Chương 19: H+ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hang động vang lên tiếng nước tí tách, đầu óc Thẩm Mộ Vân trắng xóa, gần như trong một giây phút nào đó cậu tưởng hồn mình đã lìa khỏi xác. Cậu không biết dây leo trong người mình đã dừng lại từ lúc nào.

"Sao lại chảy ra ở đây? Không đúng... không đúng..."

Dây leo quấn lấy chân Thẩm Mộ Vân treo lên cao, tạo thành tư thế như cho trẻ con đi tiểu. Cái lồn hồng múp rụp ưỡn ra, hột le sưng to như hạt lạc, mấy sợi dây leo nhỏ trườn tới tách hai mép lồn ra, để lộ lỗ đái bé xíu dưới hột le và lỗ lồn đang co bóp.

Trạc Hiểu Thiên ngơ ngác, cứ bảo "không đúng", dường như hắn đang không hiểu tại sao nước đái lại không chảy ra từ cái lồn hồng này.

Lại ra thêm lần nữa, Thẩm Mộ Vân có vài phút tỉnh táo ngắn ngủi. Cậu giận dữ lườm Trạc Hiểu Thiên, nhưng lúc này đuôi mắt cậu đỏ ửng, ầng ậng nước thế kia thì làm gì dọa được ai.

"Ưm... ưm..."

Dây leo vẫn chặn họng Thẩm Mộ Vân, Trạc Hiểu Thiên ghé sát lại gần nhìn lồn cậu, lát sau hình như nhớ ra điều gì, trên khuôn mặt ngơ ngác của hắn hiện lên vẻ vỡ lẽ.

"Biết rồi, không tự đái được, phải bú ra..."

Nói xong hắn dí mặt vào liếm lồn cậu.

"Ưm..." Thẩm Mộ Vân rùng mình, người nóng bừng lên, độc Mị Ngư lại đến nữa rồi.

Cái lưỡi ướt nóng điêu luyện của hắn như muốn hòa tan lồn cậu, ánh mắt Thẩm Mộ Vân mất dần tiêu cự, người mềm nhũn không giãy giụa nữa, cậu để mặc hắn liếm lồn mình.

Nãy giờ lồn cậu đã ngứa và nứng lắm rồi, giờ được liếm được bú mới đã cơn nứng làm sao, lồn cậu tê rần đi, nước lồn chảy tí tách.

Mặt lưỡi nhám của hắn chà vào hột le, đầu lưỡi xoáy vào nó, liếm quanh đỉnh cho đến khi cậu nứng đến mức vô thức rướn hông lên, lúc này Trạc Hiểu Thiên lại há miệng ngậm lấy nó rồi mút mạnh, cảm giác tê rần từ hột le đến lỗ lồn rồi xộc thẳng lên não.

"Chụt... chụt..."

Lúc này Thẩm Mộ Vân chỉ còn nghe thấy tiếng bú mút chùn chụt, cậu rùng mình vì những cơn khoái cảm đang ập đến, Trạc Hiểu Thiên bú mút hột le dâm cho đến khi nó sưng lên cứng ngắc rồi đột ngột nhe răng cắn một cái.

"Ứm...!"

Hông Thẩm Mộ Vân giật nảy lên, lỗ lồn đỏ hồng co bóp phun nước, Trạc Hiểu Thiên há to miệng áp sát vào lồn bú hết sạch.

Lại... ra nữa rồi...

Đầu óc Thẩm Mộ Vân đặc quánh như keo, chẳng suy nghĩ được gì nữa.

Nước lồn chỉ phun ra một tí là hết, Trạc Hiểu Thiên vẫn chưa thỏa mãn, hắn đâm lưỡi vào lỗ lồn ngoáy một vòng, cố gắng moi móc nhưng nước không phun ra nữa.

"Ít quá, không phải..."

Trạc Hiểu Thiên thất vọng lẩm bẩm, hắn vạch lồn cậu ra nhìn kỹ, lỗ lồn đỏ hồng đang co bóp chảy nước hình như không phải cái lỗ phun nước thành dòng như trong ký ức của hắn.

Lúc này hắn chợt chú ý đến cái lỗ bé xíu ngay dưới hột le to, hắn sờ thử một chút thì nó và lỗ lồn đỏ hồng bên dưới liền co rụt lại.

Mắt Trạc Hiểu Thiên sáng lên: "Đây rồi..."

Hắn lại áp sát vào liếm lỗ đái.

Trạc Hiểu Thiên liếm và móc lưỡi vào lỗ đái liên tục, dường như hắn muốn đâm lưỡi vào luôn nhưng cái lỗ này quá bé, hắn cố gắng móc lưỡi vào mãi mà không được, nước cũng không phun ra như trong "ký ức" của hắn.

Trạc Hiểu Thiên hơi bực, hắn dừng lại, vẫy tay, một nhánh dây leo nhỏ xuất hiện rồi đâm vào lỗ đái bé xíu đang co bóp.

"Ứm...!" Thẩm Mộ Vân trợn ngược mắt, một cảm giác không thể tưởng tượng được xộc thẳng lên não cậu.

Thẩm Mộ Vân giãy giụa kịch liệt, dây leo siết chặt người cậu hằn cả vết đỏ, nước mắt giàn giụa: "Ưm... ưm...!" Không được, dừng lại, không được đâm vào chỗ đó...

Dây leo bắt đầu đi vào sâu hơn rồi thụt ra thụt vào, nó đang đụ lỗ đái của cậu, cảm giác xa lạ không biết là đau hay sướng cộng với cơn buồn đái mãnh liệt dội thẳng vào linh hồn.

Chết mất... không chịu được nữa rồi...

Đầu óc Thẩm Mộ Vân trắng xóa, tứ chi mềm nhũn không giãy nữa. Trạc Hiểu Thiên rút phắt dây leo ra.

"Ưm!"

Mắt Thẩm Mộ Vân trợn ngược mất hết tiêu cự, hai đùi run lẩy bẩy, lỗ đái mở to, nước đái phun ra thành dòng.

Nhìn cái lồn hồng co giật đang đái, Trạc Hiểu Thiên thở hồng hộc như một con thú động dục. Hắn lập tức móc con cặc cứng ngắc trong quần mình ra đâm lút cán vào lồn Thẩm Mộ Vân.

Có máu chảy ra nhưng Thẩm Mộ Vân không thấy đau, đầu óc cậu vẫn còn trên mây, người vẫn đang co giật và lồn cậu gần như mất cảm giác vì bị hắn chơi lỗ đái.

Nhưng chẳng bao lâu sau Thẩm Mộ Vân đã phải tỉnh lại vì bị con cặc to dài dập như máy, cặc hắn như một cái chày thịt thúc từng cú vào sâu trong lồn cậu, tưởng chừng sẽ đau nhưng không, tạo hóa sinh ra cái lồn là để cặc dập vào, Thẩm Mộ Vân chỉ thấy sướng điên lên. Cơ thể nóng cháy cồn cào vì bị độc của Mị Ngư tra tấn cuối cùng cũng đợi được thuốc giải.

Lý trí của cậu hoàn hoàn tan rã, nếu cậu không bị dây leo chặn họng thì cậu sẽ rên như một con đĩ và nói rằng cặc hắn to quá, sướng lồn quá, hãy dập nát lồn cậu đi.

Nước lồn của cậu tuôn như mưa làm ướt cả cặc hắn, mỗi khi con cặc to dài đó rút ra đâm vào thì nước lồn sẽ vẩy xuống đất. Bên trong co bóp mút chặt lấy con cặc cứng như thép nguội.

Trạc Hiểu Thiên thở dốc, hắn vẫy tay để đám dây leo thả Thẩm Mộ Vân ra, dây leo trong lỗ đít và miệng cậu cũng bị rút ra. Hắn đè Thẩm Mộ Vân xuống đất, cưỡi lên lưng cậu như một con thú rồi dập cậu điên cuồng.

"A... a... a...!"

Thẩm Mộ Vân nằm dưới thân hắn rên la khản giọng, lúc này cậu cũng không còn lý trí nữa, ở đây chỉ có hai con thú đang động dục và hành động theo bản năng để thỏa mãn.

Trạc Hiểu Thiên bóp cổ cậu, mắt hắn đỏ vằn lên, con cặc bên dưới như biến thành vũ khí đâm nát cái lồn dâm đang mút chặt nó. Tốc độ nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh, quy đầu đâm sâu thúc vào miệng tử cung, Thẩm Mộ Vân đau đớn cào tay hắn, hai chân vùng vẫy muốn thoát nhưng không được.

Trạc Hiểu Thiên càng dập mạnh hơn, dồn dập điên cuồng như cơn bão, quy đầu liên tục đâm vào miệng tử cung, lúc này lỗ lồn bắt đầu co thắt mạnh, nó siết lấy con cặc bên trong.

"A...!" Thẩm Mộ Vân hét lên, có một dòng nước ấm xối lên quy đầu, xương cụt Trạc Hiểu Thiên tê rần, hắn nắc sâu vào trong rồi bắn tinh.

Trạc Hiểu Thiên gục xuống, hắn nằm đè lên người Thẩm Mộ Vân thở dốc, màu đỏ trong mắt dần nhạt đi rồi biến mất.

Trạc Hiểu Thiên sực tỉnh, hắn hoảng hốt ngồi dậy: "Mộ Vân? Mộ Vân? Em có sao không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro