Chap 3 - Thử với người khác xem

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Dinh thự của gia đình họ Park toạ lạc trên một mảnh đất rộng lớn, bao gồm 200 phòng ngủ, hàng chục phòng khách, có cả hồ bơi bên trong lẫn ngoài trời, sân quần vợt. Nội thất được bày trí rất trang nhã, với những bức tranh treo trong phòng. Mỗi phòng đều có một bức tranh vì ông Park Chan Myun là một nhà sưu tầm tranh. Màu sắc trong phòng cũng được trang trí tương xứng với bức tranh như thể mỗi bức tranh đều đến sống tong nhà ông.

Ông Park là một doanh nhân tài giỏi và kiên trì. Ông bắt đầu từ việc kinh doanh quy mô nhỏ, từ một khách sạn nhỏ ở đảo Jeju. Nó được nổi tiếng nhờ vào kỹ năng nấu ăn của vợ ông và sự phục vụ tốt. Với sự lớn mạnh của Hàn Quốc, việc làm ăn cũng phát triển theo.

Lúc ông mở rộng việc kinh doanh cũng là lúc ông đưa cả gia đình đến Seoul sống. Ông càng đạt được nhiều thành công và thậm chí là giàu hơn. Ông được mọi người tôn trọng vì cách đối đãi tốt với nhân viên , làm cho doanh thu công ty ông thấp nhất so với các công ty khác nhưng bù lại nhân viên rất trung thành với, tạo ra một môi trường làm việc tốt, là một trong những lý do làm cho việc kinh doanh của ông luôn hưng thịnh.

Ông đã cho xây một dinh thự dành cho các thế hệ sau này . Nó vừa đủ tao nhã để gây ấn tượng với mọi người nhưng cũng ko quá xa hoa, chẳng ra một ngôi nhà để ở.

Con trai ông, Park Chan Sik sắp tiếp quản toàn bộ công việc kinh doanh. Và Park Chanyeol, cháu trai ông đến một thời điểm nào đó cũng sẽ gánh vác sự nghiệp gia tộc.

Có đến 30 người làm việc trong dinh thự này, Từ người quản gia Byun Myun Hyun cùng cậu con trai Byun Baekhyun, 4 người làm việc trong bếp (1 bếp chính, 4 phụ bếp), mười vệ sĩ phụ trách đảm bảo an toàn cho cả gia đình, còn lại là những người làm công việc khác.

Có một sự ưu ái đặc biệt mà gia đình họ Park dành cho cha con BAekhyun. Đó là sự tin tưởng sâu sắc mà gia đình họ dành cho cha con cậu. Tất cả những bữa ăn ngoại trừ cha con Baekhyun phục vụ ra họ đều ko muốn các người làm khác làm việc này. Vào các dịp lễ, dù lớn hay nhỏ, gia đình họ Jung đều dành luôn một phần cho cha con Baekhyun. Byun Myun Hyun rất quan trọng. Cả ông cụ Park Chan Myun hay người con Park Chan Sik đều đưa ông theo cùng mỗi khi ra nước ngoài để xắp xếp nhà cửa và các sự kiện ở đó cho họ . Ngay cả thư ký riêng của họ cũng phải tham khảo với Byun Myun Hyun trước để đảm bảo mọi việc đều ổn thỏa.

Họ sống cùng với nhau. Họ cần nhau

Sự thân thiết của họ đủ để được gọi bằng từ gia đình

***********************************************************************************************************

Năm lớp 8, học kỳ thứ hai.

Vascan, một học viện từ bậc mẫu giáo cho đến đại học rất có uy tín tại Hàn Quốc. Park Chanyeol đã học ở đây để chuẩn bị cho tương lai sau này. Và đây cũng là nơi Byun Baekhyun được đến học. Ông Byun Myun Hyun chỉ cần phải đóng hoc phí cho cậu đến năm lớp 6 rồi từ đó về sau, cậu nhận được học bổng toàn phần.

Vào một giờ ăn trưa, Baekhyun và YiFan quyết định đi dạo trong sân trường. Trời đã vào thu, dưới bàn tay thiết kế của các chuyên gia hàng đầu khuôn viên trường trong khu ng cảnh những chiếc lá vàng rơi càng tuyệt đẹp hơn.

" Sao cậu ko mập vậy?" YiFan bất ngờ hỏi

"Cái gì?" Baekhyun cười vì trò đùa của người bạn. "Tại sao?" Mình ốm lắm sao?" Cậu hỏi lại

"Không phải, đồ ngốc. Ý mình là cậu luôn mang theo phần cơm trưa là những món rất ngon. Mình ko hiểu tại sao cậu chả mập. Nếu là mình thì sẽ phát phì ngay"

"Làm ơn đi" Baekhyun nhận xét lại "Cậu vừa ốm vừa cao dù lúc nào cũng ăn khẩu phần của 3 người. Mình nói rồi, cơm cậu ăn đều biến thành xương hết!"

Đến lượt YiFan cười nghiêng ngã. Cậu nhóc định rẽ sang trái vì sắp vào tiết học nhưng Baekhyun đã níu tay cáo cậu lại. "Không phải, lối này. Làm ơn đi mà..."

YiFan thở dài nhưng vẫn làm theo.

"Nhưng cậu gặp anh ta mỗi ngày...." YiFan lải nhải, "Tại sao chúng ta phải lén lút nhìn anh ta chứ?"

"Đã 3 ngày rồi, mình ko gặp anh ấy, Wu YiFan yêu dấu ah...Anh ấy bận rộn với các dự án nhà trường"

"Ba ngày! Chỉ mới có ba ngày!"

Baekhyun lạnh lùng quay mặt sang hướng khác, "Nếu cậu ko muốn đi cùng với thì cứ nói. Mình sẽ tự đi một mình!"

"Được rồi, được rồi. Đừng giận mà. Cánh mũi cậu đang phình kìa. Park Chanyeol sẽ nói gì nếu anh ta nhìn thấy?"

Thay vì dập tắt cơn giận Baekhyun, cậu ta càng làm cho cậu tức tối thêm. Cậu trừng to con mắt và chống nạnh hai tay, sẵn sàng đấu lại.

"Okay, được rồi. Chúng ta sẽ đi gặp cậu chủ Chanyeol của cậu"

Vì vậy họ cùng nhau bước vào sân trường Vascan bậc cấp 3. Dĩ nhiên ngôi trường này lớn hơn trường của họ. Ba tòa nhà cao và có nhiều học sinh đi dạo xung quanh với bộ đồng phục màu xanh dương. Còn bậc cấp hai thì mặc đồng phục màu xanh lá. Vì thế, họ rất nổi bật giữa đám đông. Nhưng có học sinh bên cấp 2 sang ko phải là một điều gì lạ lẫm.

Có một đám đông tụ tập trước phòng hội trường. Các học sinh đang sắp xếp ghế ngồi và lắp đặt micro. Âm nhạc được bật lên bên trong đó, một số sinh viên đang tập luyện.

"Mình nghĩ là họ đang chuẩn bị cho đêm vũ hội" YiFan đoán

"Mình cũng nghĩ vậy"

"Oh! Park Chanyeol kìa!"

"Ở đâu? " Baekhyun nôn nóng hỏi

"Đó! Cậu ko thấy sao?" Phía bên phải sân khấu đó, đang nói chuyện với bạn nhỉ ?"

"Ở đâu? Mình ko thấy, YiFan ah" ( ai biểu lùn quá chi :v )

"Đứng lên đây"

Baekhyun làm theo những gì YiFan bảo. Và khi nhìn thấy Chanyeol, cậu đã mỉm cười hạnh phúc. Chanyeol đang đứng giữa những người bạn, trên tay cầm notepad, có vẻ như nói chuyện rất nghiêm túc

"Vui chưa? Chúng ta về được chưa?" YiFan hỏi

"Oh! Không phải cậu bé đó làm việc ở nhà Chanyeol sao?"

Có người đến chào cô. Anh ta là một trong những người bạn của Chanyeol, gần đây có đến nhà chơi, "Gì thế? Cậu đang tìm cậu ấy sao?"

"Không!" Cậu hoang mang, xua tay ra hiệu là ko

"Không sao. Tôi sẽ gọi cậu ấy"

"Sunbae, đừng! Tôi........"

Cách gọi của chàng trai đó nghĩa là hét to lên. Cậu ta hét to từ cửa ra vào "Chanyeol! Cậu bé này đang tìm cậu nè!"

Không chỉ Chanyeol, tất cả hội trường đều quay lại nhìn họ. Baekhyun cảm giác như muốn độn thổ xuống đất. Nhận ra đó là Baekhyun, Chanyeol vẫy tay và đi đến chỗ cậu.

"Chào, Baekhyun. Có chuyện gì? Cậu cần gì sao?"

Baekhyun bối rối cuối đầu xuống thấp. "Xin lỗi cậu chủ. Hãy tha lỗi vì tôi đã cắt ngang, tôi...."

"Sunbae, chúng tôi đang nhìn các thứ được chuẩn bị cho vũ hội!" YiFan xen ngang vào, "Mọi thứ thật đẹp"

"Oh, vậy sao? Hai người muốn tham quan xung quanh ko?"

Baekhyu giật mình và lắc đầu còn YiFan "Vâng, sunbae! Có thể sao?"

Cho nên Chanyeol đã đưa YiFan và Baekhyun tham quan một vòng phòng hội trường. Nơi các học sinh trong câu lạc bộ âm nhạc đang tập hát, các kỹ thuật viên đang lắp thiết bị ánh sáng trên sân khấu. Còn các học sinh khác đang trang hoàng các sợi dây kim tuyến bạc dưới trần nhà.

"Wow! Giống như một sự kiện trọng đại vậy. Học sinh cấp 2 có được phép tham gia ko?"

"Uhm...không. Chỉ dành riêng cho học sinh cấp 3 thôi. Xin lỗi"

"Oh, ước gì em được tham gia. Baekhyun muốn gặp..." Baekhyun cắt ngang lời YiFan bằng một cái liếc, 'muốn xem vũ hội,uhm" YiFan hắng giọng. "Em nghĩ bọn em phải trở về thôi, Chanyeol sunbae. Sắp vào tiết học rồi"

"Được" Chanyeol gật đầu "hẹn gặp cậu ở nhà, Baekhyun"

"vâng, cậu chủ"

Cả hai cuối đầu chào anh một lần nữa trước khi rời khỏi chổ đó

"Huyn?" YiFan gọi ngay khi họ đã về đến trường cấp 2

"Uh?"

"Nhìn thấy cậu thích anh ta làm mình phát mệt..." YiFan thở dài như một ông già

"......." - Baekhyun to mắt nhìn YiFan

"Mình ko biết...Trông có vẻ...khó khăn. Mình muốn nói, mình biết chúng ta vẫn còn là trẻ con....nhưng...cậu ko thể thích một người bình thường sao? Không phải ông và ba của Park Chanyeol đó luôn được nhắc trên bản tin buổi sáng đấy chứ?"

"YiFan ah...không ai có thể chọn lựa người họ thích!"

"Mình nghĩ mình có thể, Huyn. Không phải vì Chanyeol sunbae hoàn hảo và là vì anh ta là chàng trai duy nhất cậu gặp"

"Hummm"

"Nếu như cậu gặp người khác thì sao? Cậu biết đấy, chỉ cần kết bạn trước"

Baekhyun nghi ngờ quay sang nhìn YiFan

"Câu đang định là trò gì đó hả?"

"Uh, thì...có lẽ"

"Wu..Yi..Fan!" Baekhyun nghiêm nghị

"Này, có một cậu bạn trong lớp của mình. Cậu ấy thường thấy mình đi chung với cậu..."

"Sao mình ko muốn nghe chuyện này nhỉ?"

"Cậu ấy là một người dễ thương. Thật đấy! Mình biết cậu ta được một thời gian...Cậu ta nói là thích cậu..Và mình khá thích điều đó"

"Cậu lại mơ mộng nữa..." Baekhyun phàn nàn

"Ý cậu là mình nên làm gì? Cậu ấy nói cậu là chàng trai dễ thương nhất trường. Mình thấy tội nghiệp cậu ấy nên mình..."

"Làm cái gì?" Baekhyun nhướng mài hỏi, "cậu đã làm gì rồi?"

"Mình...đã cho số điện thoại của cậu cho cậu ấy"

-------------------------------------------------------------------------------------------

Xin lỗi mấy người thương nhiều nha ^^~

Dạo này ta bỏ bê fic quá nhỉ :3 Chỉ là ra chậm thôi chứ ta không drop đâu nha <3

YÊU MẤY NGƯỜI :**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro