Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời tiết tháng 7, oi bức đến dọa người, khiến tâm tình cũng đặc biết khó chịu.

Tại sao phải thi tuyển trong cái thời tiết nóng muốn chết người này, ảnh hướng đến sức phát huy của thí sinh thì phải làm sao bây giờ? Lỡ có thí sinh nào sốt ruột quá, lửa nóng công tâm té xỉu trong phòng thi thì phải làm sao bây giờ?

Luhan đứng ở cửa trường trung học EXO, không khỏi oán giận mà nói.

Sehun từ trường thi đi ra, hòa vào dòng người hướng về cửa trường học.

Ai cũng nói EXO là trường tốt nhất, không ngờ tới thí sinh dự thi nhiều đến đáng sợ.

Áp lực cao như núi a...

Sehun phiền muộn nghĩ thầm.

Vừa ra cửa trường thì thấy được Luhan đứng dưới ánh mặt trời, một tay cầm quyển tập quạt gió, một tay dùng làm mái che nắng hướng về phía cửa trường học ngó nghiêng.

Sehun mau chóng chạy tới.

Trường trung học EXO thống nhất ngày triệu tập thí sinh đúng dịp Oh baba và Oh mama đều đi công tác, Oh mama đành phải gọi điện thoại đường dài cho Luhan năn nỉ cậu giúp đỡ Sehun đi thi.

"Luhan, cậu ngốc a!" Sehun chạy đến bên cạnh Luhan liền mở miệng mắng, một mặt lôi Luhan tìm kiếm nơi râm mát, một mặt trách cứ "Cậu không biết tìm nơi nào râm mát để chờ sao?? Bị cảm nắng thì biết làm sao???"

"Còn không phải tớ sợ cậu tìm không thấy sao~" Luhan hướng Sehun cười cười, mồ hôi trên mặt từng giọt từng giọt lăn xuống.

Sehun không nói gì, lấy ra khăn tay giúp Luhan lau sạch mồ hôi.

"Cuối cùng cũng thi xong, đi ăn cơm nhé?" Sehun chỉ chỉ về phía một quán tự phục vụ bên cạnh trường học.

Luhan gật đầu: "Coi như thằng nhóc cậu còn có chút lương tâm, không có uổng công tớ chờ cậu"

"Tớ chỉ sợ cậu đi 20 phút từ đây về nhà thực sự bị cảm nắng." Sehun mỉm cười nói.

Đã nói Sehun có gương mặt khiến nam nữ, già trẻ, trên dưới đều phải thích mà. Những lời này cũng là chân lý!

Ví dụ như tại quán tự phục vụ cách trường học không xa này, có rất nhiều phụ hyunh lựa chọn dẫn con mình mới vừa thi xong ghé ăn, coi như khao bọn nhỏ thi cử cực khổ.

Vì vậy Luhan cùng với Sehun thường xuyên nghe được những mẫu đối thoại của mấy người trong quán.

"Chính là người kia!" Một nữ sinh hưng phấn hướng về một nữ sinh khác nói "Vừa nãy tớ nhìn thấy cậu ấy, thi cùng trường với tớ đấy. Coi như vì cậu ấy cũng phải cố gắng thi đậu trường EXO, đẹp trai quá đi!!!"

"Chính là cậu ấy! Hy vọng tớ cũng có thể thi đậu trường EXO"

~~~~~~~~~~~~~
"Mẹ~ mẹ~ chính là nam sinh đó, thật là đẹp trai ~ Tất cả nữ sinh trong trường thi đều bàn luận về cậu ấy đó~"

"Aigoo, đẹp trai thật. Có thể đến thi ở trường EXO hẳn học tập cũng rất tốt. Lớn lên đẹp trai lại học giỏi nữa. Mẹ mà có con rể như vậy thì tốt rồi~"

_____________

Luhan nghe được đầu đầy hắc tuyến, còn Sehun thì kích động lệ rơi đầy mặt.

Cuối cùng các vị phụ hyunh đều có chung cực mộng tưởng là có con như mình rồi a~ Mình hết khổ rồi!!!

Luhan bất đắc dĩ mà nhìn Sehun, trợn mắt một cái bỏ lại một câu: "Oh Sehun cậu nghìn vạn lần đừng tìm bạn gái."

"Ơ? Vì sao?" Sehun hả hê xong, cuối cùng cũng đem lực chú ý tập trung vào Luhan.

"Không...... e rằng.... e rằng cậu nên nhanh tìm bạn gái đi" Luhan suy nghĩ một chút rồi nói.

"Bambi, cậu đang nói cái gì vậy?" Sehun khó hiểu mà nhìn Luhan.

"Aish...... Cậy nói xem, nếu không cho cậu tìm bạn gái, khẳng định có rất nhiều nữ sinh vì cậu cấu xé lẫn nhau. Cậu nên tìm bạn gái đi, rồi bạn gái của cậu sẽ chết thảm hơn nữa..." Luhan nhìn về phía các nữ sinh đang ngồi, thao thao bất tuyệt.

" Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tìm nam sinh a?" Sehun không thèm suy nghĩ mà nói ra.

Luhan chợt quay đầu, con mắt mang theo tiếu ý, chăm chú nhìn vào mặt Sehun. Vẻ mặt mang biểu tình "Wow~ Thì ra cậu cũng mạnh miệng dữ~"

Sehun lúng túng ho một tiếng, cầm ly ước chanh lên ực một hớp.

Đúng lúc này một câu nói bất chấp sống chết đột nhiên bay tới.

"Ôi, ngươi xem hai nam sinh ngồi cạnh cửa sổ kìa, họ có phải một đôi không?"

Nhìn thấy Luhan trong nháy mắt hóa đá, Sehun đột nhiên cảm giác được 'tự tạo nghiệp chướng nhất định không thể sống tốt'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro