớt ở sau lưng lải nha lải nhải, tôi là thay chị Sunmi, cô ấy bận việc không rảnh. Đây là bản thảo của cô ấy, như thế nào, các ngươi cảm thấy chính mình so với chị Sunmi giỏi hơn sao?"

Nói xong, Yoojung giương cằm rời đi.

Mọi người càng ngạc nhiên.

"Chị Sunmi còn có tuyệt chiêu này sao?"

"Tôi chưa thấy qua chị Sunmi tiếp nhận bản thảo, có điều theo logic cũng đúng, đối tượng của lão đại thế nào cũng sẽ không quá kém đi."

"Ai da, thật là làm bậy."

Nơi làm việc chưa bao giờ là nơi an tĩnh tốt đẹp, Yoojung cũng biết bọn họ ở sau lưng nghị luận mình.

Nhưng thì thế nào chứ?

Sau hôm nay mình liền sẽ dần dần thay thế vị trí của Kang Seulgi, những người đó thấy mình cũng chỉ có thể đầy mặt tươi cười.

Ôm ý niệm đó, Yoojung dọc theo đường đi tâm tình đều thực nhẹ nhàng, thẳng đến khi xuống xe taxi, đi vào cửa toà nhà Nexon.

Yoojung mới vừa nhấc chân đi lên bậc thang, xa xa liền thấy một cái bóng dáng tinh tế quen thuộc.

Kang, Kang Seulgi?!

***

Tác giả có lời muốn nói:

Seulgi: Kinh hỉ không, bất ngờ không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro