RED.c1 (M)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ratting M

___________________-


"Nạn nhân tử vong vào lúc 2 giờ sáng, nguyên nhân cái chết là do mất máu quá nhiều. Gương mặt đã bị hủy hoàn toàn do axit nồng độ cao, có lẽ là tạt lên sau khi nạn nhân đã chết hoàn toàn"

"Lần này thi thể có bị mất đi nội tạng không?"

"Có, lần này là tim, được lấy đi một cách rất gọn gẽ"

"Vẫn là thủ pháp gây án khoa học và tinh vi đó, và vẫn là sự dã man đó."

"Cục trưởng, ngài còn không mau tìm ra kẻ sát nhân thì tôi e là ngài sẽ không được yên với giới truyền thông và dân chúng đâu." Cho Seungyoun khẽ lắc đầu ngán ngẩm, xếp lại hòm dụng cụ tác nghiệp sau khi đã chắc rằng thu thập đủ mẫu vật.

"Cái này cũng chỉ có thể trách tổ điều tra chứ không thể trách tôi được. Cậu vất vã rồi cậu Cho, mỗi tháng đều phải bắt cậu đối mặt với những xác chết có tình trạng cực kì kinh dị do tên đó gây ra."

"Đây là nhiệm vụ của tôi ngài không cần khách sáo. Chiều nay tổ pháp y chúng tôi sẽ có kết quả dám định ADN gửi cho bên tổ điều tra." Seungyoun đáp.

"Thám tự Han, cậu nghĩ sao về vụ này"

"Vô vị. Tên hung thủ này hẳn là sống rất quy củ, trước sau như một đều ra tay dưới hình thức đó. Tôi cũng đang mông lung lắm, hắn xóa chứng cứ sạch sẽ một cách đáng sợ." Han Seungwoo đang tựa vào một gốc cây gần khu vực bị niêm phong nhún vai, anh dụi vội điếu thuốc lá đi trước cái lườm sắc lẹm của người kia.

_________

"Cũng gần một tháng rồi, đã điều tra ra thân thế nạn nhân chưa?" 

"Dựa trên ADN và quần áo lúc đó cộng với sự xác nhận từ người nhà thì chắc chắn đó là Ahn Joonyoung - một nhân vật  nổi như cồn với những scandal cưỡng ép gà nhà quan hệ với mình, bốc lột sức lao động của ca sĩ cũng như thủ đoạn hạ bệ những nhân vật cản đường vô cùng thâm độc, ngoài ra còn có việc giở các thủ đoạn gian lận trong các chương trình mà ông ta làm pd. Nhưng mà thế lực của người này thật sự đáng gờm." Han Seungwoo buồn chán nằm dài trên bàn ăn liên tục dùng điện thoại chụp ảnh người kia.

"Giờ em đã hiểu tại sao hắn ta bị moi tim rồi" Cho Seungyoun nhếch môi một cái.

"Một là ra tay vì muốn thay trời hành đạo, hai là vì được thuê, ba là vì có thù hằng với nhau, em nghĩ động cơ gây án nào là thõa đáng nhất?" Seungwoo thôi chụp ảnh, ngữa lưng ra ghế tập trung ngắm người yêu thuần thục nêm nếm từng nồi thức ăn đang sôi ùng ục.

"Làm sao em biết được đây ngài thám tử, em có phải là hung thủ đâu" Seungyoun đáp trong lúc tung chảo lật ngược miếng trứng cuộn " Seungwoo à, đến đây, xắn tay áo lên hộ em với, nó lại tuột nữa rồi, thật vướng víu"

"Trời có lạnh lắm đâu? Em lại mặc áo tay dài là có ý gì? Phòng bị anh à?" Seungwoo tiến đến ôm lấy Seungyoun từ phía sau

"Anh làm gì có đủ bản lĩnh để em phải phòng bị chứ?" Seungyoun dí nắm đấm vào mặt người phía sau.

"Tối nay anh ở lại đây!" Seungwoo nói vào tai cậu, thích thú nhìn nơi đó dần đỏ lên như màu của một quả cà.

"Đừng có đùa kiểu đó nữa được không, và mau xắn tay áo lên hộ em" cậu thúc cù chỏ về phía sau cảnh cáo.

"Em lại gầy đi rồi" Seungwoo đau lòng nhìn cổ tay nhỏ nhắn của Seungyoun.

"Vì em có một tên người yêu là đại thám tử suốt ngày sinh sự để em phải lo lắng đến ốm đi đó." Cậu nghiêng mặt tặng cho anh một cái lườm.

"Em nói gì vậy, anh rất là ngoan mà" Anh thuận thế hôn vào má cậu một cái. "Đừng có vì trả thù mà cho một đống ớt bột vào canh rồi ép anh ăn như lần trước nhé!"

"Nếu anh biết điều thì sẽ không."

"...."

ting~

"Tối nay anh không ở lại  đây được, tên sát nhân khốn kiếp đó lại gây chuyện rồi"

____________________-

Vì một năm mới mặn mòi :) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro