➌➑

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tai Seulgi đột nhiên có chút nóng lên.

Cảm thấy thẹn thùng.

Bae Joohyun như là cố ý ở đùa giỡn mình, đem "nũng nịu thụ" cùng "đại mãnh 1" phát âm đến phá lệ thấp thấp triền miên, làm người nhịn không được run rẩy.

Seulgi hít sâu một hơi, cuộn đầu lưỡi sát vào chân răng, làm bộ như không nghe thấy Joohyun nói gì, quay đầu hướng về phía bên cạnh, nói: "Thật trùng hợp, đến chỗ nào cũng có thể gặp phải cô."

Joohyun ngồi xuống ở bên cạnh Seulgi, nhướng mày nói: "Vậy chứng tỏ giữa chúng ta có duyên phận."

Seulgi nhàn nhạt nói: "Tôi không tin cái này."

Cho dù có thì cũng là nghiệt duyên.

Ánh đèn bên ngoài phòng thay quần áo là màu vàng cam, mang theo chút mông lung nhu hòa, chiếu vào trên người, như là phủ một tầng mật ngọt.

Joohyun khép chân, hướng về phía Seulgi dựa vào. Seulgi ghé mắt nhìn lại. Joohyun đang dùng kẹp càng cua màu bạc đem tóc quăn đen cuốn lên, cổ nhỏ dài nhu mỹ, áo choàng tắm bao vây lấy đường cong xương bướm rõ ràng, thoạt nhìn lười biếng vũ mị.

Seulgi không phải lần đầu tiên phát hiện Joohyun có thể diện nhiều phong cách khác nhau, nhưng mỗi lần nhìn thấy, cảm giác kinh ngạc không bởi vậy giảm bớt.

Seungwan từ phòng thay đồ đi ra, đứng trước gương trái phải soi mấy lần, lại lần nữa tô thêm son, tính toán đợi chút nữa chụp ảnh tuyệt đối sẽ sáng mù mắt Kim Taeyeon.

Khi Seungwan đang ngắm nghía lần thứ hai, phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ: "Đẹp rồi, đừng soi nữa."

Seungwan quay đầu nhìn lại, phát hiện Park Sooyoung đang đứng ở phía sau mình, hoảng sợ, vừa đem son môi nhét trở lại vừa hỏi: "Park tổng? Sao cô cũng ở đây?"

Tóc Sooyoung đã hoàn toàn quấn lên, ngón tay đem tóc mái trên thái dương vuốt vuốt ra sau, "Cuối tuần đi chơi, cô một mình tới đây sao?"

"Không phải, tôi cùng bạn tới."

Bên ngoài Seulgi đã sớm nghe được động tĩnh trong phòng thay quần áo, lúc nhìn thấy Seungwan cùng Park Sooyoung cùng nhau đi ra cũng hoàn toàn không cảm thấy nghi ngờ.

Nhưng Sooyoung nhìn Seulgi, nói: "Ồ? A Seul cũng ở đây sao, muốn cùng nhau ngâm không, người đông sẽ náo nhiệt hơn."

"......"

Seulgi đem ánh mắt liếc về phía Joohyun, chột dạ mà quay đầu, vừa muốn từ chối, Sooyoung đã lôi kéo tay Seungwan đi ra ngoài, nói: "Đi thôi, cái chúng ta chọn là một cái hồ dưỡng sinh."

Joohyun cũng đứng dậy đi theo mọi người.

Đi được vài bước, Joohyun quay đầu lại nhìn Seulgi một cái, ánh sáng nhu hòa dừng ở trên môi, nói: "Ngâm suối nước nóng đối với cái này không ảnh hưởng."

Cái nào?

Seulgi có chút không hiểu.

Nhưng nhìn đến ánh mắt Joohyun nhắm thẳng vị trí xương hông mình, Seulgi nháy mắt liền phản ứng lại.

"......"

Nhìn đến ánh mắt không biết là trêu đùa hay là nghiêm túc của Joohyun, Seulgi cắn răng, đứng dậy nói: "Tôi đã hết đau rồi!"

"Nhanh như vậy sao?" Joohyun thoạt nhìn có chút đáng tiếc, nói: "Một người bạn mới từ nước ngoài có mang về ít thuốc, chuyên trị cái này, tôi còn muốn đưa cho em sử dụng."

Seulgi trừng mắt với Joohyun: "Cô giữ lại tự mình dùng đi."

"A Seul chân rất mềm, tôi chắc hẳn là sẽ không dùng đến."

"......"

Hôm nay không có cách nào nói chuyện tiếp.

Seulgi bước nhanh đuổi theo Sooyoung cùng Seungwan, đi vào một cái hồ suối nước nóng cẩu kỷ, đáy hồ không sâu, cũng rất rộng, thoạt nhìn như một cái bể bơi loại nhỏ.

Không biết có phải bởi vì bên trong nhiệt độ không khí hơi cao hay không, mà Seulgi cảm thấy trên mặt có chút nóng rát.

Sooyoung cùng Seungwan đã ở bên trong, Seulgi liếc nhìn Joohyun ở phía sau, nhanh chóng bước lên cầu thang xuống nước, dựa vào một góc, không thèm nhìn Joohyun lấy một cái.

Nước hồ rất ấm có thể giúp cơ thể thư giãn giải toả căng thẳng, Seulgi dựa cổ ra sau, cảm giác đè nặng ở ngực nhanh chóng biến mất.

Bên cạnh Sooyoung cùng Seungwan không biết tại sao lại nhắc tới việc lần này ngẫu nhiên gặp được nhau, Seungwan nói: "Nơi này là người đại diện của tôi chọn, chúng tôi cũng là hôm nay mới biết được."

Trên cằm Sooyoung mang theo một chút bọt nước, cười khanh khách nói: "Thú vị, tôi cùng Joohyun là trúng thưởng được 2 vé du lịch."

Ánh mắt Sooyoung đảo qua lại trên người Joohyun cùng Seulgi, nói: "Tôi trước kia thường nghe người ta nói, nếu là hai người thường xuyên có thể không hẹn mà gặp, chứng minh đời trước hai ngừơi khẳng định quan hệ rất tốt, nói không chừng còn là một đôi, bằng không như thế nào dây dưa như vậy?"

Không hẹn mà gặp.

Hai người xác thật là không hẹn mà gặp rất nhiều lần.

Seulgi mắt nhìn sóng nước lóng lánh, tiếng Sooyoung lại lần nữa vang lên: "A Seul, cô nói có phải hay không?"

Seulgi chậm rãi nâng lên mí mắt, bộ dáng nghiêm túc nói: "Cũng có khả năng là kiếp trước nợ tiền nhau."

Sooyoung nén cười, nhìn Joohyun ,mặt phấn khởi như mới phát hiện ra một chân lý mới: "Có đạo lý, khó trách sẽ có người vất vả như vậy, thì ra là đời trước thiếu tiền người ta."

Ngâm suối nước nóng lâu sẽ có chút buồn ngủ, Seulgi có hơi buồn ngủ, vẫn là tin nhắn trong Kakaotalk làm Seulgi bừng tỉnh.

Seungwan ở trong nhóm chat gửi một tấm tự sướng, @Kim Taeyeon: Tới đây, nhìn xem nhan sắc đỉnh cao của chị.

Kim Taeyeon @KangSeulgi : Chị cho em số tiền lớn, em giúp chị vứt nó xuống biển cho cá mập ăn.

Kim Taeyeon lại nói thêm : "Đừng sợ, xong việc rồi lần tới chị lại cùng em đi, còn gọi thêm nhân viên massage chuyên nghiệp, thủ pháp tuyệt đối thành thạo, làm em vui đến quên cả trời đất."

Seulgi đang muốn trả lời , bên tai bỗng nhiên nghe tiếng bước chân, Seulgi nghiêng mặt qua xem, Joohyun không biết khi nào từ trong hồ bước ra, còn đứng ở trước mặt mình.

"A Seul, uống nước."

Joohyun đưa tới trước mặt một cái bình giữ nhiệt màu đen.

Ngâm suối nước nóng rất dễ bị thiếu nước, hiện tại môi Seulgi có chút khô, cũng không khách sáo với Joohyun, đem điện thoại đặt ở bên cạnh, nói tiếng cảm ơn liền nhận lấy cầm trong tay.

Seulgi đang uống nước, bỗng nhiên nhìn thấy Joohyun bước xuống bậc thang , gót chân bóng loáng trắng nõn dẫm lên nước, rung động mặt nước.

Rồi sau đó, chậm rãi hướng tới, ngừng ở bên người mình.

Mặt nước nổi lên một gợn sóng đánh vào ngực mình, Seulgi nghiêng đầu nhìn qua, Joohyun ánh mắt sáng quắc mà nhìn mình.

"A Seul, nếu em muốn massage, phòng tôi có ghế massage, rất gần, nếu em muốn, lát nữa tôi sẽ dẫn em đi thử qua."

"Hiện tại máy móc cùng con người quả thật không khác biệt lắm, không cần thiết đi phiền toái người ta."

"......"

Ánh mắt của Joohyun quá mức sắc bén, như là có thể xuyên thấu vạn vật, làm người không chỗ trốn tránh, nhưng ngữ khí lại hết sức nhu hòa.

Seulgi mím môi, lắc đầu nói: "Không cần, thật ra tôi thích được người massage hơn máy một chút."

Hậu quả cùng yêu tinh ở chung một phòng, đại khái chính là lại bị ép khô đến một giọt cũng không còn.

"Phải không?" Joohyun nghiêng mặt, khóe môi nhàn nhạt gợi lên, "Cái này tôi cũng biết, nếu em muốn, chúng ta hiện tại có thể đi trải nghiệm một chút."

Rõ ràng là lời nói rất bình thường, nhưng qua miệng Joohyun nói ra, Seulgi lại có thể nghe ra một ý khác.

"......"

"Cô nghỉ ngơi đi."

Ở bên cạnh Joohyun, độ ấm trong suối nước nóng dường như cũng được tăng cao.

Seulgi có chút ngồi không yên, vội "xôn xao" mà đứng dậy, bước nhanh đi lên, nói mình đột nhiên có việc muốn xử lý, Seungwan tự nhiên cũng đi theo, hai người quấn khăn tắm liền rời khỏi hồ nước nóng.

Sooyoung lười biếng mà dựa vào trên bờ, tóc mái bên thái dương đã ướt một ít, nhìn Joohyun nhướng mày nói: "Tôi hỗ trợ như thế cũng ổn chứ?"

Joohyun nhìn Sooyoung, đánh giá: "Trình độ bịa chuyện của cậu non quá."

"......"

......

Trở lại phòng, hai người liền thay phiên tắm rửa một cái.

Seulgi bôi sữa dưỡng thể xong, thong thả mà từ phòng tắm đi ra, Seungwan đang ở trên giường nằm lướt iPad, trong miệng nói: "Kang bảo nhi, lần này tớ mang đến đồ tốt."

Seulgi nhìn lên màn hình, chỉ thấy Seungwan mở thư mục, làm tức ngầm hiểu, cười nói: "Chúng ta tới đây để nghĩ ngơi."

"Tớ thật vất mới có được bản Hàn sub, mọi người đều nói bộ phim này rất hay, có ý nghĩa, không chỉ đơn thuần là phim mát mẻ đâu. Xem phim cũng coi như là bồi dưỡng tình cảm."

Phim mát mẻ mà còn đơn thuần sao?

Seulgi mím môi, nhịn không được cười, mà khi mình cùng Seungwan xem phim, phát hiện quả thật khá hay.

Bộ phim tên gọi là 《 Color 》, vai chính là một vị nữ gia sư cùng học sinh của cô ấy.

Nữ gia sư là một người rất truyền thống, tốt nghiệp đại học cha mẹ an bài cùng chồng kết hôn, chồng cô tầm thường vô vị, thích cờ bạc bạo lực, thích khống chế, bức bách cô từ bỏ làm giáo viên, mặc dù là làm gia sư cũng chỉ cho phép dạy nữ sinh.

Trước giai đoạn xôi thịt rất hấp dẫn, nữ sinh quyến rũ nũng nịu, ở mọi loại trường hợp đều có thể đem nữ gia sư trêu chọc đến không thể tự kiềm chế.

Thậm chí còn dùng đủ loại đạo cụ.

Seulgi không khỏi cảm khái, một bộ phim mát mẻ mà trình độ biên kịch cũng tốt như vậy, khó trách hot như vậy.

Nhưng tới giữa phim, cốt truyện lại đứng đắn.

Bỗng nhiên, Seungwan cầm lấy di động, quay đầu nhìn về phía Seulgi, nói: "Kang bảo nhi, bà chủ của tớ kêu tớ qua đó, cậu xem tiếp đi, tớ sẽ quay về nhanh thôi."

"Được."

Seungwan đi ra ngoài, Seulgi ấn ấn màn hình, tiếp tục xem.

Cốt truyện phát triển đến cuối cùng, tư tưởng mà nữ gia sư nhiều năm qua bị giáo huấn đã bắt đầu dao động, nhưng vẫn khắc chế điểm mấu chốt trong trái tim mình.

Cốc cốc......

Có người gõ cửa.

Seulgi cũng không nghĩ nhiều, nghĩ rằng vừa rồi Seungwan ra cửa quên mang chìa khóa, đứng dậy đi mở cửa, kết quả, nhìn thấy người ngoài cửa bỗng nhiên giật mình.

Seulgi còn không kịp há mồm, trong phòng bỗng nhiên vang lên một âm thanh kiều mị.

"A -- em, em chẳng lẽ không sợ hắn tỉnh lại sao?"

Âm thanh kia tựa hồ đang khắc chế dụng vọng: "Đừng cắn, tôi sẽ chịu không nổi."

"......"

Trong nháy mắt, Seulgi đón nhận ánh mắt rất có thâm ý của Joohyun, chỉ cảm thấy máu trong người nóng lên, chân đều cứng lại.

Âm thanh vẫn liên tục không ngừng vang lên, Seulgi như là nhớ tới cái gì, bay nhanh xoay người tắt đi.

Quay đầu lại, Joohyun đã thay mình đem cửa đóng lại, cũng không nói chuyện, chỉ lẳng lặng mà nhìn Seulgi.

Mặc dù ánh mắt Joohyun rất bình tĩnh, nhưng Seulgi vẫn là cảm thấy mình bị Joohyun nhìn đến da đầu tê dại, cảm thấy cảm giác thẹn thùng từ lòng bàn chân nhảy vào trong lòng.

"......"

Seulgi hiện tại thật sự rất muốn đi chết cho xong.

Vừa nãy bản thân cho rằng người ngoài cửa là Seungwan, hơn nữa vừa rồi cốt truyện không hề như vậy, người chồng uống rượu say cùng nữ gia sư tranh chấp, sau đó tát cô ấy mấy cái, nhưng ai biết lúc hắn đang ngủ, nữ sinh từ cửa sổ leo vào.

Không biết sao xui xẻo thế, lúc mình mở cửa...... Hai vai chính liền đầy miệng nói mấy lời không nói nên lời.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, cứ như vậy không tiếng động nhìn chằm chằm nhau, Seulgi hận không thể phát nổ tại chỗ, biến mất ở chiều không gian này.

Thật lâu sau, Joohyun mới nhẹ nhàng mà "Ai".

Không khí yên lặng bị phá vỡ, Seulgi không dám nhìn, nhấp môi, nhỏ giọng nói: "Làm sao vậy?"

"Tôi có chút hoang mang."

"Hoang mang cái gì?"

Seulgi mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân, Joohyun ngồi ở bên cạnh tủ TV, giọng nói từ phía trước truyền đến, "Vừa mới nãy A Seul đi nhanh như vậy, là đang trốn tránh tôi hay là bởi vì quá thích loại phim này, sốt ruột muốn xem?"

Cả hai vế đều là hố.

Seulgi im lặng, một lúc lâu mới lấy hết can đảm nhìn Joohyun, nói: "Thật ra...... Tôi xem phim này vì nó có ý nghĩa giáo dục chứ không hẳng là vì nó không đứng đắn, bối cảnh vẫn rất đứng đắn."

"Phải không?" đôi mắt Joohyun không hề chớp mắt mà nhìn Seulgi, thở dài, "A Seul là muốn chính mình lặng lẽ học tập sau đó làm tôi kinh ngạc sao? Chúng ta không phải bạn bè sao? Tại sao không rủ thêm tôi cùng nhau học tập."

"......"

Tầm mắt Seulgi cuối cùng vẫn là không thể dừng trên mặt của Joohyun quá lâu, thật sự là quá mất mặt.

Mặt Seulgi hơi nóng, giải thích nói: "Tôi nói giáo dục, là dẫn dắt nhân tính, không phải...... kỹ thuật, cô đừng hiểu lầm."

Joohyun nghe vậy bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước mặt Seulgi, chậm rãi cong lưng cùng Seulgi ánh mắt đối diện, "Nữ nhân và tình dục... , tôi không hiểu lầm nha, tôi hiện tại cũng muốn được chỉ giáo."

Hơi thở ấm áo của Joohyub phả vào chóp mũi, cơ thể Seulgi run rẩy, trong lòng bỗng nhiên mưa rền gió dữ, mặt hồ gợn sóng nổi lên bốn phía.

"Cô có thể bớt nói lời cợt nhả đi hay không, bị chỉ giáo còn không biết xấu hổ," Suelgi quay mặt đi, âm thanh khắc chế nói: "Không biết nữ nhân không thể tùy tiện trêu chọc sao?"

Ánh mắt Joohyun thẳng tắp mà nhìn Seulgi, một bộ dáng muốn thỉnh giáo, hỏi: "Vì sao?"

Seulgi hung hăng trừng mắt nhìn Joohyun, ngữ khí cũng có vài phần tự tin: "Sợ cô chịu không nổi."

Thật ra vừa mới xem bộ phim kia Seulgi cũng có chút lĩnh ngộ, nữ gia sư tính tình quá mềm yếu, cho nên mới đi bước một luân hãm ở bên trong nữ sinh cường ngạnh. Nếu nữ gia sư ngay từ đầu tính cách có một mặt sắc bén, có lẽ sẽ không có bộ phim này.

Nghĩ đến Bae Joohyun cũng là như thế.

Chính mình hẳn là nên cường thế một chút, tốt nhất có thể đem nữ nhân này...... Seulgi trên dưới nhìn Joohyun một lần, rũ mắt, đem chút tâm tư này áp xuống.

Joohyun cười khẽ, đưa môi tới gần bên tai Seulgi nói, "Tôi hình như có chút mong đợi, làm sao bây giờ?"

"......"

"Nơi này không thích hợp."

Đây là một phòng đôi, hai giường cách nhau cũng không xa, Joohyun nhìn quanh một vòng, gật đầu nói: "Buổi tối bạn em còn ở chỗ này, đúng là không thích hợp."

Seulgi nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy Joohyun còn biết đúng mực.

Nhưng câu nói tiếp theo của Joohyun lại khiến cho lỗ tai Seulgi run lên, "Tôi ở chỉ có một mình, rất thích hợp, tới không?"

Nói xong, lại mỉm cười mà nhìn Seulgi, nhàn nhạt nói: "A Seul, em vừa mới nãy không phải chỉ nói suông chứ?"

"......"

Vừa mới nói khẳng định là biết có lý do, nhưng bị làm rõ như vậy, Seulgi nhất thời không thể thoái thác.

Khi Seulgi chuẩn bị đồng ý, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng của Seungwan, "Kang bảo nhi, mở cửa, tớ không mang khóa phòng."

Nghe được tiếng Seungwan, mọi kiều diễm ái muội trong phòng một khắc đều tiêu tán, Seulgi nhìn thoáng qua Joohyun, đứng dậy đi mở cửa.

Seungwan nhìn thấy Joohyun ở trong phòng có chút kinh ngạc, lại nhìn về phía Seulgi, rốt cuộc cái gì cũng chưa nói, cùng Joohyun chào hỏi liền vào cửa.

Joohyun đi tới cửa, quay đầu lại nhìn Seulgi, câu môi nói: "A Seul, việc em vừa mới nói, tôi sẽ vẫn luôn rất chờ mong."

"......"

Seulgi vội vàng đóng cửa lại, quay đầu lại liền nhìn thấy Seungwan đang bắt chéo chân nhìn mình.

"Bạn bè tới thăm hỏi mà thôi, cậu đừng nhìn tớ như vậy."

Trên mặt Seungwan cười như không cười, không vạch trần Seulgi, nói: "Hai người chỉ là bạn bè bình thường, tớ hiểu tớ hiểu."

"......"

Nguyên kế hoạch ngày hôm sau xem xong biểu diễn dân tộc, buổi chiều đi về. Nhưng Seulgi cảm thấy nếu tiếp tục ở lại, yêu tinh kia tóm được mình thì thật sự là đại sự không ổn, sáng sớm liền lôi kéo Seungwan lái xe về Seoul.

Đến chiều thì tự mình đi đến đài truyền hình, kỳ nghỉ của Seungwan đã không còn nhiều, vừa về đến Seoul chị Kwon liền kêu đến LUP.

Do Bong Soon đang ở vị trí điều khiển trong phòng đạo diễn, thấy tin nhắn của Seulgi liền từ bên trong đi ra.

Hôm nay tiết mục muốn quay phần mở màn, Do Bong Soon muốn Seulgi đến đây xem một chút, để có thể thiết kế càng thêm chuẩn xác.

Do Bong Soon đối với tiết mục này rất là coi trọng.

Cô để Seulgi ngồi ở một vị trí trong phòng thu, tiếp tục đi phòng điều khiển.

Seulgi vẫn là lần đầu xem công việc của nghệ sĩ, còn cảm thấy rất mới lạ, xem rất hứng thú, bỗng nhiên có người tới gần, tiếng nói thuần hậu: "Sao còn không đi thay quần áo? Sắp bắt đầu rồi, chờ lát nữa phó đạo diễn đến lại mắng chửi người."

Seulgi ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một nam sinh thân cao đĩnh bạt đang đứng ở bên cạnh mình, diện mạo sạch sẽ ôn nhuận.

"Anh nhận sai người rồi."

Nam sinh nhìn chằm chằm Seulgi, cũng không tiếp tục nói chuyện, nhanh chóng bước đi.

Tiết mục mở màn quay cũng không lâu, Do Bong Soon từ trong phòng đi ra, nhìn Seulgi, khách khí nói: "Phiền cô rồi tiểu Kang, buổi tối chúng tôi có tổ chức tiệc, cô tới không?"

Seulgi đối với việc này không có gì hứng thú, lắc đầu cự tuyệt nói: "Tôi buổi tối còn có việc."

Dù sao cũng chỉ là đối tác, Do Bong Soon cũng không có miễn cưỡng Seulgi, cười nói: "Lần tới tôi rảnh sẽ mời cô ăn cơm."

"Được."

"Chị Bong Soon, đêm nay phía đầu tư cũng không tới sao?"

"Hẳn là không tới, nhưng vị trí vẫn là phải an bài......"

Seulgi rời đi nghe được mọi người thương lượng, còn nghe được nhà đầu tư tiết mục họ "Bae" hay là "Baek" gì đó.

Đi ra cổng lớn đài truyền hình, phía sau bỗng nhiên có người gọi, Seulgi vừa quay đầu lại, phát hiện hóa ra là nam sinh mới vừa rồi nhận nhầm người.

Dường như vì chạy đuổi theo mình có chút thở dốc, hắn xin lỗi mà cười nói: "Xin lỗi, tôi lúc ấy cho rằng cô cũng là khách mời cho tiết mục. Lúc ấy không phải cố ý không để ý tới cô, mà là vội đi thay quần áo."

Seulgi gật đầu, nói: "Không có việc gì."

"Cô không tức giận thì tốt."

Nam sinh thoạt nhìn thực ôn hòa, cũng không cố tình dây dưa với Seulgi, thật sự chỉ là tới nói lời xin lỗi, ở cửa nhìn theo Seulgi rời đi.

Sau khi nhìn thấy xe Seulgi dần dần ẩn nấp tiến vào dòng xe cộ, đáy mắt hiện lên một tia thâm ý, cầm lấy di động nhìn thoáng qua tin tức.

......

Seulgi chỉ phụ trách phần thiết kế trang phục cho tiết mục mở màn, phân nam nữ mười hai bộ, Seulgi phụ trách trang phục nữ, một nhà thiết kế khác phụ trách phần nam mà Seulgi vẫn chưa gặp mặt.

Chớp mắt một tháng, Seulgi rốt cuộc sắp hoàn chỉnh bản thảo, chỉ còn lại có hai bộ chưa hoàn thành, Do Bong Soo bên kia trừ lúc đầu kêu Seulgi sửa mấy lần, sau đó tìm được phương hướng thích hợp liền thuận lợi rất nhiều.

Chung quy là văn hóa tiểu chúng, sau khi nhiệt độ của Violet hoàn toàn biến mất, thành tích của ThinkJ bắt đầu có chút trượt xuống, nhưng so với lúc đầu cũng xem như không tồi.

Hôm nay, ở phòng làm việc ThinkJ, mọi người đang ăn cơm trưa, trưởng phòng tài vụ bỗng nhiên thần bí mà nhìn về phía Seulgi, nói: "Seulgi, cô có nghe nói về sự việc bên phía Joo Dan Tae hay không?"

Seulgi gần đây thật sự bận đến không rảnh bát quái, nghe vậy sửng sốt, "Hắn làm sao vậy?"

Trưởng phòng tài vụ cười cười, nói: "Hắn ở bên xưởng dệt xảy ra chuyện."

Quả thật cũng hoàn toàn không tính là việc gì khó lường, chẳng qua là Joo Dan Tae tính xấu không đổi, động tay động chân với nữ công nhân trong xưởng, nữ công nhân kia tính tình cứng rắn, trực tiếp náo loạn tới đồn công an.

Joo Dan Tae vốn dĩ là dựa vào nhà vợ nâng đỡ, những chuyện của hắn trong quá khứ bị người nào đó có tâm cáo trạng với vợ hắn, cuối cùng bà ta trực tiếp cho công nhân trong xưởng đình công, nhà máy không vận hành sẽ lỗ tiền, Joo Dan Tae giờ phút này là trong ngoài đều có địch.

Trưởng phòng tài vụ đã sớm khó chịu với Joo Dan Tae, thống khoái nói: "Làm nhiều việc thiếu đạo đức khẳng định sẽ gặp báo ứng."

Seulgi nghĩ đến sắc mặt của Joo Dan Tae cũng cảm thấy mệt thay hắn, tin bát quái này nghe được thực vui vẻ, gật đầu nói: "Xác thật."

Ăn xong cơm trưa, Seulgi về văn phòng, tính toán đem bản thảo còn lại lại hoàn thành nốt, vừa mở máy tính, di động hiển thị cuộc gọi đến.

Là...... Tổng giám của Nguyên thủy ngắm bắn Kim Yeri?

Lúc đầu người Seulgi nghĩ đến là Joohyun không ngờ đó lại là Kim Yeri gọi đến, rũ rũ mắt, lúc này mới cầm lấy di động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro