Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Minh huynh ! Quần áo ngươi mặc thật khó coi!!!"

Không khí cứng đờ một lát, Hạ Huyền vừa tức vừa buồn cười, đánh một phát vào mông Sư Thanh Huyền : "Khó coi ngươi cũng phải nhìn cho ta!"

"Ba" một tiếng giòn vang, Sư Thanh Huyền kinh ngạc. Y từ bé đến lớn đều được bảo bọc trong lòng bàn tay của biết bao nhiêu người, Sư Vô Độ thì càng không nỡ đánh y.

Hiện tại bị Hạ Huyền phá lệ làm như thế, nhất thời không biết nên giận hay xấu hổ mới đúng, ngây ngốc sửng sốt một lúc lâu mới nhỏ giọng thút thít : "Vậy thì nhìn.", theo sau đó là dục vọng khó nhịn sấn lại cọ cọ lên người Hạ Huyền.

Phong Sư đại nhân hiếm khi chủ động ôm người, vậy mà lúc này ôm một cái mà ôm ra dục hỏa.

Lòng bàn tay Hạ Huyền ma sát đỉnh quy đầu, khoái cảm chạy thẳng lên thần kinh, Sư Thanh Huyền khom người cơ hồ muốn đem chính mình nhét vào lồng ngực Hạ Huyền.

Sự việc xấu hổ vừa rồi đều bị hai người quên bén, vứt sau đầu.

Tay Hạ Huyền lưu luyến mơn trớn làn da trắng nõn như ngọc, dục hỏa theo từng tất thịt tăng lên, Sư Thanh Huyền run nhè nhẹ bắn ra tinh dịch sền sệt.

Y vô lực nằm trên giường thở dốc, hai ngón tay Hạ Huyền tiến dần ra sau, dọc theo rãnh mông từ từ thăm dò hậu huyệt. Đầu ngón tay mang theo một chút tinh dịch làm bôi trơn khẽ cắm vào.

Nơi đó vốn từ trước đến nay chưa từng dùng đến đừng nói chi là tiếp nhận vật gì đó, Sư Thanh Huyền tái mặt, run giọng gọi Hạ Huyền : "Minh, Minh huynh ngươi làm cái gì.... đau quá......"

"Chịu đựng một chút, ổn ngay thôi." Hạ Huyền trán cũng đã lấm thấm mồ hôi, ngay từ nụ hôn thứ nhất, một thân dục vọng của hắn liền đã không cách nào áp chế.

Nghĩ đến vì Sư Thanh Huyền hắn đã phá lệ làm không ít chuyện. Hóa nữ cũng làm, đối với sự thân cận của y cũng đã quen thuộc không cự tuyệt, Hạ Huyền bỗng nhiên có chút không đành lòng làm tổn thương y. Bởi vì đó là Sư Thanh Huyền, chỉ đơn giản là Sư Thanh Huyền.

Sư Thanh Huyền cũng không kháng cự lắm. Y thử thả lỏng cơ thể, cảm giác rõ ràng xúc cảm từ hành động khuếch trương chậm rãi ở hậu huyệt.

Hạ Huyền mười ngón tay khớp xương rõ ràng, thon dài mà hữu lực. Lúc này từng ngón tay xinh đẹp kia đang cắm vào trong thân thể y, mang theo tinh dịch vừa bắn ra, không ngừng thăm dò sâu vào bên trong.

Một ngón tiến vào sau đó lại thêm một ngón nữa, Sư Thanh Huyền hai chân thon dài đều vắt ở trên vai Hạ Huyền vì thế hậu huyệt cũng theo đó càng mở căng. Đuôi tóc dài được cột cao lên của Hạ Huyền rũ xuống vai hắn, ở trước bụng nhỏ Sư Thanh Huyền thỉnh thoảng đảo qua.

Thật ngứa, Sư Thanh Huyền trong đầu chỉ nghĩ như vậy. Hậu huyệt ê ẩm trướng căng, đã nuốt vào ba ngón tay, ba ngón tay gập khúc lại tại vách tràng đạo thăm dò ma sát ở một vị trí. Cơ thể Sư Thanh Huyền trong nháy mắt căng chặt, tay vô thức bấu chặt vào chăn, đồng thời hậu huyệt co lại gắt gao cắn chặt ngón tay.

Hạ Huyền nhận ra, ngón tay tiếp tục đâm rút như vô ý mà vô tình cọ qua chỗ kia, Sư Thanh Huyền thở dốc liên tục, nhịn không được kêu lên : "Minh huynh, Minh huynh ngươi chậm một chút ..... A! Trước dừng lại, dừng lại đi mà !"

Hạ Huyền nhíu mi, có chút không kiên nhẫn : "Ngươi gặp qua người nào đang ăn cơm được một nửa thì dừng lại sao ?"

Sư Thanh Huyền gật gật đầu, không sợ chết nói : "Đương nhiên là có! Ta a!"

Hạ Huyền rút ngón tay ra, tiểu huyệt tham lam siết chặt lại không muốn cho hắn rời đi. "Nhưng ta muốn một hơi ăn xong."

Dứt lời, hắn cởi bỏ từng lớp váy áo, Sư Thanh Huyền đột nhiên vươn tay nắm lấy nơi hoa văn nổi lên trên vạt áo hắn, lớn tiếng nói : "Minh huynh cái váy này ta không thích !! Ngươi xem hoa văn này căn bản nhìn không xứng với ngươi !!!"

Hạ Huyền không nhịn được quát : "Câm miệng !!!"

Hắn thẳng lưng, đỡ lấy dương vật cương cứng cắm vào tiểu huyệt, tràng đạo cắn chặt lây dương vật, nếp nhăn quanh huyệt khẩu theo đó bị kéo căng ra, Sư Thanh Huyền hoàn toàn câm miệng.

Hai người đều là lần đầu tiên, Hạ Huyền lo lắng Sư Thanh Huyền bị đau đến chịu không được, rốt cuộc tiến vào một lúc lâu cũng chưa có động tác gì.

Sư Thanh Huyền ôm lấy Hạ Huyền, chịu đựng cơn đau đớn khó nhịn ở nơi vừa bị cắm vào, nhỏ giọng nói : "Minh huynh, ngươi động một chút.....một..."

Hạ Huyền hơi thở nặng nề, một tay đỡ eo Sư Thanh Huyền, một tay nâng lên chân trái y. Động tác này làm hơn nửa thể trọng Sư Thanh Huyền đè trên người Hạ Huyền, cái mông theo đó cũng bị nâng lên thoát ly khỏi giường.

Hạ Huyền bất chợt di chuyển, vừa động một cái liền hoàn toàn không cho Sư Thanh Huyền cơ hội thở dốc. Gắng gượng đem dương vật thọc vào rút ra không ngừng, quy đầu nhiều lần nghiền vào vị trí mẫn cảm làm Sư Thanh Huyền sướng run người.

Thành ruột trải qua ma sát liên tục nóng kinh người, tinh dịch lúc trước dùng làm bôi trơn bị dương vật đè ép tràn ra, ở nơi giao hợp sụt sùi bọt nước chảy xuống.

Dương vật Sư Thanh Huyền đã bắn qua một lần, theo khoải cảm lại lần nữa cương cứng, y học theo động tác của Hạ Huyền vừa nãy luật động lên xuống, một tay khác chống đỡ thân thể chính mình, Hạ Huyền mỗi khi cắm vào đều đỉnh đến Sư Thanh Huyền không khống chế được lui về phía sau.

Hạ Huyền siết chặt eo Sư Thanh Huyền, dùng chút lực đem Sư Thanh Huyền bị đỉnh sắp va vào vách tường kéo lại.

Cứ thế lặp đi lặp lại, phần lưng cùng giường cọ sát nhiều lần, một trận nóng rát truyền tới. Hạ Huyền mỗi động tác đều rất mãnh liệt, Sư Thanh Huyền vì kích tình mà khóe mắt tràn ra vài giọt nước nhuộm màu tình dục, tất cả đều bị Hạ Huyền liếm đi.

Vị mặn chát truyền đến đầu lưỡi, Hạ Huyền gạt qua một sợi tóc dài vướng bận, Sư Thanh Huyền dưới thân tóc dài hỗn độn rối tung, ngọc quan cũng vấn tóc không biết rớt đi đâu, hai người cũng chưa từng để ý đến.

Sư Thanh Huyền tự vuốt không bao lâu liền bắn ra, thân thể theo cao trào cong lên, hậu huyệt theo khoái cảm co rút, cắn chặt lấy Hạ Huyền, Hạ Huyền nhất thời không kịp phản ứng đem toàn bộ bắn vào bên trong y.

Cao trào kịch liệt vừa qua đi Sư Thanh Huyền nhịn không được rên nhẹ một tiếng, thần trí cũng hoàn toàn thanh tỉnh, nhẹ giọng gọi một tiếng "Minh huynh" âm thanh run rẩy khàn khàn mang theo giọng mũi cũng kích tình vừa trải qua hoan ái.

Hạ Huyền tay vẫn đang vuốt ve huyệt khẩu bị thao đến sưng đỏ, nghe y gọi một tiếng, đột nhiên tách ra hai chân vừa khép lại không được bao lâu của y, lần nữa tiến vào.

Huyệt thịt bị dương vật đè ép trở nên căng thẳng, lần này động tác Hạ Huyền càng thêm cường ngạnh, Sư Thanh Huyền luống cuống, muốn giãy giụa trốn chạy về phía sau. Đồng thời, y liên tục lắc đầu kêu hô : "Không được, thật sự không được mà.... Minh huynh ngươi ...... A! Ngươi đừng mà, thả ta ra đi !"

Lúc này trên người y phủ đầy dấu hôn, dấu răng, dấu tay xanh xanh tím tím hằn trên eo còn chưa tan, dời tầm mắt đi xuống còn có thể nhìn đến hạ thể chính mình một mảng hỗn độn, dịch thể trong suốt làm ướt nhẹp tấm chăn.

Chưa nói đến, khuôn mặt ngày thường đong đầy ý cười lúc này đang mê mang đỏ ửng say lòng người, lại rũ mi rơi lệ, đáng thương thỉnh cầu.

Hạ Huyền liền mềm lòng, tâm tình không vui cùng khó chịu vì một tiếng "Minh huynh" đều tan biến.

Hắn nghiêng đầu hôn hôn chân mày Sư Thanh Huyền, đem hai chân Sư Thanh Huyền áp lên trước ngực, thao lộng một phen vẫn chưa đã thèm mà bắn.

Sư Thanh Huyền bị hắn khi dễ tàn nhẫn, hai chân run run nửa ngày cũng không khép lại được. Dáng vẻ say rượu hiện tại một chút cũng không có.

Y không nói cho Hạ Huyền biết ngay khi hắn hôn mình, bản thân đã hoàn toàn thanh tỉnh, ngoài miệng mặc dù thường nói một câu "Minh huynh là bằng hữu tốt nhất của ta!" Cũng không phải không đúng, ngoại trừ bằng hữu, Sư Thanh Huyền trong lòng còn nảy sinh một thứ khác, một tình cảm khác thường.

Đến lúc Sư Thanh Huyền mê mang chìm vào giấc ngủ, Hạ Huyền mới săn sóc giúp y đem tinh dịch trong hậu huyệt lấy ra hết, còn đổi cho y một thân xiêm y mới ---là loại Sư Thanh Huyền thích nhất.

Tình dậy, Sư Thanh Huyền cũng Hạ Huyền cũng không một ai nhắc tới sự việc loạn ý tình mê đêm qua, Sư Thanh Huyền ngồi ở trên giường hưởng thụ bộ dạng nữ Hạ Huyền đút cơm cho y, nhìn kỹ sẽ thấy một thân xiêm y đen tuyền của Hạ Huyền thế nhưng đã đổi thành một kiểu dáng khác.

Sư Thanh Huyền nghiêng đầu cười nói : "Minh huynh cái váy này của ngươi thật đẹp mắt. Ta thích!"

Hạ Huyền mặt không đổi sắc.

Ngươi thích là được.


---------------------

Hết dồi, vừa edit mà vừa buồn, H này thấy cứ buồn buồn thế nào í. Có ai biết đồng nhân Song Huyền nào hay mà HE không cho tui với :(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro