Chap 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến nửa đêm, cậu nhíu mày tỉnh giấc vì tiếng chuông điện thoại di động

Cậu mò mẫm trên bàn tìm điện thoại, cái tên mờ mờ trên màn hình hình như là Suho hyung

"Baek Hyun màu đến bệnh viện, Chan Yeol bị ngộ độc rượu, đang ở trong phòng cấp cứu..." Hình như Suho còn nói gì nữa nhưng Baek Hyun căn bản không nghe tháy gì nữa. Tai cậu như ù đi, điện thoại trên tay cũng rơi xuống đất...

Những âm thanh còn sót lại chính là Chan Yeol của cậu đang ở phòng cấp cứu...

Phòng cấp cứu...

Baek Hyun đứng phắt dậy lảo đảo chạy ra ngoài.

Chan Yeol xin anh nhất định đừng xảy ra chuyện...

Cầu xin anh...

__________

Baek Hyun vội vã lái xe đến bệnh viện, trên đường không biết đã vượt bao nhiêu cái đèn đỏ. Hai bàn tay cậu đặt trên vô lăng không ngừng run rẩy, nỗi sợ hãi xâm lấn đại não làm cậu gần như nghẹt thở. Chan Yeol bị dị ứng với chất cồn, bia rượu là thứ anh luôn tránh đụng vào. Hôm nay rốt cuộc anh đã uống bao nhiêu để ra nông nỗi này...

Baek Hyun chạy đến phòng cấp cứu, đèn vẫn còn sáng, Chan Yeol đã vào trong gần một tiếng rồi. Lòng cậu se lại, gương mặt cũng tái nhợt đi.

"Em đã đi đâu vậy hả??? Không phải hai đứa xảy ra chuyện gì rồi phải không??? Sao Chan Yeol lại uống ra nông nỗi này???" Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của người đối diện, Suho cũng biết Baek Hyun đang lo lắng hoảng sợ như thế nào. Lúc vừa đến studio, Suho thật sự bị một màn trước mắt doạ cho chết khiếp. Mùi bia nồng nặc khắp phòng. Chan Yeol nằm bất tỉnh giữa đống lon bia ngổn ngang.

Trước giờ Chan Yeol là đứa nhỏ ngoan ngoãn biết mình không thể uống nên luôn tránh xa những thứ có cồn. Hôm nay chẳng khác gì tự sát mà uống đến bất tỉnh nhân sự. Kai hôm nay có lịch trình quay phim, Lay ở Trung Quốc vẫn chưa về, Sehun về thăm nhà nên studio không có ai. Cũng may là kết thúc lịch trình riêng Suho lập tức quay về nếu không phát hiện sớm quả thật Suho cũng không dám nghĩ tới...

Baek Hyun lo lắng đến sắp phát điên lên, chỉ muốn xông vào xem tình trạng anh ngư thế nào. Căn bản là không nghe Suho nói gì chỉ biết chăm chăm nhìn vào cánh cửa đang đóng chặt, dường như viền mắt cậu đã ươn ướt. Sự sợ hãi đã kết tinh nơi khoé mắt rơi xuống tạo thành những giọt lệ ấm nóng. Tại sao lúc đó cậu lại bỏ đi??? Nếu cậu ở lại có lẽ có thể ngăn anh lại... Tại sao cậu lại để anh ở lại một mình...

Đèn phòng cấp cứu tắt sau hơn một tiếng đồng hồ dày vò Baek Hyun, bác sĩ vừa bước ra đã bị cậu nắm lấy

"Bác sĩ, cậu ấy không sao chứ!!!"

"Baek Hyun à, bình tĩnh đi" Suho nhìn thấy vẻ hoảng loạn vẫn chưa tan đi trong mắt Baek Hyun.

Vị bác sĩ tháo khẩu trang y tế ra

"Cậu ấy khó sao, tôi đã giúp cậu ấy rửa ruột rồi. Cũng may là phát hiện kịp thời. Cơ thể cậu ấy có dấu hiệu suy dược nên cần nghỉ ngơi một vài ngày, mấy ngày tới cần chú ý ăn uống một chút

Lát nữa cậu ấy tỉnh lại nên cho cậu ấy ăn chút cháo loãng, hơn nữa chứ cũng đừng để cậu ấy ngủ quá sâu, cách một lúc nên gọi cậu ấy dậy"

"Cảm ơn bác sĩ" Baek Hyun không ngừng cảm ơn vị bác sĩ, vị bác sĩ vỗ vai cậu rồi rời đi

Chan Yeol rất nhanh được đưa đến phòng bệnh. Suho đi làm thủ tục nhập viện và thanh toán viện phí, trong phòng lúc này chút có cậu ngồi trầm mặc bên giường bệnh

Anh nằm trên giường cánh tay trái ghim truyền dịch, sắc mắt xanh xao, cánh môi nhợt nhạt. Có phải gần đây lại bỏ bữa rồi không??? Chỉ mới một tháng hơn mà đã gầy như vậy rồi.

Bàn tay cậu vuốt ve gò má trắng nhợt, cúi người đặt lên trán anh một nụ hôn

Là lỗi của em... Xin lỗi anh Chan Yeol...

Có phải vì em làm tổn thương anh nên anh dùng cách này để dày vò em không???

Xin anh... đừng như vậy...

Chan Yeol à... em không xứng...

Lúc Suho quay lại đã thấy Baek Hyun ngồi ở băng ghế trước cửa phòng bệnh. Theo sau anh còn có cả D.O. và Chen. Suho ngồi xuống bên cạnh Baek Hyun.

"Rốt cup hãi đứa xảy ra chuyện gì vậy??? Sao em lại để Chan Yeol ở nhà một mình???"

Baek Hyun đan hai tay vào nhau, cúi đầu mệt mỏi. Cơn đau đầu dai dẳng lại quấn lây cậu.

"Chan Yeol không phải con nít lên ba, lúc nào cũng cần người chăm sóc" Baek Hyun không muốn nhận ra trong thanh âm của mình có bao nhiêu phần lạnh lẽo.

Mọi người đều bất ngờ trước phản ứng này của Baek Hyun. Chen đứng một bên đã không nhịn được nữa, bước đến túm cổ áo Baek Hyun kéo cậu đứng dậy

"Bây giờ cậu đang nói gì vậy hả??? Cậu ấy vừa ở trong phòng cấp cứu ra đó!!! Cậu rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện đốn mạt rồi còn ở đây tỏ thái độ này???"

"Chen anh làm gì vậy, thả anh ấy ra" D.O. bước đến muốn kéo ra liền bị Chen hất về phía sau.

"Byun Baek Hyun, hôm nay tôi phải thay Chan Yeol giúp cậu tỉnh ngộ" dứt lời liền tát một phát vào mặt Baek Hyun

Cậu lảo đảo ngã trên sàn, khoé miệng đã ứa chút máu. Một tát này không nặng cũng không nhẹ

"Anh nổi điên cái gì vậy??? Một người nhập viện còn chưa đủ sao???" D.O. lớn giọng quát, cùng với Suho đỡ Baek Hyun lên. D.O. lo lắng nhìn cậu, nhận được một cái gật đầu khẽ từ cậu thì mới an tâm một chút.

"Mấy đứa đang làm gì vậy hả??? Chen xin lỗi Baek Hyun mau!!!" Suho hướng Chen đang bực tức nói

"Suho huyng còn bắt em xin lỗi!!! Người điên vốn dĩ là cậu ta kìa!!! Mọi người thử hỏi xem cậu ta đã làm gì để Chan Yeol ra nông nỗi này!!!"

"Rốt cuộc là cả chuyện gì???" Suho sắp bị bọn nhóc này chọc điên rồi "Baek Hyun" Suho hướng đường đến người ngồi dưới ghế

Baek Hyun vẫn im lặng, nhất thời không biết nói gì. Khẽ nhắm mắt điều chỉnh lại tầm nhìn đã hơi nhòe đi

"Sao??? Không nói được gì rồi à??? Sợ mọi người làm khó cô người yêu bé nhỏ của cậu???"

Một lời này của Chen triệt để khiến mọi người sửng sốt. Cả D.O. cũng có chút khó tin xoay đầu nhìn anh

"Em đang nói gì vậy???" Suho hỏi

Baek Hyun từ đầu đến cuối vẫn không phủ nhận cũng không thừa nhận

Hôm nay, Chen đến công ty, có mua cà phê định ghé qua studio đưa cho Baek Hyun thì thấy Chan Yeol đứng nép ở cửa ra vào, một lúc sau thì đẩy mạnh cửa ra hình như rất tức giận, Chen tiến đến đứng một bên cửa và tình cờ nghe được câu chuyện. Vốn dĩ ban đầu Chen nghĩ đây là chuyện riêng của hai người họ, mình không tiện xen vào, định tình một cơ hội thích hợp nói chuyện với Baek Hyun nhưng sau khi nghe được tin Chan Yeol xảy ra chuyện như vậy, Chen chỉ hận không thể đánh Baek Hyun một trận.

D.O. thở dài khẽ lắc đầu bất lực. Suho có chút không thể tin được nhìn về phía Baek Hyun. Hai đứa nhóc này đã cùng ở một chỗ từ khi nhóm mới debut không lâu, tính đến nay đã hơn 6 năm rồi. Nói thay đổi là có thể thấy đổi liền sao??? Quan trọng là Suho hiểu con người Baek Hyun, Suho tin nhất định Baek Hyun có điều gì đó khó nói.

Baek Hyun vẫn im lặng, cậu nhíu mày khi cơn đau đầu choáng váng càng lúc càng dữ dội. Cảm thấy mình không chịu nổi nữa, cậu gạt đi cái liếc mắt ra lửa của Chen cùng ánh nhìn dò xét của Suho, đứng dậy ý muốn rời đi

"Baek Hyun à, Chan Yeol hôn mê vẫn chưa tỉnh lại đâu" Suho giữ cậu lại

"Bác sĩ cũng nói cậu ấy đã ổn rồi. Khi nào cậu ấy tỉnh phiền anh gọi cho em, bây giờ em có việc phải đi trước. Xin phép mọi người." Baek Hyun gạt tay Suho, lững thững bước đi dọc theo hành lang.

Chen tức giận đá vào băng ghế, Suho day trán, đây là tình huống gì đây???

Baek Hyun ra khỏi hành lang phòng cấp cứu thì lảo đảo khụy xuống

"Baek Hyun huyng, anh không sao chứ???" D.O. hốt hoảng chạy đến đỡ Baek Hyun gương mặt tráng bệch, cả người lạnh toát.

D.O. biết chuyện gì xảy ra với cậu, cũng biết nguyên nhân của tất cả mọi chuyện cậu đang làm nhưng D.O. không có cách nào giúp cậu

Baek Hyun lắc đầu, cậu vịn vào tay D.O. đứng lên. D.O. đỡ cậu ra xe lái thẳng về nhà riêng của cậu

Baek Hyun tỉnh dậy trên chiếc giường quen thuộc. Nhìn qua khung ảnh một người đàn ông với đôi mà to tròn đang mỉm cười rạng rỡ đặt ở tủ đầu giường, cậu mới nhận thức đây là nhà mình

"Anh đã ngủ gỗ hai tiếng rồi. Lúc nãy Suho huyng có gọi đến nói anh ấy tỉnh rồi, cũng đã ăn cháo và uống thuốc xong, chỉ là hỏi gì cũng không chịu nói" D.O. đứng quay mặt về phía cửa sổ nhìn xuống đô thị về đêm nhộn nhịp bên dưới.

Như trút được gánh nặng ngàn cân, Baek Hyun thở nhẹ ra, hai mắt khẽ nhắm lại

"Em thực sự không nghĩ anh sẽ làm đến mức này" D.O. ngừng một lát, xoay người nhìn cậu

"Không còn cách giải quyết nào khác nào ngoài làm tổn thương anh ấy, lừa dối mọi người sao???"

Giúp Baek Hyun che giấu bệnh, trơ mắt nhìn mọi người hiểu lầm cậu, oán trách cậu, nhìn cậu làm tổn thương Chan Yeol rồi cũng tự dày vò chính mình, D.O. cảm thấy mình như một tên tội đồ đáng chết ngàn lần.

Hồ ai hết Baek Hyun hiểu tất cả những gì D.O. nói, cũng hiểu sự bất lực trong D.O.

Nếu không phải vô tình D.O. nhìn thấy kết quả xét nghiệm của cậu, có lẽ cậu đã không kéo D.O. vào chuyện này.

"Xin lỗi em, anh làm em khó xử rồi. Nhưng mà D.O. à, anh không muốn đánh cược, anh sợ mình sẽ thua mất"

Lúc đầu bác sĩ nói nếu cậu lập tức làm phẫu thuật thì sẽ có 50% cơ hội thành công. Nhưng Baek Hyun đã từ chối vì vân còn nhiều điều chưa làm với anh ấy...

Chỉ cần có thể còn sống một ngày, cậu vẫn muốn dùng một ngày đó để yêu anh ấy

Cậu không đã đánh cược vì đây là vốn liếng cuối cùng của cậu rồi

Nếu như cậu thất bại thì Chan Yeol của cậu biết phải làm sao đây

D.O. không thể nói được gì nữa. Có lẽ cậu đã làm đúng vì cậu yêu người kia quá sâu đậm. Nếu đặt D.O. trong trường hợp của cậu thì D.O. cũng sẽ làm như vậy...

"Được rồi, anh nghỉ ngơi đi, em ghé qua bệnh viện xem Chan Yeol huyng một chút. Có việc gì thì cứ gọi cho em"

Baek Hyun khẽ gật đầu, D.O. thở dài một tiếng rồi rời đi...

Sometime the truth hurt more than lies...

We're scared of getting hurt...

We turn away from the truth...*

.....

*Sweet lie - EXO

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro