➋➊

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làn gió ban mai hơi lạnh, ánh vàng chậm rãi từ chân trời tỏa ra.

Lee Sunmi đứng ở trước lối ra vào Kang-nam, mặt mày tiều tụy, trên người mặc chiếc áo gió mỏng, nhưng vẫn cảm thấy lạnh.

Từ khi biết Seulgi đem cổ phần chuyển nhượng cho Kim Taeyeon, Lee Sunmi không có nổi một giấc ngủ ngon.

Nắng vàng chiếu vào hốc mắt, khiến cô ta có chút phát đau.

Lee Sunmi theo thói quen tính giơ tay ấn giữa mày, lòng bàn tay cảm nhận được giữa trán một cái lỗ hổng nhỏ, ánh mắt tối sầm đi.

Một lát sau, cô dùng tay bên kia từ trong túi áo gió lấy di động ra, giao diện ngừng ở nhật ký trò chuyện, Lee Sunmi gọi cho Kim Chungha hơn mười cuộc điện thoại, không một ai bắt máy.

Cuối cùng, Kim Chungha cũng nghe máy.

"Chungha?"Giọng Lee Sunmi đã khàn đến lợi hại, "Sao em không nghe điện thoại, em chừng nào thì mới có thể về Seoul?"

Giọng nói Kim Chungha nghe có chút lười nhác, nhàn nhạt nói: "Làm sao vậy?"

"Chị nhắn tin cho em, em có thấy không? Chungha, em đã nói sẽ giúp chị, đúng không?"

"Sunmi, hiện tại anh trai em đang ở nước ngoài, em cũng ở nơi khác chưa về. Chờ hắn trở về em sẽ cùng hắn nói, chị đừng có gấp."

Có lời này của Kim Chungha, tâm trạng đang trôi nổi của Lee Sunmi cuối cùng cũng kiên định lại chút, sau khi cúp điện thoại híp mắt nhìn về phía mặt trời mới mọc hướng Đông, nếp nhăn giữa mày buông lỏng ra.

Có Kim Chungha, Lee Sunmi ở Jhome không đến mức một bàn tay vỗ không lên tiếng. Còn hạng mục Nexon, tuy rằng Seulgi có mục đích riêng, nhưng ý tưởng cùng phương hướng thiết kế không khác biệt lắm, cũng không đến mức kém hơn Seulgi, không có cơ hội cạnh tranh.

Lee Sunmi còn chưa có thua.

Bên kia Kim Chungha đem điện thoại tùy ý mà ném lên trên giường, ngón tay nhẹ nhàng ở gương trang điểm nặng nề vuốt ve, quay đầu nhìn về phía cửa sổ, trên đó treo cái lồng có một con bồ câu trắng, Seoul giờ phút này sắc trời nhuốm ánh vàng, chảy dài trên lông chim trắng muốt.

Kim Chungha đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, đem cửa lồng chim mở ra.

Bồ câu thật cẩn thận hướng cửa dịch tới, lúc sắp bay ra khỏi lồng, tay Kim Chungha nhẹ nhàng đóng cửa lồng lại, nhìn bồ câu trong lồng phe phẩy cánh, khóe môi gợi lên, "Thấy hy vọng rồi lại lâm vào tuyệt vọng, thú vị, thú vị."

......

Cửa tiểu khu Asan.

Seulgi một bên cởi bỏ dây an toàn, một bên nói lời cảm ơn, đẩy cửa xe chân đạp lên trên mặt đất, tay Joohyun bỗng leo lên cổ tay, ấm áp từ lòng bàn tay truyền tới, Seulgi hơi giật mình mà quay đầu lại, nhìn bàn tay tinh tế nhu bạch kia, hỏi: "Làm sao vậy?"

Mặt Joohyun nhiều thêm vài phần ôn hòa, tầm mắt khóa ở trên mặt Seulgi, động tác trên tay đầu tiên là nắm chặt, một lát lại buông ra, nói: "Không có gì, chỉ là muốn nói cho A Seul biết, hôm nay tâm trạng tôi rất vui vẻ."

Độ ấm của Joohyun lưu lại trên cổ tay, Seulgi nhìn đôi mắt hắc diệu thạch sáng ngời thâm thúy kia, chỉ cảm thấy mây mù đáy lòng có thể hoàn toàn tan biến, trái tim trở nên mềm mũi.

Nhưng mềm mại êm dịu không duy trì được bao lâu, Bae Joohyun lại dấy lên muôn vàn gợn sóng.

"A Seul đêm nay có muốn lại đến kiểm tra một chút năng lực nghiệp vụ của tôi không?"

"Tôi không chỉ biết múa thoát y, còn biết thắt nút cuống anh đào*."

* dùng lưỡi thắt nút cuống quả cherry nhiều thì kỹ thuật hôn lưỡi sẽ rất lợi hại.

"......"

Seulgi đã thể nghiệm qua năng lực nghiệp vụ của nàng có bao nhiêu cường hãn, lửa nóng từ cổ đốt đến sau tai, vừa cay vừa nóng.

"Không cần, năng lực nghiệp vụ của cô rất tốt."

"Tôi còn có việc gấp, muốn đi về trước."

Bỏ lại hai câu này, Seulgi nhanh chóng từ trên xe bước xuống, hít hít khí, trên mặt vẫn duy trì thần thái bình tĩnh nhất quán, bước chân lại không ngừng mà nhanh hơn.

Về đến nhà, Seulgi ước chừng uống hết cả cốc nước, trái tim lúc này mới dần dần bình tĩnh trở lại, đúng lúc, Seungwan đã gửi mấy cái tin nhắn Kakaotalk đến, quan tâm Seulgi có việc gì không.

Seulgi cầm ly nước đi đến sofa, nghĩ nghĩ, gọi qua cho Seungwan.

"Rốt cuộc nhớ tới tớ rồi hả? Cả đêm đều không trả lời, cậu được lắm."

Đối mặt với sự lên án của Seungwan, Seulgi uống lên miếng nước, nhìn dấu vân tay in trên thủy tinh, nói: "Wannie, nếu có người đối với cậu không tệ lắm, nhưng là luôn che dấu thân phận của mình. Cậu cảm thấy, người như vậy thì thế nào?"

Nghe vậy, Seungwan cũng đứng đắn hẳn lên, nói: "Làm sao vậy? Tối hôm qua cậu không có gặp qua người ta sao?"

"......"

"Không phải tớ, là một người bạn."

Seungwan nhẹ nhàng "Xuy", nói: "Ừm được rồi, vậy cậu chạy lẹ ... À không, vậy bạn cậu chạy nhanh đi. Loại người này đại đa số đều là không muốn phụ trách chơi xong chạy, hoặc là có chính cung rồi lén ra ngoài tìm kích thích."

Loại người này ở trong giới streamer nhiều tới đếm không hết.

Tạm dừng một chút, Seungwan lại nói: "Đúng rồi Kang bảo nhi, tớ hỏi qua chị Kwon rồi, người mới ký không có ai họ Bae."

Seulgi sớm đã đoán được cũng không có gì ngoài ý muốn, cùng Seungwan nói chuyện phiếm vài câu liền ngắt, trong đầu vang vọng đoạn đối thoại vừa nãy cùng Bae Joohyun.

Seulgi nhìn thoáng qua cổ tay, mặt trên đã không còn bất luận dấu vết gì, theo bản năng mà mím môi.

......

Cuối tháng sáu, Seoul nóng bức chết người.

Văn phòng đã sửa chữa xong xuôi, Seulgi vội vàng đem thiết bị công tác lắp đặt vào để có thể mau chóng sử dụng.

Cùng lúc đó, bên phía Nexon gửi tới một tin tức tốt.

Nexon gửi mail kèm theo thiết kế nguyên bản của Seulgi, khoanh tròn mấy vị trí để cô sửa đổi.

Liên tục vài ngày Seulgi đều vội đến chân không chạm đất, rốt cuộc ba ngày sau, Nexon vừa lòng với bản thảo sửa đổi, thông báo Seulgi thứ năm đến ký hợp đồng.

Thứ năm, Seulgi dậy rất sớm, trang điểm thực khéo léo, xem thời gian không còn sớm lắm, lái xe đến trụ sở Nexon.

Nexon, lầu 13.

Seulgi ra khỏi thang máy liền được nhân viên tiếp đãi đưa tới phòng họp, tiếp đãi là một cô gái trẻ, thực ôn nhu khách khí nói: "Tổng giám chúng tôi muốn mở một hội nghị, mời cô ở bên này chờ một chút."

"Được."

Lầu 13 là tầng văn phòng của studio 'Nguyên thủy ngắm bắn', lần này phụ trách ký hợp đồng chính là tổng giám Kim Yeri.

Không bao lâu, nhân viên tiếp đãi mang đến cho Seulgi một ly cà phê và một hộp cherry, nghe nói là tổng giám mỗi ngày đều sẽ mua trái cây cho họ, hộp này là cố ý để lại cho Seulgi.

Đãi ngộ thật tốt.

Seulgi nhấp ngụm cà phê, ngón tay nhẹ thủ sẵn mặt bàn.

Ước chừng là sau mười phút, Kim Yeri rốt cuộc đẩy  cửa phòng họp bước vào, trên tay cầm hai phần hợp đồng, cùng Seulgi lễ phép bắt tay, cười nhạt nói: "Xin lỗi để cô đợi lâu."

Yeri đem hợp đồng đưa tới trước mặt Seulgi, tiếp tục cười nói: "Bản điện tử cũng đã gửi qua hòm thư của Kang tiểu thư rồi, cô có thể xem lại, nếu không có vấn đề gì, chúng ta hiện tại có thể ký."

Bản hợp đồng điện tử Seulgi đã thuê luật sư xem qua, không có vấn đề. Cầm lấy giấy hợp đồng chất liệu tinh tế, xác định không có vấn đề, nhìn Yeri cười nói: "Thực vinh hạnh có thể cùng quý công ty hợp tác."

Ký hợp đồng xong, Seulgi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Yeri đem hợp đồng chỉnh tề đặt ở một bên, ánh mắt đánh giá khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của Seulgi, ngữ khí ôn hòa nói: "Phong cách thiết kế của Kang tiểu thư thực thích hợp 'Nguyên thủy ngắm bắn', nếu có cơ hội, hy vọng chúng ta còn có thể hợp tác."

Đây là đang vứt cành ôliu cho mình.

Seulgi chỉ đạm cười đáp lại, nói: "Có cơ hội nhất định, không có việc gì rồi, tôi không chậm trễ thời gian của mọi người nữa."

Yeri cũng không tiếp tục nói, chỉ đứng dậy nhìn nhìn thời gian, nói: "Tôi vừa lúc cũng có việc muốn đi xuống, cùng nhau đi Kang tiểu thư."

"Được."

Vừa ra đến trước cửa, Yeri nhắc nhở Seulgi lấy hộp cherry, cười nói: "Cố ý chuẩn bị cho Kang tiểu thư."

Kim Yeri thực hay nói, cho dù là một hồi gặp mặt, vẫn là hai bên A B quan hệ, không khí cũng thập phần hòa hợp.

Thang máy đang từ trên đi xuống, màn hình tinh thể lỏng nhảy đến số 13. Ước ngừng vài giây, cửa chậm rãi mở ra, Yeri đang nhẹ nhàng cùng Seulgi nói chuyện.

Seulgi hướng tới thang máy đi vào, ánh mắt bỗng nhiên căng thẳng, chỉ thấy bên trong đứng song song hai nữ nhân, đúng là Bae Joohyun cùng Park Sooyoung.

Bốn mắt nhìn nhau, Seulgi đôi mắt híp lại.

Yeri bên cạnh có chút kích động, mở miệng nói: "Bae tổng......"

Cô ấy mới vừa mở miệng, Sooyoung liền lập tức tiếp lời nói: "Yeri? Cô vừa mới nói đường* làm sao? Đúng vậy, đường xá quanh đây lúc nào cũng tắc, mỗi lần tới đây đều tắc cả nửa ngày."

Nói xong, ánh mắt Sooyoung lại dừng ở trên người Seulgi, đôi mắt cong cong, dịu dàng nói: "A Seul, tôi tới bên này gặp một người bạn, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được cô."

Seulgi mỉm cười đáp lại.

Sooyoung đem tóc từ đầu vai vuốt tới bên gáy, chợt nhấc chân đi ra thang máy, nhìn Yeri nói: "Yeri cô cùng tôi đi ra đây, tôi có chút việc muốn nói với cô."

Yeri nghe theo, hướng về phía hai người còn lưu trong thang máy gật đầu, rồi sau đó đi theo Sooyoung ra khỏi thang máy.

Không bao lâu, cửa thang máy lại lần nữa đóng lại.

Sooyoung mới vừa rồi hành động thực cố tình, Seulgi phảng phất là nhìn không ra, chỉ là cười như không cười nhìn Joohyun.

Nàng nhìn chăm chú vào Joohyun ôn nhu cười, hôm nay cô ấy mặt một bộ vest trắng, trên thân hình cao gầy mảnh khảnh thật sự có khí chất, môi khẽ mở, "A Seul, trùng hợp thật."

"Là rất trùng hợp, tôi mới vừa cùng người ta nói ta quen một em gái trong nhóm nữ biết thắt nút cuống anh đào, liền gặp phải cô."

Em gái "nhóm nữ", hai chữ Seulgi cố ý nhấn âm thật nặng.

Một lát sau, Seulgi câu môi cười nói: "Quên mất không hỏi, sao cô lại ở chỗ này? LUP tôi nhớ rõ không ở gần đây."

Giờ phút này Seulgi càng khẳng định Bae Joohyun cũng không phải cái gì mà tiểu đáng thương giới giải trí, đại khái là một con cáo già khoác da con thỏ.

Lại nghĩ đến tiệc sinh nhật đêm đó, Seungwan đăng ảnh chụp chung, bên trong vừa lúc có Park Sooyoung, nếu Park Sooyoung là người của LUP, hai người vừa lúc là bạn bè, cho nên ngày đó mới có thể gặp phải Bae Joohyun ở LUP.

Ngắn ngủn vài giây, Seulgi đã gắn kết xong các sự việc một cách rất logic.

"Công việc."

Vô cùng đơn giản hai chữ, Seulgi cho rằng nàng nói có công việc ở Nexon tiến hành, nhướng mày nói: "Công ty cô còn cùng Nexon hợp tác sao, phạm vi nghiệp vụ rất rộng. Đúng rồi, cô ngày đó không phải hỏi tôi có muốn kiểm tra năng lực nghiệp vụ của cô hay không? Tôi hiện tại thật ra rất muốn kiểm tra một chút --"

Seulgi từ túi xách lấy ra hộp cherry, nhìn thẳng Joohyun, nói: "Cô làm sao để thắt nút cuống anh đào?"

Âm thanh thang máy đi xuống có chút chói tai, Seulgi vốn là muốn thử nữ nhân mồm miệng toàn bốc phét này một chút, ai biết đuôi mắt Joohyun hướng về phía trước nhếch một chút, ôn nhu nói: "Được, vậy em lại đây một chút."

Chờ Seulgi tới gần mình, Joohyun từ trong hộp lấy ra một trái cherry tròn trịa đỏ thắm, tầm mắt ngừng ở trên môi Seulgi, "A Seul, phải kiểm tra cho kỹ vào đấy."

Seulgi:???

Joohyun giơ tay đem anh đào đặt ở giữa hai cánh môi Seulgi, lại nhẹ nhàng hướng bên trong đẩy đẩy, khi Seulgi còn không có kịp phản ứng, Joohyun đã hướng mình hôn tới.

Cánh môi ôn nhuận non mềm nhẹ áp trằn trọc, động tác như là mưa đầu mùa xuân, ôn nhu tinh tế.

Cherry ở trong không gian nhỏ bị đè ép, nước tràn ra, hương vị thơm ngon tràn ngập toàn bộ khoang miệng, trộn lẫn ở trong đó còn có một hương thơm ôn nhu ngọt mềm.

Seulgi có chút khiếp sợ.

Nữ nhân này lại ở thang máy dám hôn mình!

Hai người giờ phút này ở góc thang máy, Bae Joohyun đem Kang Seulgi đặt ở bên tường, tay phải nắm cổ tay của Seulgi, phòng ngừa hộp cherry rơi xuống.

Xúc cảm của kim loại lạnh lẽo xuyên thấu qua vải vóc ngấm vào trên da thịt, nhưng giờ phút này thân thể đã bị lửa nóng chiếm lĩnh, chút lạnh lẽo này rất nhanh tan biến.

Anh đào bị lưỡi mềm lôi kéo, phảng phất là giao sinh mệnh cho người, ở khoang miệng ướt át lăn lộn, từng chút từng chút đều đánh trúng điểm mẫn cảm của Seulgi.

Có lẽ là nước anh đào ngọt đến say lòng người, Seulgi cứng đờ thân thể bỗng nhiên mềm xuống, như là cành liễu để Bae Joohyun tùy ý đặt trong góc thang máy.

Mưa xuân qua đi là tới cơn mưa hung mãnh ngày hè, trái anh đào đã sớm hoàn toàn thay đổi.

Nước anh đào đỏ tươi theo khóe môi chảy xuống tới, ngứa vô cùng, Seulgi đang muốn giơ tay lau đi, môi Joohyun ôn nhu mà từ khóe môi một đường hôn đến cằm, đem nước anh đào đều liếm sạch sẽ.

Seulgi từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí, eo có chút nhũn ra mà dựa vào vách thang máy, trừng mắt một cái nữ nhân trước người: "Bae Joohyun, cô có thể thu liễm một chút hay không? Bảo cô thể hiện kỹ năng chứ không bảo cô hôn tôi!"

"Tài nghệ này không phải A Seul muốn kiểm tra sao?"

Khi Joohyun nói chuyện, Seulgi nhìn thấy cuống anh đào nằm ở đầu lưỡi cô ấy, xác thật đã thắt lại một nút.

Seulgi hít vào một hơi thật sâu, thẳng thắn sống lưng, Seulgi nào biết đầu lưỡi Bae Joohyun không chỉ biết bơi lội còn biết thắt nút.

"Ha ha, vậy tài nghệ của cô tính hỗ động rất mạnh đấy."

Joohyun từ túi áo tây trang lấy ra một túi khăn giấy ướt, động tác thực mềm nhẹ mà lau khóe miệng cho Seulgi, nói: "Tôi cảm thấy rất vừa lòng, A Seul cảm thấy sao?"

Seulgi bên tai còn có chút nóng, đôi mắt chỉ nhìn về phía màn hình hiển thị trong thang máy, trên mặt nhàn nhạt nói: "Còn tạm đi."

Seulgi nương thang máy vách tường sửa sang lại quần áo, không bao lâu thang máy liền đến lầu một, liếc liếc Joohyun một cái, Seulgi nhấp môi nói: "Tôi còn có công việc gấp, đi trước." Nói xong, bước nhanh ra khỏi thang máy.

Thang máy lần nữa đóng lại, chậm rãi đi lên, màn hình lại lần nữa ngừng ở số 13.

Joohyun nhấc chân từ thang máy đi ra, đi qua thùng rác, đem khăn giấy ném vào trong.

"Nhanh như vậy đã lên đây?" Sooyoung mới từ văn phòng Yeri ra tới, thấy Joohyun trường thân ngọc lập, câu môi cười nói: "Cậu có phải không được hay không thế Bae Joohyun?"

Joohyun chỉ là ánh mắt nhàn nhạt liếc Sooyoung một cái.

"Cậu nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi phản ứng nhanh như vậy, còn cố ý tạo cơ hội cho hai người ở một chỗ. Thế nào, kỹ thuật diễn còn tốt chứ?"

"Kỹ thuật diễn không đáng một xu."

Sooyoung nghiến răng nghiến lợi: "Còn cái miệng thối của cậu trách sao không truy nổi lão bà!"

......

Seulgi đi ra khỏi trụ sở Nexon, không biết có phải bởi vì đi quá gấp hay không, mà cứ cảm thấy chân có chút nhũn ra.

Khoang miệng còn tàn lưu cảm giác ngọt nị, mỗi một chút cảm nhận Seulgi đều có thể nghĩ đến khuôn mặt Bae Joohyun.

Trên môi còn có chút tê dại, Seulgi cắn răng, nữ nhân đáng chết này.

Bước xuống bậc thang, mới vừa đi hướng xe mình, bỗng nhiên một chiếc xe màu bạc liền ngừng ở trước mặt, cửa sổ xe chậm rãi mở xuống, lộ ra một gương mặt nữ nhân.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro