➋➍

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu tháng bảy, Nguyên thủy ngắm bắn phiên bản trải nghiệm chính thức phát hành nhân vật kỷ niệm 3 năm -- Violet.

Trò chơi ngoài sắp đổi mới chế độ chơi rừng rậm nguyên thủy ra còn có biển Phục Ba, Violet chính là linh hồn bên trong biển sâu, tóc bạc mắt xanh, mặt mày thanh lãnh trang nghiêm không thể khinh nhờn, trên người ăn mặc Hàn phục sức, sóng biển sóng gió hóa hình vì tinh nguyệt pháp trượng cầm ở trong tay, nhẹ nhàng thướt tha, hành tẩu bộ bộ sinh sóng.

Từ các streamer cùng các blogger tin nóng dưới vô số con đường tuyên truyền, người chơi cũng đã sớm biết được gương mặt thật của nhân vật mới.

Nguyên thủy ngắm bắn trước đây ra mắt nhân vật cơ bản đều là phong cách hiện đại hoá, đơn giản, hoang dã, Violet đến lúc này đột nhiên liền khiến cho sóng to gió lớn.

"Thao tác cùng bước đi của Violet đều tương đối phiêu dật, xúc cảm tốt, kỹ năng cũng là tiến có thể công, lui có thể thủ, thực dễ thích ứng cơ chế bên trong rừng rậm nguyên thủy. Phải nói, con ngỗng cái mới này thật sự rất xinh đẹp......"

Thời điểm Seungwan livestream, bình luận trên màn hình không ngừng đổi mới chạy qua.

【666】

【 Thiết kế mỹ thuật của nguyên thủy rốt cuộc cũng có một lần đứng ở trên xp của tôi, trò chơi thú vị thì thú vị, nhưng tôi đã quá mệt mỏi với những phong cách nhân vật cổ điển rồi. 】

【 Xác định là kỷ niệm 3 năm muốn ra mắt sao? Nguyên thủy sẽ không cho tôi leo cây chứ? Trước mắt tổng thể không tồi, hy vọng trước khi ra mắt sẽ không bị Đồ Long đao chém. 】

【 Cũng quá đẹp đi? Động tác thoạt nhìn đều thực phiêu dật, ra mắt ta nhất định mua. 】

【 Đây là mời thiết kế mới sao? Phong cách trở nên có chút kỹ lưỡng hơn, về sau hẳn không phải là nhân vật hệ thủy nữa chứ? 】

【 Trái một đao phải một đao, đao không rời gáy không phải là phong cách trước giờ của nguyên thủy sao? Tôi cược 5 đồng, ra rồi sẽ biết. 】

【 Wannie yyds! 】

Seungwan kết thúc stream xong, liếc mắt một cái ra bên ngoài cửa, hô: "Kang bảo nhi, thấy không? Mọi người đều rất chờ mong."

Mới vừa rồi Seungwan phát sóng trực tiếp, Seulgi toàn bộ quá trình đều ở trong phòng khách dùng di động xem.

Seulgi đem điện thoại bỏ vào trong túi, dựa ở khung cửa, cười nói: "Đây vẫn là con ngỗng cái đầu tiên của tớ có thể xuất hiện trong trò chơi, rất có ý nghĩa."

Cho nên mặc dù là ngoài miệng không nói, trong lòng cũng thực hy vọng có thể được người chơi công nhận.

Seungwan vừa thu dọn đồ đạc, vừa nhướng mày nói: "Tớ đây thân là mẹ nuôi, về sau liền đem nó coi như sinh mạng, cho con gái nuôi cổ vũ đánh call."

Cuối cùng đem máy tính tắt đi, Seungwan quay đầu lại nhìn mắt Seulgi, nói: "Tên này là cậu đặt sao? Cảm giác rất có ý tứ."

"Không phải, Nexon đặt."

Seungwan đem khu vực phát sóng trực tiếp thu thập gọn gàng, kéo dây điện sau ghế, nghiêng đầu nói: "Nhân vật rất nhanh sẽ ra mắt, công ty của cậu khi nào khai trương? Máy chủ chính thức sẽ sớm cập nhật thôi, Kang bảo nhi cậu đừng bỏ lỡ đợt gió Đông này nhé."

Seulgi gật gật đầu, nói: "Thủ tục đều đã làm xong, mấy ngày nữa chọn cái ngày lành là được."

......

14.7, thời tiết âm u, công ty thiết kế ThinkJ chính thức khai trương vào hôm nay, phạm vi kinh doanh cũng không có quá nhiều thay đổi.

Ngoài Ningning cùng đám người tài vụ mang theo từ Jhome, Seulgi còn tuyển thêm người mới.

Ningning trước sau như một mà mang cà phê cho Seulgi, đặt ở bàn làm việc, nói: "Seulgi, đều bận một buổi sáng rồi, uống chút đi."

Phòng làm việc mới công việc nhiều, Seulgi từ buổi sáng đi làm liền cơ hồ không có được nghỉ, ngẩng đầu lên, gật đầu nói: "Cảm ơn."

Thẳng đến chạng vạng tan tầm, Seulgi lúc này mới nhẹ nhàng hơn chút, làm thêm nửa giờ lúc này mới về nhà.

Từ hồ Thiên nga đi ra, Seulgi đang muốn đến bãi đỗ xe, tầm mắt đảo qua, vừa lúc liền thấy một chiếc xe quen thuộc.

Bae Joohyun.

Seulgi nhíu mắt lại, trong đầu hiện ra khuôn mặt minh diễm.

Quả nhiên, giây tiếp theo Bae Joohyun liền gọi điện thoại đến.

Seulgi đem điện thoại tắt đi, hướng xe Maybach đi qua.

Khi Seulgi sắp đi đến đầu xe, Joohyun từ trên xe bước xuống, trên tay ôm một bó hoa nồng đậm ướt át, đôi môi thấu hồng hàm chứa ý cười, thanh âm réo rắt nói: "Chúc mừng A Seul."

Thấp giọng nói câu cảm ơn, Seulgi đem hoa tiếp nhận, đôi mắt đánh giá Joohyun, hỏi: "Cô muốn đi về sao?"

"Tôi thoạt nhìn không giống như là cố ý tới chờ em sao?" Joohyun bật cười, mặt mày nhu hòa, nói: "Hiện tại phải về nhà sao? Tôi đưa em đi."

Seulgi ngón tay nắm chặt đuôi bó hoa, giấy bọc có chút sắc bén, ma sát làm đau lòng bàn tay, một lát sau, gật đầu: "Được."

Lên xe, Seulgi đem túi cùng hoa đều ôm ở trên đùi, đôi mắt chú ý động tác Joohyun cài dây an toàn, đôi tay kia khớp xương rõ ràng trắng nõn oánh nhuận, da thịt mảnh khảnh.

Seulgi mím môi, nói: "Cô mới vừa tan làm liền tới đây?"

"Ừ."

Đôi mắt Seulgi vẫn khóa ở trên người nàng, trầm mặc hai giây, trực tiếp mà mở miệng nói: "Bae Joohyun, nghệ sĩ các người đi làm tan làm cũng là sáng đi chiều về sao?"

Seulgi trong lòng đã sớm kết luận Joohyun không phải là nghệ sĩ của LUP, chỉ là trong khoảng thời gian này vẫn không nhịn được mà suy nghĩ.

Bae Joohyun đến tột cùng muốn làm gì?

Ở cạnh nàng chính mình vẫn luôn miên man suy nghĩ, chi bằng đem mọi chuyện hỏi cho rõ ràng.

Bae Joohyun bộ dáng không có chút gì ngạc nhiên, đầu ngón tay dừng ở trên tay lái, nhẹ nhàng chuyển động, rất nhanh xuất hiện một tia sáng.

"A Seul không phải đã biết sao?"

Hai mắt kia hàm chứa ý cười, mềm đến như là nguyên liệu mềm mại nhất Seulgi đã từng sờ qua, Seulgi thật ra không nghĩ tới Joohyun sẽ thừa nhận thản nhiên như vậy.

Seulgi nói: "Riêng tôi cho rằng những người che giấu thân phận của mình để giao tiếp trong xã hội, hoặc là đã kết hôn hoặc là có người yêu, còn cô, vì sao?"

"Tôi đều không phải."

Tâm Seulgi thả lỏng chút, rồi lại thực mau buộc chặt, như là bị móng vuốt mãnh thú hung hăng bắt lấy, nhìn Joohyun rồi lâm vào thật lâu trầm mặc.

Hồi lâu sau, Joohyun nhìn chăm chú đôi mắt của Seulgi, tiếng nói khàn khàn: "A Seul, thực xin lỗi."

"Là tôi được một tấc lại muốn một thước, khi thấy em đau lòng cho tôi, tôi dùng phương thức hèn hạ để đến gần em hơn, là tôi không tốt, tôi xin lỗi."

Joohyun lông mi khẽ run, ánh mắt không chút nào tránh né, cổ thiên nga hơi nghiêng, ngữ khí thành khẩn, khiến ngực Seulgi nhảy nhót.

Seulgi quay đầu đi, nhìn về phía ngoài cửa sổ, tay chống cằm, mạc danh không muốn tiếp tục cái đề tài này, mà là nói: "Lái xe đi, tôi buổi tối còn có việc muốn xử lý, sớm một chút trở về."

"Được. A Seul, nếu không thích tôi về sau có thể không xuất hiện. Ngoài em ra, tôi không có bất kỳ mục đích nào khác."

Seulgi nghe vậy, đem mở to đôi mắt sau đó lại nhắm lại.

"Hôm nay có chút mệt, tôi ngủ một lát."

Vốn dĩ Seulgi chỉ là nói một câu thuận miệng, nhưng có lẽ bởi vì ban ngày quá mệt mỏi, thật sự mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh lại, bên ngoài đã bóng đêm mông lung, đèn đường mờ nhạt, bụi bặm cùng côn trùng đều ở dưới ánh sáng chuyển động, chỉ có ánh đèn màu trắng bên trong xe sáng lên một khoảng trời riêng.

Seulgi cử động thân thể một chút, phát hiện trên người có một cái áo khoác, đắp trên người mình cùng bó hoa. Seulgi nghiêng đầu thấy, vừa lúc chạm phải một đôi mắt hắc bạch phân minh.

"Nhìn em ngủ rất thoải mái, cho nên không kêu em," Joohyun cái bóng xương mũi dừng ở trên môi, đạm thanh nói: "Bên ngoài có hơi tối, lúc trở về chú ý chút."

Seulgi xoa xoa hốc mắt, đem trên người áo khoác trả lại, gật đầu nói: "Cô trở về cũng cẩn thận một chút."

Hai người thực ăn ý không hề nhắc tới việc lúc trước, giống như rất nhiều lần một đêm tỉnh lại, lại giống như vừa mới.

Seulgi nghĩ rằng, đại khái chính là từ 419 phát triển trở thành quan hệ bạn bè, chỉ cần không đề cập tới liền có thể coi như cái gì cũng chưa phát sinh.

Tuy rằng là ban đêm, nhưng không khí lại thập phần oi bức, lúc đi lại có thể cảm nhận được sóng nhiệt xâm nhập.

Seulgi trên tay ôm hoa Joohyun tặng, dán ở trong ngực, nhiệt ý lan tràn đến toàn thân, trán và cổ đều chảy ra tầng mồ hôi mỏng, lòng bàn tay cũng có chút dính nhớp.

Khi đi qua thùng rác của tiểu khu, Seulgi nhìn hoa trên tay, hướng bên kia đi vài bước, cuối cùng vẫn ngừng lại.

Bên thùng rác có bà cụ chuyên môn nhặt nhạnh, nhìn Seulgi một cái, hỏi: "Cô nương, hoa đẹp thế cũng muốn ném?"

Trong tiểu khu xanh hoá không tồi, nhưng ánh đèn mờ nhạt, ánh sáng mỏng manh đem bóng cây chiếu xuống, che ở trên cánh hoa kiều nộn, Seulgi lông mi buông xuống.

"Không phải, mang về nhà chăm sóc, bà vội đi."

Nói xong, Seulgi hướng tòa nhà mình ở đi tới.

Kết quả khi mới vừa đi đến gần ghế dài bên cạnh tòa nhà, liền trông thấy một nữ nhân ăn mặc thời thượng, đang cười khanh khách mà nhìn chính mình.

Seulgi rất nhanh liền nhận ra cô ta -- là lần trước ở trước cao ốc Nexon nhìn thấy, SES Holding - Oh Yoon Hee.

"Kang tiểu thư, chào buổi tối."

"Oh tiểu thư cũng ở gần đây sao?" Seulgi gật đầu, ngữ khí không có kinh ngạc, càng nhiều là nghi vấn.

Oh Yoon Hee từ trên ghế đứng lên, lắc đầu nói: "Không phải." Mắt cô ta dừng ở bó hoa Seulgi ôm, cười nói: "Kang tiểu thư nhân duyên khá tốt."

Seulgi không để ý tới mấy lời thấy người sang bắt quàng làm họ của cô ta, nhướng mày hỏi: "Oh tiểu thư tới bên này là có việc muốn xử lý sao?"

Oh Yoon Hee vẫn duy trì mỉm cười trên mặt, nói: "Tôi là tới nhà tranh PanX ."

Nhìn thấy đôi mắt Seulgi híp lại, Oh Yoon Hee thực đúng lúc mà nói: "Tôi có người bạn vừa lúc biết địa chỉ của cô, cho nên mới tìm được nơi này. Kang tiểu thư, muốn suy xét một chút không? SES có thể cho cô đãi ngộ, so với Jhome chỉ hơn không kém."

Seulgi nhướng mày, khóe môi nhấp, cười xa cách nói: "Đa tạ Oh tiểu thư thưởng thức, tôi không có ý định này, xin lỗi."

Lưu lại những lời này, Seulgi quay đầu đi, Oh Yoon Hee nghiêng người chặn đường, thần thái thành khẩn nói: "Kang tiểu thư không cần thiết nhanh như vậy liền ra quyết định, tôi có thể chờ. Thuận tiện có thể thêm cái Kakaotalk không? Về sau có việc có thể tìm tôi."

Nghĩ đến rất có khả năng Oh Yoon Hee sẽ không bỏ cuộc, Seulgi liền có chút đau đầu, đành gật gật đầu.

So với giáp mặt dây dưa lãng phí thời gian, không bằng ở ứng dụng mạng xã hội cho leo cây.

Sau khi kết bạn Kakaotalk, Oh Yoon Hee quả nhiên không dây dưa tiếp, cười nói: "Nếu Kang tiểu thư có ý nguyện gia nhập SES, có thể ở trên Kakaotalk tìm tôi, cửa lớn SES Holding luôn hoan nghênh cô."

Nói xong, liền gật đầu rời đi.

Seulgi nhìn chằm chằm bóng dáng cô ta thêm hai phút, thẳng đến bóng người biến mất không thấy, lúc này mới đi vào.

Về đến nhà, Seulgi đầu tiên là đem bó hoa đặt ở bên cạnh TV quầy, cẩn thận quan sát vài cái, đứng dậy cắt đóng gói, cắt rễ hoa, tìm cái bình hoa đặt ở trên ban công.

Seulgi mới vừa đem bình hoa bày biện xong, Seungwan lại gọi tới, theo sau giọng nói thanh thúy liền vang lên.

"Kang bảo nhi, hôm nay tình hình có tốt không? Tớ bên này bận quá không thể phân thân, bằng không liền mang cậu đi chúc mừng một chút."

"Đều khá tốt," Seulgi ngón tay vuốt cánh hoa, nhẹ giọng nói: "Chính là hơi bận, nhưng người cũng phong phú."

Seungwan tấm tắc nói: "Cậu là cái máy làm việc vô tình, tớ hiện tại liền ước gì có một hai ngày nghỉ, chữa trị một chút thân thể vất vả quá độ mà sinh bệnh. Đúng rồi, Lee cẩu không tìm cậu gây phiền toái chứ? Tớ nghe nói hiện tại tình huống của Jhome không tốt lắm, Lee cẩu tình tính cũng tồi tệ đi rất nhiều."

Hồi lâu chưa nghe qua tên này, Seulgi nhất thời còn không có phản ứng lại, sau khi kịp phản ứng, chỉ là cười lạnh một tiếng.

Từ trước giờ Lee Sunmi tính tình không thể xem như tốt, hiện tại có Kim Taeyeon ở Jhome, không loạn mới kỳ quái.

"Tin tức phỏng chừng không truyền nhanh như vậy, cô ta hiện tại sợ cũng không có thời gian quản chuyện của tớ."

Seungwan cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới, rất nhanh liền vòng qua cái đề tài đen đủi này, nghe thấy âm thanh Seulgi đang tu bổ cành lá, nói: "Từ bao giờ cậu lại thích mấy cái kiểu tu thân dưỡng tính vậy?"

Seulgi đem cành hoa rơi trên mặt đất nhặt lên, ném vào thùng rác, rũ mắt nói: "Có người bạn tặng."

"Ai không có việc gì mà lại tặng hoa cho cậu? Thành thật trả lời, có phải lại lén tìm nữ nhân khác?"

"Là tặng lễ vật khai trương, cho dù tớ có nghĩ như vậy cũng phải xem người ta có nguyện ý không," Seulgi lắc đầu bật cười, "Tớ lại không phải cái bảo bối cục cưng gì, ai thấy đều sẽ thích."

Nghe vậy, Seungwan lập tức mở miệng nói: "Cậu đây là đối bản thân nhận thức không đủ toàn diện."

"......"

Seulgi nghe vậy lại một lần, một lần nữa xem kỹ chính mình, ra kết luận -- bản thân xác thật không phải bảo bối cục cưng gì.

Một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, Bae Joohyun cũng chưa xuất hiện qua, phảng phất biến mất trong sinh hoạt của Seulgi, thậm chí một cái tin nhắn cũng không có.

ThinkJ mới vừa khởi bước, có quá nhiều việc chờ Seulgi đi xử lý, ngẫu nhiên sẽ không cẩn thận ấn vào tường nhà Kakaotalk của Bae Joohyun, cũng chỉ là xem một cái, cười nhạt một tiếng, liền thoát ra.

Nhưng thật ra trên ban công hoa nở ngập tràn, giống như là nhân vật Violet sắp ra mắt, ở trên mạng tiếng hô rất cao, các loại hình thức bỏ phiếu đều ổn định mà đứng đầu bảng, người chơi đều ngóng trông nhân vật có thể sớm một chút ra mắt.

Mà trên mạng cũng sôi nổi có người lan truyền thông tin, nói Violet cũng không phải "Con gái ruột" của Nguyên thủy ngắm bắn, mà là dùng thiết kế của một studio bên ngoài không biết tên.

Seulgi ở trên mạng cũng hiểu biết, đông đảo người chơi có cái nhìn khen chê không đồng nhất.

【 Thay máu cũng tốt, nói thật phong cách của Violet tôi cảm giác có ý nghĩa vượt thời đại? Đã ra mắt chế độ thứ 3 rồi, tôi thấy rừng rậm nguyên thủy cũng làm ra cải biến rất lớn, không cần thiết lại đi lối mòn. 】

【 Mẹ đẻ của Violet có phải hay không chuẩn bị muốn tới nguyên thủy? Thêm nhân vật nữa nha, lần trước Lt ra mắt mấy cái kia tôi đều xem đến phun ra, cùng trước kia có cái gì khác nhau sao? 】

【 Ủng hộ việc nguyên thủy mời chào mẹ đẻ của lão bà mới, có ai biết rốt cuộc là ai hay không? 】

【 Nguyên thủy đây là kiếm được tiền rồi bắt đầu không xem người chơi là người nữa sao? Nói như thế nào cũng là nhân vật kỷ niệm 3 năm ra mắt, không phải gia chủ tự thiết kế, ha ha, thật xấu hổ. 】

【 Đẹp thì đẹp, nhưng cảm giác hoa hòe loè loẹt, tôi nói không hiểu sao so với trước kia kém nhiều như vậy, thì ra là gà rừng không biết tớ từ nơi nào thiết kế. 】

【?? 2 bình luận phía trước kia, tôi ngày hôm qua mới vừa ở phòng phát sóng trực tiếp của Son Seungwan nhìn thấy các người nói ra mắt nhất định sẽ mua mà. 】

Seulgi ban đầu còn có chút lo lắng, Seungwan lại nói cho Seulgi hoàn toàn không cần sợ, nhân vật mới ra mắt đều có một quá trình bị toàn dân công khai lên án.

Nhưng không bao lâu, Seungwan liền vội vội vàng vàng mà gọi điện thoại tới, ngữ khí nôn nóng nói: "Kang bảo nhi, xảy ra chuyện lớn rồi."

Lúc này Seulgi mới vừa tăng ca xong, đang thu thập đồ vật trên mặt bàn làm việc, nghe vậy khẽ cau mày, hỏi: "Làm sao vậy? Cậu đừng có gấp, chậm rãi nói."

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro