➎➍

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, giông bão đã bớt, mưa gió ngừng ồn ào náo động, thành thị rốt cuộc khôi phục dáng vẻ bình tĩnh.

Seulgi tỉnh lại vừa lúc Joohyun từ dưới lầu trở về, Seulgi như là măng mọc sau mưa, từ trong chăn bông màu be thò đầu ra, tay trái hư hư mà nắm di động, giọng nói hơi khàn hỏi Joohyun: "Sooyoung sao lại về sớm như vậy?"

Park Sooyoung ở trong nhóm chat nói mình phải đi về.

Đôi mắt Joohyun mê mang mà nhìn về phía cửa sổ sát đất, ánh sáng đập vào mắt, làm cô theo bản năng mà nhắm mắt lại.

"Có việc bận thôi."

Seulgi nhàn nhạt ừm, trợn mắt lên, hương vị trên người Joohyun hướng chóp mũi xâm nhập, "Cuối tuần cũng vội, thật chuyên nghiệp."

Đôi tay Seulgi để ở trên eo Joohyun, người kia giống như bế mèo đem Seulgi từ trong ổ chăn bế ra, đặt ở trên đùi.

"Bảo bối, như thế nào buổi sáng đã hỏi cậu ấy?"

Joohyun cong cổ dài, mũi cao thẳng dán vào giữa mày Seulgi, hô hấp ướt át như là tơ liễu bay xuống, ngứa đến mày Seulgi không chịu khống chế mà nhảy nhảy.

Seulgi có thể nhìn thấy mạch đập bên gáy Joohyun nhảy lên, rất nhỏ lại có lực.

Ngón tay Seulgi nhịn không được ấn lên, cảm nhận được từng nhịp đập, "Lời này nghe giống như có vị chua?"

"Hiện tại thì sao?" Joohyun chậm rãi dựa vào giữa lông mày của Seulgi đến bả vai và cổ, đè xuống lớp vải mỏng, "Còn nghe ra cái gì nữa ?"

Seulgi vừa muốn nói chuyện, cổ đã bị một đôi môi mềm cắn, hơi thở nhuận ướt quấn quanh, cô nhịn không được run run, tay ấn bả vai Joohyun, "Lại nữa?"

Joohyun không có trả lời, chỉ là đôi mắt lẳng lặng mà nhìn Seulgi, khi hô hấp trong cổ họng sẽ rung động rất nhỏ, làm môi đỏ mịn nhẵn tựa hồ cũng động.

Cái gì cũng chưa nói, lại như là cái gì cũng đã nói.

Đầu lưỡi Seulgi chống hàm dưới, nuốt nuốt khí, "Cho dù là làm nghệ thuật, cũng phải bảo đảm thân thể khỏe mạnh."

Hiện tại Seulgi đối với năng lực lĩnh ngộ nghệ thuật của Joohyun thật sự là bội phục vô cùng, hơn nữa tạm thời còn không nghĩ sẽ lại lĩnh giáo.

Ngón tay Joohyun câu lấy bên tai Seulgi, tròng mắt đen nhánh như là một phiến cửa sổ trong vắt, chỉ chứa được một mình Seulgi, "Tố chất thân thể của tôi hẳn là còn có thể."

Seulgi sợ nhất Joohyun thẳng mắt mà nhìn mình như vậy, ánh mắt tùy ý nhiệt liệt, như là một phen thiêu đốt củi lửa, không chút nào giữ lại mà nói cho mình tình cảm của chị ấy.

Seulgi gian nan mà thở, ở bả vai Joohyun cắn xuống.

Hai người ở trong phòng nửa ngày, Joohyun nhìn như củi khô lửa bốc, cuối cùng cũng chỉ là ôm eo Seulgi hôn hôn.

Dường như từ lúc mới vừa bắt đầu quen biết, Joohyun liền rất thích trêu đùa Seulgi, như là trêu đùa mèo con, đem Seulgi trêu chọc khiêu khích đến không còn cách nào, cuối cùng cái gì cũng không làm.

Lúc ăn bữa sáng, Joohyun trở về phòng nghe điện thoại.

Seulgi uống sữa bò, Seungwan ngồi ở đối diện, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là quyết định nói: "Kang bảo nhi, Bae tổng nhìn qua rất đáng tin cậy, nhưng cậu vẫn là nên chú ý một chút đến người bên cạnh chị ấy ha."

"Hử?"

Seulgi liếm liếm sữa bò ở khóe môi.

"Cậu là nói Jung Sojung?"

Seungwan gật gật đầu, tiếp tục nói: "Tớ xem tâm tư cô ta không đơn thuần, tục ngữ nói không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương."

Trước kia chưa ở bên nhau, Seulgi liền cảm thấy Jung Sojung có chút kỳ quái, tối hôm qua cô ta chỉ đưa thuốc cảm cho mình Joohyun là có thể nhìn ra tới một chút dấu vết để lại.

"Tớ sẽ chú ý," Seulgi đem sữa bò trong ly uống một hơi cạn sạch, đôi mắt ngó Seungwan, chiếc cằm vốn là sắc bén, trắng nõn gầy guộc hằn lên vết xanh tím, như bị ngã lại như bị véo, "Tối hôm qua cậu bị té sao?"

Seungwan giơ tay sờ sờ cằm, rũ lông mi.

Việc này nhắc tới cô liền cảm thấy rất xấu hổ.

Tối hôm qua Seungwan đỡ Sooyoung uống say về phòng, tuy rằng đã chứng kiến qua bà chủ nhà mình uống say liền làm bậy, nhưng cô là trăm triệu không nghĩ tới Sooyoung vào phòng liền đem mình đè ở trên giường, sống chết không cho mình đi.

Này còn chưa tính, rốt cuộc ở đâu ngủ không phải ngủ.

Nhưng Sooyoung an phận không bao lâu, tóm được cằm Seungwan liền bắt đầu cắn.

Seungwan hoàn toàn có năng lực đem Sooyoung đẩy ra, nhưng có lẽ bởi vì men say lên đầu, cô không những không đẩy ra, ngược lại......

Seungwan có thể nhớ rõ nhịp tim đập kịch liệt của Sooyoung, còn có hương cam quýt đắng trên cơ thể cô.

Bên ngoài là bão tố cuồng phong gào rống, bên trong là nhiệt độ nóng bỏng của Park Sooyoung.

Gần đây Seungwan livestream đâm xe rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp, máu hơn thua bị kích phát thật sự mãnh liệt.

Có lẽ là nguyên nhân này, cô mới có thể không ngăn Sooyoung, khi nghe được câu kia "Cô có phải hay không không được", sẽ dùng sức cắn môi Sooyoung như vậy.

Hiện tại xong việc nhớ tới, không chỉ có xấu hổ còn rất hối hận.

Cô cùng một con ma men so đo, còn chiếm tiện nghi của người ta.

Đối mặt với ánh mắt Seulgi, lông mi Seungwan rũ đến càng thấp, nói: "Là bị ngã, tối hôm qua không chú ý xem dưới chân."

Seulgi về nhà cho Seungwan một bình rượu thuốc, dặn dò cô mỗi ngày đều bôi một lần.

Cuối tuần qua đi, dường như mọi người đều trở nên công việc lu bù, vốn dĩ nhóm chat náo nhiệt "Bốn kiếm khách" đột nhiên an tĩnh lại.

Mà trên mạng, Jung Sojung đã có một khoản thời gian không đăng gì bỗng nhiên chia sẻ một bài viết.

Là Seulgi chia sẻ tuyên truyền J&S.

Nhiệt độ của chương trình vẫn còn dư, không ít fans đều nhận ra Seulgi, đồng thời cũng kinh ngạc hai người lại quen biết nhau.

Seulgi không chú ý hoạt động trên fanpage, vẫn là Seungwan gọi điện thoại nói mới biết được.

Seungwan trong lòng nhận định Jung Sojung không phải thứ tốt, không tin cô t sẽ thiệt tình thực lòng trợ giúp Seulgi, "Cô ta đây là muốn làm sao?"

Nhưng fans Jung Sojung số lượng không ít, tuy rằng không tính là tuyến đầu, nhưng lực ảnh hưởng cũng không nhỏ, cô ta vừa chia sẻ tuyên truyền như vậy, mang đến đều là lợi ích thật.

Seulgi đang từ trong phòng hội nghị đi ra, đè lại vị trí tai nghe Bluetooth, lắc lắc đầu: "Không rõ ràng lắm."

Mặc dù trong lòng có nghi hoặc, Seulgi vẫn là gửi tin nhắn cảm ơn Jung Sojung.

Chập tối, Jung Sojung gọi điện thoại tới cho Seulgi.

Lúc đó Seulgi đang ở bên trong thang máy, bởi vì tín hiệu không tốt, nhận được điện thoại gần ba giây, giọng nói của Jung Sojung mới vang lên: "Tiểu Kang cô không cần khách khí như vậy, trợ lý của tôi mua qua một bộ, tôi cảm thấy không tồi cho nên mới chia sẻ."

"Lại nói --"

Jung Sojung hơi dừng một chút, tiếng nói trước sau như một ôn nhu: "Tôi cùng Joohyun thân như vậy, chiếu cố cô là nên làm."

Nghe được lời này, Seulgi khẽ cau mày.

Thấy Seulgi không có nói tiếp, Jung Sojung cười một cái, nói: "Đúng rồi tiểu Kang, cô gần đây có thời gian không?"

"Sắp đến sinh nhật tôi, cô muốn tới chơi một chút không? Vừa lúc cùng Joohyun cùng nhau tới."

Seulgi tự nhiên không có hứng thú, xa cách khách khí nói: "Tôi gần đây rất bận, hẳn là không có thời gian."

"Hai người các người còn rất giống, Joohyun rất thích làm việc. Bình thường nếu có bỏ rơi cô, ngàn vạn không nên trách cô ấy, cô ấy chính là người đơn thuần cuồng công tác, thời gian thiếu......"

Jung Sojung nói thật sự là thiện giải nhân ý, lại không lý do cho Seulgi một loại ảo giác, cô ta mới là bạn gái Bae Joohyun.

Seulgi ngữ khí có chút đạm: "Còn tốt."

"Nếu cô có ủy khuất gì nhớ rõ nói với chúng tôi, tôi cùng chị Sooyoung giúp cô......"

Jung Sojung tận lực làm ngữ khí của mình thật ôn nhu, biểu hiện như là chị gái nhà bên, nhưng cô còn chưa nói xong, bỗng dưng nghe được đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nói quen thuộc.

"A Seul, gọi điện thoại cùng ai mà mê mẩn như vậy?"

"Bạn của chị."

Điện thoại là như thế nào cắt đứt Jung Sojung đã không nhớ rõ, chỉ cảm thấy yết hầu cay thật sự, như là nuốt xuống vô số rượu mạnh.

Joohyun nghe được tên cô ta chỉ là nhàn nhạt ừ một tiếng, cùng thái độ thân mật khi kêu tên Seulgi hoàn toàn bất đồng.

Thật giống như cô ta là người qua đường Giáp Ất Bính, có thể có có thể không, căn bản không nhớ được mặt.

Jung Sojung có chút bực tức tàn nhẫn, biểu tình nhu hòa trên mặt rốt cuộc không nhịn được, xé rách ra một loại cực đoan dữ tợn.

Cô không phải lần đầu cảm nhận được Bae Joohyun phân biệt đối xử, mỗi lần cảm nhận một lần gia tăng oán hận nơi đáy lòng cô.

Rõ ràng là cô tới trước.

Dựa vào cái gì một người ngoài, kẻ tới sau lại có được?

Jung Sojung đem điện thoại hung hăng mà nắm ở lòng bàn tay, mặt mày ngày thường ôn hòa bại lộ ra hung ác, như là hận không thể đem cái gì đó bóp nát.

......

Bãi đỗ xe ánh đèn lờ mờ.

Seulgi ngồi trên xe, nhìn Joohyun thong thả ung dung cài dây an toàn, Joohyun hơi hơi cúi đầu, mái tóc đen nhánh mềm mại xõa dọc theo đường viền xương hàm mượt mà, làm lộ ra nửa khuôn mặt thanh tú, ánh sáng dịu dàng phản chiếu vào các góc cạnh và góc mặt làm mài đi nét sắc sảo.

Thoạt nhìn ôn nhu trí thức, tốt đẹp nói không nên lời.

Từ sau khi cùng Joohyun ở bên nhau, Seulgi mới phát hiện chính mình là một kẻ tục nhân, sau khi phát hiện và chiếm hữu được bảo vật, ích kỷ sẽ nghĩ đến việc cất giấu bảo vật ngày càng sâu, tốt nhất nên để mình xem một mình.

"A Seul."

"Hử?"

"Bên ngoài có người."

"Em biết, làm sao vậy?"

Joohyun thả ngón tay ra khỏi dây an toàn, khi ngẩng đầu lên, trong con ngươi hiện lên một chút tia sáng, đôi lông mày sâu và sống động chỉ nhìn chằm chằm Seulgi.

Như là một con sói, tuần tra lãnh địa mang theo một cổ tàn nhẫn.

Một lát, môi Joohyun giật giật, nói: "Em cứ nhìn tôi như vậy, tôi sẽ nhịn không được."

"......"

Ngực Seulgi ức chế không được mà kịch liệt nhảy lên, vội đem mặt chuyển hướng ngoài cửa sổ, như là nhớ tới cái gì, nói: "Nhìn chị như vậy không phải chỉ có mình em?"

Vấn đề này đáp án rõ ràng.

Giống Bae Joohyun người xinh đẹp còn ưu tú như vậy, bên cạnh không thiếu người theo đuổi.

Chỉ là ngẫm lại, Seulgi liền hận Joohyun không phải một tờ giấy, mình nhất định sẽ gấp bằng phương thức tinh xảo nhất, đem chị ấy gấp lại, cất vào trong túi.

Sớm cũng mang theo muộn cũng mang theo, trước khi ngủ lại lấy ra nhìn một cái.

Chính là không cho người ngoài nhúng chàm liếc mắt một cái.

"Có lẽ, nhưng tôi chỉ nhìn đến A Seul một mình em thôi."

Khi Joohyun nói chuyện luôn thích nhìn thẳng Seulgi, ngữ điệu bằng phẳng, tròng mắt màu nâu sẽ mang theo ý cười nhàn nhạt, có thể làm người ta cảm nhận được chân thành.

Seulgi nhịn không được cong mi.

Ngực như thể ai đó đã nhét vào một viên kẹo mà bấy lâu nay bản thân tâm tâm niệm niệm, máu ấm nóng chảy hòa tan ra rồi chảy khắp cơ thể, ngọt đến nị người.

Seulgi bỗng nhiên nhổm dậy, hôn hôn môi Joohyun. "Thôi được, cho phép chị nhịn không được trong chốc lát."

"Bao lâu?"

"Mười giây."

......

Gần nhất ngoài bận việc ở ThinkJ, Seulgi còn nhìn chằm chằm tiến triển của địa điểm mới, mua không ít thiết bị mới lắp đặt.

Seulgi trong khoảng thời gian này đẩy không ít đơn đặt hàng bên ngoài, chuyên chú phát triển J&S. Giai đoạn trước tuyên truyền đạt được một chút hiệu quả, nhưng cũng chỉ có một chút, càng nhiều vẫn là dựa vào lưu lượng những người khác hoặc vật sở mang đến.

Bởi vì phải kinh doanh, Seulgi bớt chút thời gian lên mạng và tìm hiểu thêm một chút về những vấn đề thời sự nóng hổi.

Trên bảng Hot search vẫn luôn không có sự kiện gì lớn, đúng lúc cư dân mạng cho rằng sẽ an tĩnh một đoạn thời gian, có một mục bỗng nhiên nhảy dù vào hot search.

#JungSojungchơilớn

Đây là tin tức giải trí nhóm cư dân mạng nhóm thích nghe ngóng nhất, ngắn ngủn hai giờ liền đem nó leo lên top 1 hot search.

Nguyên nhân sự kiện là một tay sắn ảnh lên bài, chỉ trích Jung Sojung chỉ lấy tiền không làm việc. Bão cuồng phong qua đi mặt trời chói chang, Jung Sojung vắng họp vào ngày khai máy, làm toàn đoàn phim đều ngây ngốc mà đợi cô ta một ngày.

【 Tháng 7 ở thành phố Bejung chuyện này cô ta cũng trải qua đi? Ha ha, không có mệnh công chúa lại có bệnh công chúa, đều là fans nuông chiều. 】

【 Jung Sojung là LUP tiểu công chúa hàng thật giá thật, ngươi thì sao, ngươi là cái thứ gì. Dăm ba câu liền đi bôi nhọ một người, thời điểm Sojung nỗ lực các người như thế nào không nói? 】

【 Lấy tiền làm việc, chẳng lẽ không nên nỗ lực sao? đỉnh. 】

【 Cười chết người, còn LUP tiểu công chúa? Chị gái nhà các người mặt mũi thật lớn, đừng nói nhất tỷ LUP, chính là nhất tỷ võng hồng hiện tại tài nguyên đều tốt hơn chị gái nhà các người, tôi còn chưa có nghe nói qua công chúa nhà ai đãi ngộ kém như vậy, không cần mặt mũi nữa à. 】

【 Lầu trên gan big, dám trào phúng công chúa điện hạ, phạt ngươi có thể nói thì nói nhiều chút. 】

【 Lương tâm của antifan sẽ không đau sao? Ngươi hiểu biết tình huống sao? Ngươi là đương sự sao? Ngộ nhỡ Sojung có việc, thật là người nổi tiếng nhiều thị phi, sắc mặt hắc tử thật ghê tởm. 】

【 ồ, jsj gọi điện thoại cho ngươi nói cô ta có việc? 】

【 Không có thời gian thì đừng nhận. Không phải là lần trước trên thảm đỏ bị áp, cho nên cố ý làm chị nhà của chúng tôi chờ lâu như vậy. Jung kỹ nữ thật ghê tởm. 】

【 Há mồm liền tới? Chị gái già nhà các người tuyến 18 vô danh trong lòng không rõ ràng lắm sao? Còn muốn cọ nhiệt? 】

Nhiều fans các nhà tham dự vào mắng mỏ, dẫn tới Jung Sojung ở trên bảng hot search ước chừng treo mười mấy tiếng đồng hồ mới chậm rãi hạ xuống dưới, nhưng bất luận là đoàn phim hay là bản thân cô ta đều không có ra mặt đáp lại.

Cư dân mạng càng nhận định cô chột dạ không dám đáp lại, ở phía dưới bình luận mắng càng hăng say.

Thẳng đến ban đêm, ekip Jung Sojung mới như là vừa phản ứng lại, đăng một cái thông cáo làm sáng tỏ, giải thích cô cùng ngày vắng họp là bởi vì sinh bệnh, còn kèm vài tấm ảnh chụp cô nằm ở bệnh viện, trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt như sương mù sáng sớm, gió nhẹ nhàng thổi liền tản mất.

Theo sau đoàn phim official ấn like bài đăng này.

Các fan tức khắc thẳng eo.

【 ha ha, những người đó vả mặt có đau hay không? Quả nhiên tôi có thể vĩnh viễn tin tưởng chị Sojung. 】

【=v= chị chú ý thân thể nha, không cần để ý những con gà antifan, chị là tốt nhất. 】

【 đây là bệnh mỹ nhân sao? DNA hung hăng địa chấn. 】

【 đau lòng Sojung, sinh bệnh không nói còn bị mắng, nói chính là làm ra vẻ. Nói cái gì cũng không xong, liền nhắm mắt bôi đen người khác, không thích có thể cút đi không. 】

【 official page có phải hay không có bệnh? Sớm biết rằng người ta là sinh bệnh còn không ra làm sáng tỏ, làm trong sạch của chị gánh chịu nhiều bêu rếu như vậy. Nếu không có chị ấy, tôi tuyệt sẽ không xem bộ phim này, thiếu nhiệt độ thiếu điên rồi đi. 】

Sự kiện đến đây vốn là nên kết thúc, nhưng nửa đêm, bỗng nhiên có một cái tài khoản marketing thả ra một số hình ảnh, caption: JSJ vì cái gì sinh bệnh, đáp án ở hình ảnh.

Hình ảnh bối cảnh dông tố đan xen, địa điểm không khó coi ra là biệt thự ở ngoại ô Seoul, Jung Sojung lảo đảo chật vật mà từ biệt thự đi ra, còn ở trong mưa té ngã một cái.

Quần chúng ăn dưa đều không có hiểu tài khoản marketing đến tột cùng là muốn biểu đạt cái gì, trực tiếp hỏi: jsj có kim chủ?

Tài khoản marketing đáp: Không phải.

Mọi người càng xem càng không hiểu ra sao, mãi đến khi bỗng nhiên có người tuôn ra, bài chia sẻ fanpage Seulgi của Jung Sojung, đột nhiên bị xóa bỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro