ĐỪNG TIN TƯỞNG QUÁ NHIỀU ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yêu nhiều thì sẽ đau nhiều và sợ nhiều. Khi mở lòng cho ai đó bước vào thế giới của Song Ngư tức là Song Ngư đã cho họ cơ hội làm tổn thương mình rồi. Càng trưởng thành, người ta càng ngại yêu và sợ yêu. Họ không bao giờ có thể tìm lại cảm giác yêu một người say đắm, thiết tha như thuở ban đầu mới biết yêu. Tình yêu với những người đã từng tổn thương thường gắn với những nỗi hoài nghi, sợ hãi.
Người ta bảo một cô gái hai mốt tuổi như Song Ngư thật hạnh phúc và hoàn hảo, vì có đủ mọi thứ, tiền bạc, gia đình, bạn bè, và một người thương Song Ngư. Song Ngư lại cho rằng Song Ngư chỉ là bản sao của một cô gái hoàn hảo. Bởi họ đâu biết rằng Song ngư đã phải thật mạnh mẽ, thật kiên cường để có một vỏ bọc hoàn hảo như ngày hôm nay.

Điều Song Ngư vẫn tự hào nhất có lẽ là anh, là người đánh cắp trái tim Song Ngư. Bởi ngoài kia đâu có ai biết nỗ lực của Song Ngư khi sống trong những lựa chọn, để thật vững vàng trên mảnh đất xa lạ này. Chỉ có anh mới hiểu thế giới của Song Ngư, hiểu rằng cuộc sống của một cô gái từ bỏ ước mơ, rời xa gia đình đi làm ở đất nước lạnh lẽo này; hiểu rằng những nỗ lực những cố gắng của Song Ngư chưa bao giờ là đủ; hiểu rằng cho dù những ngày xứ Hàn ngập nắng hay đổ tuyết thì con tim Song Ngư vẫn lạnh giá vì nỗi nhớ người thân.
Này chàng trai! Quãng thời gian đó, anh chính là người bạn tốt nhất của Song Ngư, là động lực để Song Ngư tiếp tục sống nơi đất khách quê người. Anh giống như một điểm tựa tinh thần thật vững chắc để Song Ngư dựa vào những lúc chênh vênh. Thế nhưng cuộc sống vốn dĩ chẳng bao giờ toàn màu hồng điểm tựa của Song Ngư nhỉ? Tình cảm cũng vậy nó cứ thay đổi theo nhịp sống mỗi ngày thôi anh.

Trước khi quen Song Ngư, anh đã là chàng vệ sĩ hoàn hảo của một cô gái khác. Rồi một ngày, anh bảo không hợp thế là chia tay. Và rồi Song Ngư rung động trước những quan tâm của anh. Song Ngư bất chấp tất cả để dựa vào anh. Song Ngư cho rằng những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng ấy là minh chứng cho chút tình cảm len lỏi vào tim anh. Và Song Ngư nghiễm nhiên mặc nhận chuyện anh yêu Song Ngư là thật.Song Ngư tin tình cảm anh dành cho Song Ngư lớn hơn tình cảm bạn bè, lớn hơn cả tình đồng hương của những người xa quê. Anh đã hứa sẽ cùng Song Ngư đi hết chặng đường gian khó, đã hứa cùng nhau đồng hành, cùng nhau sát cánh, và Song Ngư vẫn luôn tin vào lời hứa đó. Song Ngư ngốc nghếch tin vào tất cả và chờ đợi.

Anh tốt bụng, sống chân thành, vô tư, lại giàu tình cảm. Anh tốt như vậy thì nhiều người con gái phải lòng anh là chuyện đương nhiên. Song Ngư không quá xinh đẹp, tính cách không quá nổi bật, Song Ngư yêu anh, Song Ngư sợ mất anh như thế là lẽ tự nhiên. Và rồi kẻ thứ ba xuất hiện, cô gái xinh đẹp ấy thật sự khiến Song Ngư lo sợ mất anh.

Nhưng Song Ngư đã tin vào ngần ấy khoảnh khắc bên nhau, tin vào những lời anh nói, tin vào sự thấu hiểu giữa anh và Song Ngư. Song Ngư còn nhớ lần đó, khi tình cảm của chúng mình khá sâu đậm, Song Ngư mạnh dạn hỏi anh về chuyện yêu đương của đôi ta. Anh chỉ trấn an Song Ngư rằng “Có phải Song Ngư nghĩ anh đang yêu ai đó ngoài Song Ngư ư? Không như Song Ngư nghĩ đâu, dần dần rồi Song Ngư sẽ hiểu thôi, đồ ngốc ạ!”
Song Ngư lại một lần nữa tin anh, tin rằng anh là con người không vội vã trong chuyện tình cảm. Song Ngư đã tin anh dù ngoài kia, miệng lưỡi thế gian có lời ra ý vào, rằng anh đang lừa dối Song Ngư. Nhưng Song Ngư vẫn là một kẻ ngu ngốc trong tình yêu anh ạ. Song Ngư cứ nghĩ mọi cô gái khi yêu đều như vậy. Chẳng sao cả anh nhỉ? Khi yêu là tin tưởng là chờ đợi, nhưng Song Ngư đã bắt đầu mệt mỏi anh ạ. Yêu một người thật lòng, hằng ngày nhìn thấy họ cười nói, tình cảm cứ thế mạnh mẽ theo thời gian.

Yêu nhiều thì buồn nhiều, ghen nhiều và lo sợ nhiều, Song Ngư bắt đầu lo sợ vì sự im lặng của anh. Song Ngư sợ mất anh cả khi anh đang ở trước mặt Song Ngư bởi Song Ngư đâu thể biết ở vị trí đó, trái tim anh, là chỗ của Song Ngư hay một cô gái khác.

Trước đây Song Ngư không tin vào cái gọi là “Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả” cho đến khi câu thần chú đó gieo vào cuộc tình của Song Ngư. Song Ngư nghĩ rằng chẳng có gì thay đổi được thứ tình cảm anh dành cho Song Ngư. Nhưng chỉ sau một chuyến thăm nhà, lúc trở lại Hàn Quốc, mọi thứ bỗng nhiên chẳng còn như lúc trước. Anh chẳng còn nói chuyện thân mật với Song Ngư như xưa nữa. Điều gì đã thay đổi anh? Song Ngư? Hay là cô ấy?Song Ngư đã mất hàng tháng trời để cân bằng lại cuộc sống của mình. Thế mà, chỉ vì một tin nhắn lúc hai giờ sáng của anh lại làm Song Ngư thổn thức. “Thời gian qua anh suy nghĩ thật nhiều, anh buồn và cảm thấy có lỗi với Song Ngư. Anh thật lòng xin lỗi. Mình gặp nhau được không Song Ngư?” Thế là, Song Ngư lại xiêu lòng, Song Ngư lại rơi vào lưới tình của anh một lần nữa.

Này anh! Có phải vì lời hứa chẳng mất tiền mua nên anh đã hứa nhiều với Song Ngư như thế? Có phải vì với anh lời hứa chỉ là để xoa dịu những bất ổn trong Song Ngư? Có những người lời hứa chẳng mang ý nghĩa gì, nhưng có những người lời hứa là cả cuộc đời đấy anh.

Giờ Song Ngư ở xứ Hàn, anh ở đất Việt, cô ấy và anh đang đứng chung một mảnh đất. Còn Song Ngư, một mình ôm lấy cuộc tình chưa nguyên vẹn. Khoảng cách khiến nỗi đau trong Song Ngư dữ dội hơn. Song Ngư sợ người đời nói đúng, sợ anh chỉ đang trốn tránh. Sợ có người đã không thật lòng, người đã có trăm nghìn cách để nói cho Song Ngư vơi nghi hoặc. Anh bảo trong tình yêu thì phải tin tưởng, nên Song Ngư đã tin, nhưng chưa bao giờ Song Ngư thôi lo sợ. Xa mặt thì cách lòng, tình cảm rồi cũng tự khắc nhạt nhòa thôi phải không anh?Con gái bề ngoài thế thôi nhưng nhạy cảm và mỏng manh lắm. Có thể trước mặt anh nở nụ cười rực rỡ đấy nhưng quay lưng một cái thì lòng đã quặn đau. Đến giờ phút này, niềm tin dành cho anh lung lay rồi anh ạ! Có trách hãy trách Song Ngư đã yêu anh quá thật lòng.

Thử hỏi có cô gái nào yêu mà không sợ mất người họ yêu không? Nếu không, chắc hẳn họ chưa yêu hết mình anh nhỉ? Thật ra với Song Ngư, mỗi người có một cách yêu riêng, nên Song Ngư đã tin anh, tin vào cách yêu thương thầm lặng của anh. Song Ngư tin anh thuộc về Song Ngư. Dù đã có những khoảng cách và vết gãy. Chẳng sao cả, Song Ngư nguyện biến thành thợ hàn để hàn gắn khoảng cách ấy.

Song Ngư đã thương anh thật lòng như vậy đó. Chàng trai à! Thương đến mức khờ dại và ngốc nghếch. Nhưng một cô gái nhỏ bé như Song Ngư còn biết làm gì ngoài chờ đợi và tin tưởng hả anh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tinhcam