Chap 2 - Người bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn kỷ niệm thứ ba là xảy ra vào lúc giữa đêm khuya. Lúc đó khoảng 1 giờ sáng và cậu đang làm bài tập trong nhà bếp. Baekhyun đeo một cặp kính cận, sách vở mở dàn trải khắp bàn ăn trong nhà bếp, cậu gõ bàn phím một cách điên cuồng. Cậu phải nộp bài tập lúc 8 giờ tối và nó đã gần xong.


"Baekhyun?"

Cậu quay người ra cửa và nhìn thấy Chanyeol đang mang chân trần đứng đó

"Cậu chủ? Cậu cần gì sao?"

"Làm ơn cho tôi cafe. Tôi rất buồn ngủ nhưng phải làm cho xong mớ giấy tờ"

"Ôi lạy Chúa. Chỉ có mình và anh ấy ở đây" Baekhyun thầm nghĩ, không làm gì hết ngoại trừ việc nhìn chăm chăm Chanyeol, buộc Chanyeol phải lên tiếng "Nếu cậu bận tôi sẽ tự pha"

"Oh! Không, không, không có. Tôi sẽ làm ngay" Cậu nói huyên thuyên và lấy ngay cái tách. Hai muỗng cafe, một viên đường, hai muỗng sữa. Pha trộn tất cả lại bằng nước nóng.

Và cafe của Chanyeol đã có. Cậu đặt tách cafe trước mặt anh.

"Cám ơn" Chanyeol nói sau khi uống một ngụm cafe. "Tôi rất thích cafe do cậu pha. Cậu cho liều lượng rất chuẩn. Đây là tiêu chuẩn của vị cafe hay là do cách cậu pha? Bạn tôi ko thể pha được cafe thế này, tôi ko biết tại sao"

"Không được đỏ mặt ngay lúc này" Cậu tự nhủ "Không được đỏ mặt trước mặt anh ấy"

Cậu đã thất bại nhưng cậu cảm kích vì Chanyeol không nói gì

"Bài tập sao?" Chanyeol hỏi

"Vâng"

"Khi nào phải nộp?"

"8 giờ"

"Ah! Tôi may mắn hơn cậu rồi. 11 giờ, tôi mới nộp"

Baekhyun chỉ lẳng lặng gật đầu

"Trường trung học thế nào Baekhyun?"

Bây giờ đã gần kết thúc năm học và cậu đang học lớp 10

"Rất tuyệt. Tôi học được rất nhiều điều. Tôi thích trường học và cả những người bạn của tôi"

Chanyeol ầm ừ và uống thêm một ngụm cafe

"Còn cậu thì sao? Đại học ấy?"

"Okay" Chanyeol cười "Tôi nghĩ chẳng có gì để nói nhiều"

"Nó rất khác với trung học?"

"Hm... Đúng. Tôi nghĩ vậy. Vì ở trung học, có giáo viên hướng dẫn, đảo bảo cậu sẽ đi đúng hướng. Còn ở đại học thì khác. Sẽ ko có ai lên lớp việc cậu có học bài hay làm bài tập nhà, thậm chí cũng ko bị la mắng nếu ko đến lớp. Nó tùy thuộc cậu có được tốt nghiệp hay không"

"Ah! Tôi hiểu rồi"

Cuối cùng Chanyeol cũng đã uống hết tách cafe

"Cậu có thích cái mà cậu đang học ko?" Baekhyun hỏi

Chanyeol suy nghĩ vài giây "Uhm...Tôi học nghành tài chính vì tôi buộc phải học. Cậu biết đấy, một ngày nào đó, tôi phải tiếp quản sự nghiệp của ba tôi. Ít ra thì tôi ko ghét cái mình đang học"

Baekhyun cảm thấy rất vui. Bất cứ những gì Chanyeol nói, cậu đều cất giữ cẩn thận trong trí nhớ

"Cậu sẽ học nghành gì? Đại học đấy?"

"Nếu tôi có thể...?

"Dĩ nhiên cậu có thể rồi"

"Nhưng..."

"Cậu đang nghĩ đến chuyện học phí?"

"Vâng"

"Đừng lo. Tôi nghĩ ba tôi đã đóng bảo hiểm giáo dục dưới tên cậu rồi"

"Nhưng ba tôi chưa bao giờ nói với tôi rằng ông chủ..."

"Chắc chắn mà . Tôi nghe ba tôi nói chuyện này cách đây một năm"

Baekhyun thở phù nhẹ nhõm và cậu cần phải hỏi lại Appa cho chắc chắn

"Vậy cậu sẽ học gì?"

"Tôi đã đọc vài quyển sách và tôi nghĩ mình muốn học nghành Quan Hệ Quốc Tế" ( Anh ước mơ cao xa quá heng =w= )

Câu nói của Baekhyun làm Chanyeol ngạc nhiên, bật cười "Sự lựa chọn thú vị"

"Tại sao?"

"Tôi nghĩ cậu sẽ làm tốt nếu cậu học chuyên nghành đó?"

Chanyeol mỉm cười và đứng dậy " Nếu tôi còn ở đây chắc cậu sẽ ko hoàn thành bài tập được. Nên tôi sẽ để cậu một mình. Chúc cậu hoàn thành bài tập kịp giờ. Nhưng ngày mai đừng ngủ gục đấy"

"Cám ơn cậu chủ"

Anh vỗ vai cậu trước khi rời khỏi nhà bếp

Những ngày sau đó, mỗi khi Baekhyun nghĩ đến buổi trò chuyện tối đó, cậu ko ngừng mỉm cười.

*****************************************************************************************************

 Baekhyun ko biết có một người bạn nam thân cảm giác sẽ như thế nào. Vì người bạn thân thiết nhất của cậu là một bạn nữ. ( Máu thụ đầy mình :v ) Một hôm, cậu đến cửa hàng tạp hóa gần nhà với một danh sách mua nguyên liệu nấu bữa tối của ba giao. Ngay khi mở cửa bước vào, cậu liền nhìn xung quanh, tìm những thứ mình cần.

"Chào bạn! Xin hỏi bạn cần gì?"

Baekhyun xoay người lại và thấy một cậu trai cao dong dỏng, đeo chiếc tạp dề màu xanh lá đang nhìn cậu bằng nét mặt chán nản.

"Ah! Xin chào. Tôi...cần vài lon đồ họp và rau củ, để làm món Tây. Tôi thật sự ko biết rau húng quế và tiêu đỏ là cái nào và..."

"Đừng đổ mồ hôi. Đưa tôi danh sách. Tôi sẽ kiếm cho bạn."

Cậu cảm kích đưa danh sách và cậu trai ấy nhanh chóng lấy rau diếp, ớt bột và dầu giấm. "Nhớ chọn dùm tôi rau nào tươi nhất nhé, nếu không ba tôi sẽ nổi giận."

Chàng trai cười khúc khích. " Đừng lo lắng, aigoo. Tôi cũng từng nghe ba tôi nói điều đó. Ông luôn bảo phải mang đến những sản phẩm tốt nhất đến khách hàng"

Baekhyun mỉm cười. "Có lẽ những người cha đều như thế"

"Đúng", cậu trai ấy đồng ý. "Của bạn đây", cậu ấy đưa Baekhyun hai túi đầy đủ về những gì cậu cần, trước khi tính tiền và xuất hóa đơn.

Cậu vừa hỏi vừa lấy tiền ra từ ví, "Bạn có làm việc ở đây một mình sao?"

"Sao? Oh không đâu. Tôi sẽ chết trẻ nếu như tôi ở đây có một mình. Ba tôi là cửa hàng này. Chúng tôi còn có hai người phụ bán nữa. Hiện họ đang đi giao hàng cho khách đặt hàng qua điện thoại, bạn có thể làm như thế. Chỉ cần gọi điện, chúng tôi sẽ giao hàng đến ngay. Đây là danh thiếp của ba tôi. Ba mẹ tôi đã đi thăm bà, tôi hy vọng bà sẽ không sao. Bà đã lớn tuổi nên tôi có chút lo lắng. Lúc nào bà cũng yếu trong người nên tôi ở đây một mình"

Những gì cậu ấy nói khá thú vị như thể cậu ta đã kiềm chế cả ngày và rất cần một người bạn để trò chuyện.

"Bây giờ tôi phải đi đây. Ba tôi đang chờ và ko ai có thể nấu bữa tối"

"Vâng. Cám ơn bạn. Mời quay lại lần sau" Chàng trai ấy cúi đầu, một câu nói cửa miệng hàng triệu lần.

Baekhyun trở về nhà với tâm trạng nhẹ nhõm.

Ngày hôm sau, tại trường trung học cấp hai, lúc cậu đi ngang qua hành lang căn tin, cậu gặp lại cậu trai đó nữa.

Cả hai chỉ ngón tay hướng về nhau và cười

"Bạn học trường này" cậu la lên

"Gì thế này? Tôi tưởng bạn đang học cấp 3 chứ! Bạn quá cao!"

"Lớp 10. Còn bạn?"

"Tôi cũng vậy!" Baekhyun trả lời

"10C"

"Oh! Tôi 10A"

"Ah. Tôi là Wu YiFan " cậu bé đưa tay và Baekhyun đã bắt tay

"Xin chào. Tôi Byun Baekhyun "

"Mooooooo?", Cậu ấy ré lên thành tiếng. "Vậy ra bạn là Byun Baekhyun, người chưa bao giờ lọt khỏi top 5 trong những lần kiểm tra kiểm tra? Oh wow chúng ta bạn kết bạn nha! Bạn cần phải dạy tôi môn Toán và Vật lý và có thể cho tôi biết cách tồn tại qua khỏi năm nay! "

Baekhyun có phần bất ngờ nhưng cậu cũng cười" Được rồi! Chúng ta sẽ cùng nhau học" Cậu thường rất xấu hổ với những người mới quen nhưng cậu bạn này rất vui tính nên cậu cảm thấy thoải mái.

"Cảm ơn!" YiFan nói bằng tiếng Anh. "Nếu như bạn đến cửa hàng của tôi, tôi đoán bạn sống gần đó, phải không? Có lẽ có thể cùng nhau đi học "

"Đúng. Tôi sống ở gia đình họ Park "

"Whaaaaaaaaat? Đừng đùa nha! "

"Không phải ! Ý tôi là ba của tôi làm quản gia ở nhà đó và tôi giúp đỡ ông, ở đó tôi giống như một người hầu "

"Nhưng bạn là trẻ vị thành niên! Bạn không thể làm việc! "

"Bạn cũng là trẻ vị thành niên nhưng bạn vẫn làm việc ở hàng tạp hóa nhà bạn đó, ko phải sao?"

"Nhưng nó khác nhau, gia đình tôi sở hữu cửa hàng đó! Tất nhiên tôi phải phụ giúp bằng không ba tôi sẽ treo tôi bằng những sợi mì trứng. ( ví von cao siêu TwT )

Baekhyun cười nữa " Hoàn toàn như nhau thôi. Tôi sống ở đó nên dĩ nhiên tôi phải làm những gì tôi có thể làm được. Không có gì nặng nhọc hết. Tôi luôn được nghỉ ngơi đầy đủ và có thời gian học hành."

"Ah! Tôi hiểu rồi. Họ thế nào? Gia tộc họ Park đó ?" Họ khá có tiếng tăm. Vừa sáng hôm nay, tôi xem trên TV...." cứ thế, họ trò chuyện và cùng ăn trưa vời nhau

Kể từ đó , họ không tách rời nhau. Họ cùng đi học và Baekhyun đã giúpYiFan học tiến bộ hơn. Còn YiFan giúp cậu nhớ tất cả tên của các loại thảo mộc, rau quả và làm cho ba cậu bất ngờ, thích thú.

Một hôm ba cô nói " Baekhyun ah! Ba nghĩ con sớm có thể nấu vài món đơn giản cho gia đình này đấy. Ba rất vui vì bây giờ con có thể biết rất nhiều tên thuốc thảo mộc "

"Một người bạn chỉ cho con biết đó ba"

"Ah! Ra là con có một người bạn tốt. Hãy trân trọng cô bạn ấy"

"Bạn ấy là nam. Bạn ấy là một người rất buồn cười"

"Ở trường con sao?"

"Vâng và ở cửa hàng tạp hóa"

"Hm?"

"Ý của con là cậu ấy là con trai của ông chủ cửa hàng tạp hóa ở cuối đường"

"Ah! ba hiểu rồi. Ba nghĩ ba đã gặp qua cậu ấy. Cậu ấy là một đứa trẻ khá ngoan"

"Vâng đúng vậy ạ" Baekhyun đồng ý, cậu vừa mỉm cười vừa nhớ lại một phần câu truyện hài hước của họ hôm đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro