Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em muốn bị trừng phạt kiểu đó hồi nào, đồ biến thái! Mau thả em ra, nếu không em sẽ không để ý tới mấy anh nữa...." Nghiêm Tiểu Tiểu ai oán mắng, dùng sức giãy giụa. Họ quả thật muốn dùng cái thứ đã đánh, đã đút vào người bác Thiệu để khi dễ mình, thực sự rất biến thái!

"Dám mắng tụi anh biến thái, thiệt là rất đáng giận, nhất định phải trừng phạt." Thiệu Tiểu Hổ lại đánh Nghiêm Tiểu Tiểu vài cái, trong khi đó còn cố ý đánh vào lồng ngực tuyết trắng, đập trúng hai đầu vú nho nhỏ xinh đẹp.

Hôm qua nhìn thấy lão già dâm uế hạ lưu trừng phạt ba, dường như có vẻ rất thích, bọn họ lúc ấy đã nghĩ thử dùng phương pháp tương tự để trừng phạt Tiểu Tiểu. Cho nên hôm nay bọn họ mới cố tình dẫn Tiểu Tiểu đến khách sạn mướn phòng, chuẩn bị chơi một trận thật lớn...

"Hai lỗ dâm của em hai ngày nay chưa có ăn gì hết, nhất định đang rất đói bụng! Ông xã lớn thương em, đem mượn gậy mát xa đút vào lỗ dâm của ba anh cho em mượn dùng." Thiệu Đại Hổ cầm lấy cây gậy có hơi hung dữ, đâm thẳng vào bông hoa đang mở ra của Nghiêm Tiểu Tiểu....

"Không —" Đôi môi đỏ mọng phát ra tiếng thét chói tai thật dài. Vật lạ băng lãnh đáng sợ xâm nhập cường liệt tạo cảm giác áp bách đánh sâu vào đầu óc, khiến cho cả người m cậu phát run. Nếu không phải thường xuyên bị hai người này chơi, lỗ nhỏ đã quen, thì thế nào cậu cũng bị xé rách bị gậy mát xa to khủng bố đến thế tiến vào.

Nghĩ đến người yêu vậy mà lại dùng sextoy đã làm qua nơi đó của ba họ để làm mình, cậu xấu hổ sắp điên mất thôi, trên sextoy thậm chí còn dính một ít nước xuân của ba họ....

"Bé dâm đãng, quá kích thích đúng không! Đây cũng là lần đầu tiên em dùng gậy mát xa, có phải thấy rất thích không!" Thiệu Tiểu Hổ lấy vỉ đập ruồi đánh vào dương vật của bé con, khiến cậu đau đến nhăn mày.

"Bại hoại.... Mau dừng tay.... Đau a...." Mắt to đen láy trừng bọn họ, Nghiêm Tiểu Tiểu đáng thương kêu lên.

Dương vật nhỏ bị đánh đau đau rát rát, so với bị cắt một đao còn đau hơn, vì nơi đó là nơi yếu ớt nhất của con trai, và bông hoa nhỏ của cậu, gậy mát xa rung rung khiến lỗ nhỏ vừa đau lại vừa ngứa, chưa bao giờ bị đút sâu đến thế và áp lực khiến cậu cơ hồ không thể thở nổi...

"Đau đớn là tạm thời, lát nữa em sẽ sướng như tiên, tin bọn anh!" Anh em họ Thiệu cùng mỉm cười và nói, Thiệu Đại Hổ hướng gậy mát xa đâm sâu vào bên trong lỗ nhỏ của bé con, làm cậu phát ra tiếng rên rỉ vừa đáng thương vừa mê người.

Thiệu Tiểu Hổ vẫn dùng vỉ đập ruồi đánh bé con, đánh đến nỗi cả người tuyết trắng mềm mại trở nên đỏ bừng, không ít nơi lưu lại dấu vỉ rõ ràng, trông có vẻ vừa thảm hại vừa tình sắc...

Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật có thể "ăn", rất nhanh đã nuốt hết cả khúc gậy vào, chỉ chừa phần gốc ở bên ngoài. Thiệu Đại Hổ hài lòng gật đầu, lại cầm lấy một cây sextoy ô bẩn khác đút vào bông cúc phía sau cậu....

"Đừng đút nữa... A— Quá trướng, không được, lấy ra đi.... Ô.... Đừng lấy đồ cắm vào ba anh để cắm vào em.... Hạ lưu lắm...." Nghiêm Tiểu Tiểu liều mạng lắc đầu, khóc cầu xin. Họ xấu lắm, muốn dùng sextoy mà cũng không chịu đi mua cái mới cho cậu, lại còn dùng cái mà ba họ đã dùng, dâm uế quá đi!

"Em chê bẩn! Được, dám ghét mẹ chồng tương lai, nhất định phải cho em một bài học." Thiệu Đại Hổ giả bộ nổi giận, bàn tay to dùng sức đẩy gậy mát xa vào, đụng đến điểm dâm sâu trong hoa cúc...

"A a a..... Quá sâu.... Đâm trúng.... Úc a.... Bại hoại, hai anh là đồ siêu bại hoại...." Nghiêm Tiểu Tiểu bị đâm đến độ lại thét chói tai, hạ thể run rẩy, khoái cảm quen thuộc như sóng biển mãnh liệt đánh úp, nhưng vật lạ quá tráng kiện khiến cho tràng đạo của cậu đau nhức, cũng hên là gậy mát xa ở sau không có bi tròn.

Còn gậy mát xa trong bông hoa phía trước thì mặt trên có bi tròn cứng rắn nổi lên, đỉnh vào âm đạo của cậu, ma sát niêm mạc non mềm vô cùng, trong đau đớn mang theo ngứa ngáy, rõ ràng là tra tấn....

"Hừ! Không biết hối cải, không chịu ăn năn, còn dám mắng tụi anh, phản rồi...." Thiệu Tiểu Hổ kêu lên, không lấy vỉ đập ruồi đánh cậu nữa mà nắm lấy cây gậy nhỏ của cậu xoa nắn, không biết hắn đang có âm mưu đáng sợ gì.

"Úc a.... Ngô ân..... A úc....." Cây gậy nhỏ trong bàn tay kẻ ác nhanh chóng cương lên, tiếng rên rỉ của Nghiêm Tiểu Tiểu trở nên kiều mỵ vô cùng, dâm đãng mê người.

Nơi mà con trai thấy thích nhất chính là cái nơi con cháu đó, chỉ cần bị sờ một cái nhất định sẽ thích không chịu nổi, tương tự như bị thương, cũng sẽ đau đớn vô cùng....

Chỗ đó đã cứng rắn, Thiệu Tiểu Hổ cầm lấy cây nến nhỏ dài màu đỏ đặt trên giường đút vào vào lỗ tiểu trên dương vật, ngọn nến này là ngày hôm qua lão già đã sử dụng để trừng phạt ba.

"A a— Nát mất, đừng mà.... Đau quá.... Chúa ơi, đau chết mất.... Dương vật sẽ hỏng, hỏng mất..." Nghiêm Tiểu Tiểu dĩ nhiên chịu đâu nổi, khóc chết đi sống lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm nước mắt.

Lỗ tiểu chưa bao giờ bị thứ gì đút vào, cho dù ngọn nến rất mảnh nhưng vẫn đủ làm cậu đau tê tâm liệt phế, đã vậy người yêu còn tàn nhẫn đâm sâu, cậu cảm thấy mình sắp chết....

"Em vốn đâu cần thứ này, có hư cũng không sao." Thiệu Tiểu Hổ không cho là đúng, lấy bật lửa ra mặc kệ cậu đau khổ cầu xin mà đốt nến lên. Giống cha mình, trong thân thể hai người họ đều che giấu dục vọng ngược đãi và khuynh hướng S. (S: bạo dâm)

Thiệu Đại Hổ đút hai cây gậy mát xa vào lỗ nhỏ xong, ấn vào chốt mở của hai cây. Vốn không động đậy như một sinh vật chết, nhưng nay hai cây gậy mát xa như thể có sinh mệnh tự chuyển động, phát ra tiếng máy móc đặc trưng, nghe có vẻ dâm uế tình sắc vô cùng.

"Úc a a...... Dừng lại.... Ngô ách.... A nga.... Xin hai anh.... Mau.... dừng lại.... A a.... Nha nha nha... Cứu em.... Đáng sợ quá.... Hai anh làm ơn cứu em.... Em không muốn.... Em.... không.... muốn..... A a a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật sắp điên mất thôi, cả hai lỗ nhỏ đều bị gậy mát xa kịch liệt chuyển động, đau và thích đồng thời quấn quanh cậu, khiến cho linh hồn cậu chia thành hai nửa.

Mà chết người ở đây là khi hai cây gậy mát xa cuồng dã chuyển động tại lỗ nhỏ, khiến hạ thể phải vặn vẹo ngóc đầu, dương vật lay động theo, ngọn nến cắm ngay lỗ tiểu cũng theo dương vật chuyển động, làm nổi bật đóm lửa đỏ. Làn sáp mềm mại nóng bỏng tích lại trên dương vật, đau đến mức cậu thê thảm kêu rên, cực kỳ đáng thương!

"Lão già thực sự rất biến thái, vậy mà cũng nghĩ ra được hình phạt tra tấn người bằng nến thế này." Hai anh em nhìn bé con sắp bị hỏng, không hẹn mà cùng cảm thán, mà thực ra kẻ biến thái chính là bọn họ.

Hai anh em không hề dừng lại hành vi tra tấn người yêu. Thiệu Đại Hổ cầm lấy hai chiếc khuyên vú bảo thạch bấm vào ngực Nghiêm Tiểu Tiểu, hai chiếc khuyên vú này cũng là của ba đeo. Đeo hai chiếc khuyên vào hai đầu nhũ yêu kiều xong, trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu liền như nở thêm hai quả ô mai, cực kỳ đáng yêu!

"Ô mai thật dễ thương, làm anh thật muốn ăn trái cây!" Thiệu Tiểu Hổ nói Nghiêm Tiểu Tiểu trông giống như trái cây mà hôm qua cậu đã mua, cơ thể được bao phủ bởi một tầng mồ hôi trở nên hồng hồng, ô mai màu đỏ, trái nho màu tím, quả trám màu xanh, khiến cho thân thể xinh đẹp biến thành một mâm trái cây hoành tráng....

"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ vừa nhìn kiệt tác của mình vừa cảm thấy vừa lòng, lôi di động ra chụp lại.

"Hình như em còn quên thứ gì đấy." Thiệu Đại Hổ cười, cầm lấy một cành bách hợp màu trắng cài lên tóc Nghiêm Tiểu Tiểu.

"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ nhìn người yêu huýt sáo, bé con cài hoa nhìn thật xinh đẹp, y như một đoá bách hợp chân chính, hắn lại rút di động chụp vài tấm.

Nghiêm Tiểu Tiểu không còn sức phản kháng họ, cậu bị nến và gậy mát xa tra tấn đến thần trí không rõ, ngay cả sức mắng họ cũng không có. Dương vật bị sáp dính lên vô cùng đau, lỗ tiểu cũng càng lúc càng đau, như thể nó sắp sưng lên.

Chết tiệt, nếu dương vật thật sự bị hỏng, cậu nhất định sẽ không tha thứ cho họ!

"Ngô a a.... Úc nga.... Đừng làm nữa.... Úc nha.... Rút ra đi.... rút ra.... Úc a a.... Nga ác...." Âm đạo và hậu môn cùng một lúc bị hai mãnh thú không ngừng chuyển động, tạo ảo giác hai lỗ nhỏ có thể bị nát mất bất cứ lúc nào. Cả người sợ hãi co lại, hai lỗ nhỏ đáng xấu hổ bắt đầu chảy ra mật nước dâm loạn.

"Em thích nhất là nghe kiểu tiếng rên dâm loạn đáng thương này, hễ nghe là máu em sôi trào ngay, bắn ra luôn cũng có thể." Thiệu Tiểu Hổ cởi giày leo lên giường, tựa vào bên cạnh thưởng thức gương mặt vừa mê loạn vừa thống khổ của cậu, tay cầm lấy một viên ô mai trên người cậu bỏ vào miệng.

"Ngọt thật!"

"Vậy chưa đủ ngọt đâu, thế này mới ngọt." Thiệu Đại Hổ cũng cởi giầy ngồi vào bên kia của Nghiêm Tiểu Tiểu, cầm lấy trái nho đặt trên rốn bé con, hướng đến bông hoa lầy lội đang ngậm gậy mát xa, quết một ít mật dịch rồi bỏ vào miệng.

Nhìn động tác đáng khinh của anh, Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ muốn lập tức tự sát cho xong, anh em họ thật sự càng ngày càng hạ lưu biến thái, sao lúc đầu mình lại quen họ chứ, nếu biết trước thì đã không rồi!

"Em cũng muốn ăn kiểu đó!" Thiệu Tiểu Hổ lập tức lấy một quả nho, quết một chút chất dịch của cậu, sau đó bỏ vào miệng từ tốn nhấm nháp.

Nghiêm Tiểu Tiểu đang định mắng hai người họ thì bỗng hai cây gậy trong lỗ nhỏ đột nhiên tăng tốc. Hai khúc sextoy cứng rắn cường tráng đồng thời đỉnh vào hai điểm dâm của cậu, khiến cho cậu kêu to như sắp điên lên.

"Nha nha nha nha nha.... Đụng trúng.... Đụng trúng.... A a a...." Khoái cảm quá mức cường liệt khiến cậu quên mất phải nổi giận với hai người yêu, mắt hạnh ngượng ngùng nhìn hai người.

"Cái gì đụng trúng?" Anh em họ Thiệu cố tình hỏi, hai người không ngừng lấy hoa quả trên người cậu quết vào một ít nước xuân tạo mùi ngon, hoàn toàn mặc kệ hành vi này có bao nhiêu dâm tục.

"Gậy mát xa.... A a.... Úc a a.... Gậy mát xa đụng trúng điểm sướng.... A úc úc....." Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật trả lời, gậy mát xa vẫn đâm vào điểm sướng nhất trong âm đạo và phía sau. Tầm nhìn cậu trở nên mờ ảo, hai lỗ nhỏ càng lúc càng ướt, không thể ngờ rằng bị gậy mát xa đâm cũng có thể có được cảm giác như thế.

Nếu không có ngọn nến tra tấn dương vật của cậu thì tốt rồi, phía trước đau nhức như bị rắn độc cắn, đem nọc độc đổ đầy trái tim, khiến cho cậu không lúc nào không chìm trong thống khổ.

Dương vật cảm nhận được cái đau bén nhọn và hai lỗ thịt không ngừng gia tăng khoái cảm, sự đối lập cường liệt hại cậu sắp nổi điên, cậu cuối cùng đã hiểu được cảm giác bị tra tấn của bác Thiệu hôm qua là như thế nào...

"Điểm dâm của em bị gậy mát xa đỉnh trúng, rất thích phải không? Anh nhớ rõ chỉ cần điểm dâm bị đụng trúng thì em sẽ thích chết đi được." Thiệu Tiểu Hổ lại cầm lấy vỉ đập ruồi đánh cậu, sợ làm dơ trái cây, hắn đặc biệt đánh vào những nơi ít bị đụng vào nhưng mà cực kỳ mẫn cảm của Nghiêm Tiểu Tiểu.

Cơ thể của Nghiêm Tiểu Tiểu run lên, vặn vẹo muốn tránh thoát vỉ ruồi của hắn, nhưng quên mất trên dương vật còn một ngọn nến đang cháy, sơ ý động đậy sẽ làm cho sáp chảy nhanh hơn, quả nhiên, một giọt sáp lớn lập tức rơi xuống lỗ tiểu...

"A a a—" Nghiêm Tiểu Tiểu đau đến nỗi thiếu chút nữa sẽ ngất, cậu rốt cuộc nhịn không nổi nữa, nhìn hai bạn trai hét lớn: "Bóc nó ra... Nga a... Trên lỗ tiểu....... A..... Úc.... Chỉ cần bóc nó ra, muốn em làm gì cũng được, làm chó cái dâm cho mấy anh *** kiểu nào cũng được....." Cậu rốt cuộc không thể chịu nổi tra tấn.

Hai anh em biết cậu đã đến cực hạn, em ấy không giống ba bọn họ thường xuyên chịu huấn luyện SM, nếu còn tiếp tục, dương vật em ấy có thể sẽ hỏng thật.

"Nói em yêu tụi anh!" Anh em nhà Thiệu ra điều kiện.

"Em yêu hai anh..... A a a a a —" Nghiêm Tiểu Tiểu vội vã kêu lên, đồng thời lại có một giọt sáp chảy xuống, khiến cậu lại thảm thiết thét.

Anh em họ Thiệu cuối cùng cũng rủ lòng từ bi, không hẹn mà cùng rút ngọn nến đang tra tấn Nghiêm Tiểu Tiểu sống không bằng chết, cây gậy nhỏ đáng thương bị dính sáp hơn phân nửa, có một vài chỗ còn bị phỏng. Thảm nhất là lỗ tiểu bị dính sáp nến, lỗ nhỏ vốn xinh đẹp tinh xảo nay đã sưng đỏ vô cùng, hên là không có chảy máu...

Không còn ngọn nến tra tấn, cho dù hạ thân Nghiêm Tiểu Tiểu rất đau, nhưng tâm lại thoải mái không ít, cuối cùng thoát khỏi ngọn nến đáng chết kia!

Nhìn ngọn lửa khủng bố đang sáng trên dương vật nhỏ của mình, cậu rất sợ nếu ngọn lửa cháy xuống dưới, đốt luôn cả dương vật, giờ thì không cần lo lắng nữa.....

"Tụi anh đã rút ngọn nến ra như em mong muốn, em nên trả ơn tụi anh!" Thiệu Đại Hổ nói, anh đã cởi quần áo sẵn lộ ra vật đàn ông to lớn, muốn trả ơn thứ gì không cần nói cũng biết.

"Hai cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của em đã có đồ chiếm, hay là em dùng cái miệng nhỏ nhắn hầu hạ tụi anh đi!" Thiệu Tiểu Hổ cũng cởi đồ trống trơn, cầm lấy dương vật cường tráng ú nịch đưa đến cái miệng đỏ hồng xinh đẹp của bé con.

Nghiêm Tiểu Tiểu muốn từ chối, nhưng lại sợ hai người yêu một lần nữa lấy nến đút vào dương vật mình, chỉ có thể run run lưỡi liếm hai khúc thịt to lớn như cây gậy mát xa mãnh thú.

"Anh cũng muốn!" Thiệu Đại Hổ cũng nhanh tay đưa dương vật đến trước miệng người yêu, cũng muốn được bé con liếm.

Nghiêm Tiểu Tiểu đương nhiên không dám từ chối, chỉ có thể vươn dài đầu lưỡi, liếm quy đầu dồi dào tinh lực của em trai, rồi lại liếm liếm của anh trai, e thẹn liếm hết hai cự thú xấu xí dữ tợn, cậu đột nhiên không hiểu sao bỗng cảm thấy miệng lưỡi khô đắng.

"Rất muốn ăn phải không?" Thiệu Đại Hổ phát hiện yết hầu cậu giật giật, cười tươi, còn cố ý lấy quy đầu to cọ xát trước miệng cậu, hùng dịch dơ bẩn theo lỗ tiểu đi ra, khiến cho đôi môi đỏ mọng bẩn hề hề.

"Muốn ăn thì xin tụi anh, tụi anh sẽ lập tức đút em!" Thiệu Tiểu Hổ có "ý tốt" cười, gậy thịt heo khẩn cấp rất muốn cắm vào cái miệng nhỏ tuyệt vời của bé con, sau đó quậy trong đó một trận thật đã.

"Xin hai anh..... A nga..... Đút dương vật của hai anh cho em... Ngô.... Chó cái dâm muốn ăn dương vật.... Xin.... A.... Úc....." Hai cái miệng nhỏ nhắn phía dưới được gậy mát xa đút no, cái miệng phía trên cũng bất giác "đói" theo, lên cơn dâm đãng muốn ăn thứ đó.

"Quả là một em chó cái vừa đáng yêu vừa dâm đãng! Đút em ngay đây, nhưng mà em muốn ăn ai trước?" Thiệu Đại Hổ vỗ nhẹ lên cái nơi đó của mình.

"Đúng vậy, nói mau, em muốn ăn ai trước, có phải của anh trước không!" Thiệu Tiểu Hổ nói xong thì đã sắp đợi không kịp, nhét quy đầu to lớn vào miệng bé con.

"Tiểu Hổ, đồ ăn gian!" Thiệu Đại Hổ khẽ nhíu mày, nhóc thúi!

"Anh bắt chó cái lấy tay làm cho anh đi, móng vuốt của bé chó cái cũng lợi hại lắm, đảm bảo anh sẽ thích, nhiều khi còn thích đến bắn ra nữa." Thiệu Tiểu Hổ cười ha ha, đề nghị với anh trai, rồi động hạ thân. Cho dù là mặt trên hay mặt dưới, hắn đều không thể chống cự "cái miệng nhỏ nhắn", đi vào rồi sẽ không muốn ra...

"Có nghe thấy không, còn không mau dùng móng vuốt của em làm cho chồng sướng." Thiệu Đại Hổ lấy hai bàn tay non mịn nhỏ nhắn xoa nắn cự thú, còn mình thì cẩn thận chà xát dương vật héo rút vô lực do sáp nến của bé con. Anh khác với em trai, hắn là người được "báo đáp", còn anh thì lại thích báo đáp đối phương.

"Ngô..... Ách.... Ân ngô....." Bộ dáng hiện tại của Nghiêm Tiểu Tiểu đã không thể dùng từ "hạ lưu", "dâm uế" để hình dung.

Cái miệng nhỏ nhắn bị chồng nhỏ nhồi đầy, quy đầu hung ác va chạm khoang miệng non mịn mẫn cảm khiến cho bên trong vừa rát vừa ngứa. Hai bàn tay nhỏ thì vuốt ve chà xát chồng lớn, khiến cho vật đã vốn đáng sợ nay còn dương cương như gậy sắt, chính dương vật của cậu cũng bị đùa bỡn. Hai lỗ nhỏ thì chứa hai cây gậy mát xa khác nhau, không ngừng chuyển động khuấy đảo, mật nước dâm loạn xinh đẹp văng vẩy khắp nơi...

Khoái cảm vô hạn gắt gao bao lấy Nghiêm Tiểu Tiểu, khiến cho lý trí hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại dục vọng, cậu cảm thấy bản thân như đã biến thành một con thú động dục hình người. Cậu trở nên ngoại trừ dục vọng, thứ gì cũng không biết....

"Chó cái siêu dâm đãng, được hai ông chồng chơi như vầy có thích không hử?" Thiệu Tiểu Hổ tại cái miệng nhỏ nhắn ra vào cực kỳ sảng khoái, nhìn dương vật xấu xí tiến tiến xuất xuất trong đôi môi đỏ mọng, trong lòng dâng lên thoả mãn vô hạn cùng dục vọng ngược đãi.

Thiệu Tiểu Hổ lại cầm lấy vỉ đập ruồi đánh vào thân thể xinh đẹp gầy yếu, cho anh trai một ánh mắt, chỉ thấy Thiệu Đại Hổ từ trong quần lấy ra một chiếc điều khiển hình tròn, ấn xuống một cái. Hai khuyên vú trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức đứng lên, còn thả ra một dòng điện rất nhỏ, hai cây gậy mát xa cắm ở hai lỗ nhỏ cũng run run...

"Ngô ngô ngô..... A ngô....Ngô ách.... Ngô ngô....." Mắt hạnh trừng còn to hơn chuông đồng, Nghiêm Tiểu Tiểu vặn vẹo như một chú cá mắc cạn, dòng điện của khuyên vú và gậy mát xa chạy khắp cơ thể, giữa cái đau khủng bố có lờ mờ một khoái cảm ngứa ngáy, cậu chưa bao giờ được cảm nhận một xúc cảm đáng sợ đến thế này, cậu rất sợ hãi.... không thể khống chế....

Bỗng phát hiện mình muốn tiểu, Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ đến mức sắp vỡ oà, cậu vội kẹp lấy thân dưới, cậu tuyệt đối không thể tè dầm, nếu không nhất định sẽ bị hai bạn trai cười thúi mặt...

Có điều thân thể căn bản không nghe cậu khống chế, dòng điện càng ngày càng khủng bố như ma tuý càng sử dụng càng nguy hiểm, mỗi một tế bào đều bị điện giật co rút, tất cả tóc gáy cũng dựng thẳng lên. Khoái cảm vọt đến dương vật, dương vật nóng lên, phun ra nước đạm màu vàng, bắn trúng bàn tay đang đùa giỡn dương vật nhỏ của Thiệu Đại Hổ...

"Chó cái dâm, em dám bắn nước tiểu lên tay anh, thật sự đáng giận!" Thiệu Đại Hổ nhìn tay mình dính đầy nước tiểu, nao nao, có chút tức giận nhéo cái mông đẫy đà của cậu.

"Ách...." Nghiêm Tiểu Tiểu thấy hơi đau kêu một tiếng, nhưng dương vật to lớn vẫn còn tắc ở miệng, cậu dù có muốn nói nhưng vẫn không thể, những tiếng cậu phát ra chỉ toàn tiếng ưm ưm.

"Đại Hổ, chó cái dâm này dám tiểu trên tay anh, tụi mình có thể tiểu trong cơ thể chó cái dâm xem như là trừng phạt em ấy được không?" Thiệu Đại Hổ giễu cợt nhếch nhếch miệng, lập tức nói. Hắn đã bắn trong thân thể bé con rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ tiểu trong đó, giờ ngẫm lại cũng thấy khá kích thích.

"Ý này không tồi!" Thiệu Đại Hổ lập tức đóng công tắc của gậy mát xa chuyển động bằng điện tại bông hoa nhỏ. Rút sextoy ra xong, bỗng nhìn thấy trái nho và ô mai trên bụng cậu, ánh mắt chợt loé, thế là đút thêm mấy trái nho và ô mai vào phía trước, nhét vào âm đạo đã ướt át rối tinh rối mù, thế này chơi mới đã.

"Ách ân.... Ách.... Ách ách....." Nghiêm Tiểu Tiểu nghe được họ muốn tiểu trong người mình liền sợ hãi, bèn liều mạng vặn vẹo giãy giụa. Nhưng họ rất nhanh tay đã đè cậu lại, cho dù cậu có giãy giụa bao nhiêu lần đi nữa vẫn hoàn toàn vô dụng.

Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiệu Đại Hổ đút những trái nho và ô mai to bằng quả trứng con từng chút từng chút vào âm đạo của cậu. Chúng không bị gậy mát xa làm dập nên không đau, thế nhưng lại khiến cậu vô cùng xấu hổ. Bây giờ cho dù có là thứ gì họ cũng bỏ vào chỗ đó của mình....

Thiệu Đại Hổ đút nho và ô mai vào xong, gậy thịt heo lập tức nhắm ngay vị trí mà gậy mát xa đã làm co dãn nước chảy ròng ròng dùng sức đỉnh vào, bên trong cực kỳ cực kỳ chặt và nóng. Quy đầu lớn đẩy nho và ô mai vào sâu bên trong, rất nhanh đã đụng tới điểm dâm đã bị gậy mát xa làm thủng...

Nghiêm Tiểu Tiểu thích đến nỗi hai chân vung vẩy, rên rỉ nát sắp cổ họng, nhưng miệng vẫn bị dương vật không ngừng làm, khiến cho âm thanh cứ theo cổ họng bị nuốt trở lại.

Hai anh em này là ma quỷ, dám đùa giỡn ép buộc cậu đến thế, chờ xem về sau cậu xử lý bọn họ ra sao....

Bị hai anh em nhà Thiệu đ* một cách mạnh mẽ, dương vật vừa mới không thể khống chế được tiểu ra lại đứng thẳng. Phát hiện mình lại cương, Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ vô cùng.

Điều càng làm cho cậu xấu hổ hơn, chật vật hơn còn ở phía sau, hình như hai anh em họ định tiểu trong người cậu thật. Hai khúc dương vật rất giống như khi cậu muốn tiểu, thẳng tắp, hơi run run, không khác với lúc bắn tinh là mấy.

Cậu còn chưa kịp phản ứng, hai dòng nước tiểu nóng hơn, hôi hơn tinh dịch đồng thời bắn vào hai cái miệng nhỏ nhắn trên dưới...

Hai cây dương vật bịt hai cái miệng nhỏ nhắn trên dưới quá chặt chẽ, hại cậu không thể phun nước tiểu ra mà chỉ có thể ngoan ngoãn nuốt vào, nghĩ đến mình vậy mà lại uống nước tiểu thúi của hai bạn trai, cậu rất xấu hổ và phẫn nộ, ngay cả suy nghĩ muốn chết cũng có!

"Chó cái dâm, nước tiểu của hai ông chồng thế nào? Có phải uống ngon hơn tinh dịch không?" Thiệu Tiểu Hổ còn ngại cậu uống không đủ, cười mỉa, tiếp tục vui sướng bắn nước tiểu vào miệng người yêu.

Tiểu tại cái miệng nhỏ nhắn của bé con quá sướng, nhất là nhìn thấy biểu tình xấu hổ và muốn khóc của em ấy, cho dù thực sự biến thái nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ!

Nghiêm Tiểu Tiểu hung hăng liếc hắn một cái. Tên khốn này còn dám hỏi, cậu quả thực muốn cắn đứt khúc thịt heo này của hắn, coi hắn lúc đó còn dùng nghiệt căn này tra tấn cậu thế nào.

"Chó cái dâm, anh cũng muốn biết đáp án, mau trả lời nào, rốt cuộc là tinh dịch của bọn anh uống ngon, hay là nước tiểu uống ngon hơn...." Thiệu Đại Hổ cũng giống như em trai, cảm thấy có thể tiểu trong cơ thể bé con là một loại thoả mãn khoái hoạt không thể diễn tả bằng lời, dịch thể siêu nóng làm cho cả âm đạo phải run rẩy, dâng lên khoái cảm rất rất đặc biệt.

Cái miệng nhỏ nhắn của Nghiêm Tiểu Tiểu vẫn còn bị Thiệu Tiểu Hổ tiểu vào, có thể trả lời thế nào được. Mà dù miệng có thể nói, cậu cũng không thể nào trả lời câu hỏi hạ lưu này.

Ngay khi cậu xấu hổ muốn té xỉu tới nơi, lại nghe Thiệu Đại Hổ nói: "Chó cái dâm, em có muốn uống nước trái cây không? Anh sẽ lôi nho và ô mai trong âm đạo ra ngoài đút cho em...."

Nho và ô mai trong thân thể đã bị Thiệu Đại Hổ làm cho ô uế, làm sao mà ăn được, Nghiêm Tiểu Tiểu rốt cuộc không thể chịu nổi hôn mê bất tỉnh, đồng thời cũng tự nhủ với lòng cậu sẽ không bao giờ để ý đến hai anh em ác ma này nữa.....

____

Sau vụ đó, Nghiêm Tiểu Tiểu suốt ba ngày không thèm để ý đến hai anh em, cho đến khi họ thiếu điều quỳ xuống van xin, cậu mới rủ lòng từ bi bỏ qua.

Cậu tha thứ cho hai người là vì ngoại trừ mềm lòng, cả bọn còn sắp tham gia thi đấu, phải khẩn trương luyện tập....

Chuyện tham gia cuộc thi ca hát, ba người bọn cậu đều không thông báo cho người nhà, bọn cậu biết nếu nói ra thì nhất định sẽ bị phản đối.

Thành ra bọn cậu không định luyện tập tại nhà, định thuê một phòng tập chuyện dụng, sau khi anh Lý biết được bèn cho bọn cậu mượn lầu trên của nhà hàng để tiện cho việc luyện tập.

Khi hay được nguyên nhân bọn cậu tham gia cuộc thi này, anh Lý cực kỳ cảm động, toàn lực ủng hộ, còn trở thành vị fan hâm mộ đầu tiên!

Nghiêm Tiểu Tiểu tạm thời không dám đến trường, sợ truyền thông và fan cuồng của Lars sẽ tìm đến trường học, nhưng lại không muốn tiếp tục giả bệnh hại ba mẹ lo lắng, cậu đành lừa ba mẹ đã khỏi bệnh và sẽ đi học lại.

Mỗi sáng sau khi ra khỏi nhà, cậu đến nhà hàng của anh Lý luyện tập với hai bạn trai. Để có thể có nhiều giờ tập nhất, họ cũng xin nghỉ học.

Cuối cùng đấu đến vòng loại, vòng loại được tổ chức ở đài truyền hình STS, tham gia vòng này có tận hàng nghìn người, nhưng chỉ có ba người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em họ Thiệu là người Hoa.

Có lượng người đông tham gia như thế là vì đài truyền hình STS là một trong ba đài truyền hình nổi tiếng nhất tại nước Anh, tài lực hùng hậu, các tiết mục của họ lúc nào cũng thu hút được đông đảo sự chú ý.

Năm nay là năm thứ ba mà đài truyền hình STS tổ chức cuộc thi ca hát giữa các ca sĩ trẻ, nếu đoạt được giải thưởng thì sẽ được vừa nổi tiếng vừa có tiền, mà ngày nay nếu muốn ngóc đầu từ ca hát thì tại nước Anh đấy là một cơ hội rất nhỏ nhoi. Cho nên nếu muốn thành danh, tốt nhất nên thi cuộc thi nào do đài truyền hình STS tổ chức, không những chỉ được giải quán quân, mà còn được một số tiền thưởng kếch xù.

Vòng loại sẽ được bắt đầu từ 9 giờ, vào lúc thời tiết vẫn se lạnh, chưa thể nhìn thấy mặt trời, gió Bắc thổi vù vù qua các tán cây khiến chúng tạo nên tiếng xào xào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến nhiệt huyết của các thí sinh.

Vẫn chưa đến giờ dự thi nhưng đã có rất nhiều thí sinh chờ bên ngoài đài truyền hình, người người đều là trai tài gái sắc, còn có vài người được đài truyền hình mời đến dự xem.

Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em họ Thiệu cũng tới sớm, vì để doạ người khác, anh Lý đặc biệt chuẩn bị cho bọn cậu một chiếc chiến xa, thành thử khi đến chỗ tập trung, ai nấy cũng đều chú ý.

Chiến xa của bọn họ là một chiếc xe kéo màu đỏ, bên trên có treo một lá cờ thêu hình rồng, hai bên có viết: Thiên hạ vô địch, bách chiến bách thắng, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều nhất trí lấy tên Dragon Band làm tên cho ban nhạc của mình.

Mặc dù người ở đây không hiểu chữ thêu trên cờ có nghĩa là gì, nhưng tất cả đều nghĩ lá cờ rất khí phách, xe kéo lửa đỏ tuy khá bành trướng nhưng rất oai phong, không ít người cho đấy là một sáng kiến.

Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu đều mặc quần áo có thêu long đồ án, viết "I"m Chinese", khiến cho mọi người vừa nhìn thấy là biết bọn họ là người Trung Quốc.

Không ít người vừa liếc một cái là lập tức nhận ra Nghiêm Tiểu Tiểu là kẻ đã phá hư buổi biểu diễn của Lars, hại Lars bị hư dây thanh quản, truyền thông tại đây lập tức muốn chụp ảnh cậu, xông lên phỏng vấn nhưng đã bị hai anh em ngăn cản.

Geroge không đến, hắn rất tin tưởng Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu nhất định sẽ vượt qua được vòng loại. Ngược lại nếu như chúng ngay cả vòng loại cũng lo không xong thì chứng tỏ chúng quá yếu, hắn đâu cần tốn nhiều thời gian chú ý làm gì.

Đã đến giờ, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em, cùng với các thí sinh khác dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác tiến vào đài truyền hình. Bởi vì người dự thi khá nhiều, đài truyền hình STS đã phân ra các nhóm người vào thi ở các địa điểm khác nhau, trải dài từ lầu 2 cho đến lầu 8.

Yêu cầu của vòng loại cực kỳ đơn giản, từng người hoặc nhóm sẽ báo danh sau đó hát một bài hát, giám khảo sẽ chấm điểm, nếu đạt tiêu chuẩn thì có thể bước vào vòng thi tiếp theo. Dragon Band được phân ở lầu 6, vận khí của bọn họ cực kỳ không tốt, đã vậy còn là nhóm cuối cùng, đối với bọn họ là cực kỳ bất lợi.

Đợi mọi người hát xong và đến lượt họ, các giám khảo nhất định sẽ vô cùng mệt mỏi sau khi nghe quá nhiều bài hát, không biết còn bao nhiêu sức lực và hứng thú nghe bọn họ biểu diễn, ảnh hưởng rất lớn đến điểm số của bọn họ.

Dự thi lần này ngoại trừ bọn họ, còn có vài ban nhạc thực lực không tồi, Nghiêm Tiểu Tiểu vốn có chút lo lắng, mà bây giờ bọn họ còn là nhóm cuối cùng, càng khiến cậu lo lắng hơn.

Còn hai anh em Thiệu thì rất bình thản, hoàn toàn không có một chút khẩn trương, họ rất tin tưởng thực lực của mình, thi vòng loại đối với họ chỉ bằng một bữa ăn sáng.

"Tiểu Tiểu, em đừng khẩn trương như thế được không, nhìn em anh cũng muốn khẩn trương theo." Thiệu Tiểu Hổ thấy bé con hồi hộp xoắn góc áo, bất đắc dĩ cười.

"Tiểu Tiểu, thật sự không cần khẩn trương, cứ làm như hồi tụi mình luyện tập là được." Thiệu Đại Hổ cũng mỉm cười an ủi.

Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, cậu biết có khẩn trương cũng vô dụng, chỉ cần phát huy như mọi khi là được. Nhưng cậu không thể không ngừng khống chế bản thân đừng khẩn trương. Lúc biểu diễn ở buổi nhạc hội của Lars cũng có nhiều người như thế, nhưng đâu có khẩn trương như bây giờ....

Nâng mắt nhìn bốn phía, bên ngoài chỉ còn lại vài người, đa số các thí sinh khác đã vào dự thi hoàn tất, chỉ còn vài thí sinh còn lại chờ ở bên ngoài cũng khẩn trương giống cậu, có thí sinh còn khẩn trương hơn cả cậu, bây giờ mà vẫn còn liều mạng tập hát....

Phát hiện bé con không dừng lại động tác xoay góc áo, hai anh em biết cậu vẫn còn đang hồi hộp, liếc nhau, quyết định dùng một cách giúp bé con thả lỏng.

"Tiểu Tiểu, mấy ngày nay có nhớ thứ đó của bọn anh không?" Thiệu Tiểu Hổ mặc kệ bên cạnh có người, cúi đầu khẽ cười gian vào tai người yêu.

Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức đỏ mặt tai hồng, trước mặt biết bao nhiêu con người thế này mà sắc hổ vẫn dám buông mấy lời nói hạ lưu, hắn rốt cuộc có biết xấu hổ không hả, thiệt tình...

"Anh rất muốn giống lần trước tiểu vào cái mông của chó cái dâm, để cho anh tiểu vào được không!" Thiệu Đại Hổ cúi đầu, cười khẽ vào lỗ tai bên kia của cậu.

Tiếng cười tao nhã lại hạ lưu khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ sắp bốc hơi tới nơi, anh còn muốn giống lần trước tiểu vào cơ thể cậu, nếu không phải có người ở đây, cậu thực sự muốn đánh anh một quyền.

"Đi chết đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ mắng lí nhí.

"Em bỏ được tụi anh ư? Nếu tụi này chết thì hai thứ này không còn cách nào yêu thương em đâu!" Thiệu Tiểu Hổ cười vui vẻ, muốn sờ bàn tay nhỏ bé nhưng bị cậu né tránh.

"Để ý tí đi, nếu hai anh còn nói lung tung nữa, sau này em sẽ không bao giờ để ý tới hai anh." Nghiêm Tiểu Tiểu trừng bọn họ, mắng, kinh hoảng nhìn bốn phía, cũng may không ai có tâm trạng chú ý tới bọn họ.

Hai anh em trợn trắng mắt, lần này là uy hiếp kìa, đáng yêu quá đi!

Thấy bé con vừa tức giận vừa xấu hổ, đã quên mất hồi hộp, hai anh em đạt được mục đích, trong mắt đều mang theo ý cười.

Lại qua một giờ, cuối cùng cũng có nhân viên công tác thông báo Dragon Band đi vào, Nghiêm Tiểu Tiểu lại hồi hộp, anh em nhà Thiệu vỗ nhẹ vai cậu, an ủi: "Đừng sợ, có tụi anh ở bên cạnh em."

"Dạ." Nghiêm Tiểu Tiểu cảm kích nhìn họ, thực ra cậu biết vì giúp cậu thả lỏng, họ mới cố ý nói mấy lời nói hạ lưu khi nãy.

Hội trường không phải rất lớn, nhưng có hơn một ngàn người, ngoại trừ giám khảo và khán giả, còn có những thí sinh đã dự thi xong.

Dragon Band lên sân khấu, lễ phép chào khán giả và ban giám khảo, Nghiêm Tiểu Tiểu cầm lấy micro, có hơi ngại ngùng tự giới thiệu: "Chào mọi người, chúng tôi là Dragon Band, chúng tôi...."

"Biến đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu còn chưa nói xong, trong thính phòng bỗng có một người la lên, đồng thời một quả trứng thối đập trúng mặt cậu.

Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu nhất thời hoàn toàn choáng váng, căn bản không hề ngờ lại gặp phải tình huống này, bọn cậu còn chưa kịp phản ứng, lại có người trong thính phòng lớn tiếng la lên: "Đồ da vàng, cút đi, nhất là tên khốn đã hại Lars, mau cút đi...." Hoá ra toàn bộ người xem đều là fan cuồng của Lars.

Các giám khảo cũng không ngăn cản người xem dưới đài, người người mặt không chút thay đổi nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu, các thí sinh khác một đám đều vui sướng khi người gặp hoạ cười nhạo bọn họ.

Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn hai người yêu, họ gật đầu an ủi Nghiêm Tiểu Tiểu, nói cậu cứ tiếp tục, cậu khẽ gật đầu. Cậu cũng muốn tiếp tục, cậu không muốn chỉ vừa mới lên sân khấu, chưa hát được bài nào mà đã nhận thua.

Nghiêm Tiểu Tiểu một lần nữa xoay người, không như khán giả mong đợi sợ tới mức rời khỏi sân khấu, mà bắt đầu hát, anh em nhà Thiệu lập tức đệm nhạc cho cậu.

"Khó nghe chết mất, mau xuống đi...." Khán giả càng phẫn nộ, lại ném trứng thối vào người Nghiêm Tiểu Tiểu, còn có người lấy bình nhựa, cởi giày ném bọn cậu.

Cả người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều là trứng thối và đồ uống, trông vô cùng dơ bẩn và chật vật. Nghiêm Tiểu Tiểu thảm nhất, cậu bị một người ném giầy vào trán rách da chảy máu, máu đỏ chảy xuống khuôn mặt trắng nõn, trông có vẻ cực kỳ doạ người.

Nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu cứ như không hề có cảm giác, tiếp tục chuyên tâm ca hát. Dù đã bị vũ nhục và tổn thương đến thế, nhưng cậu sẽ không đi xuống cho tới khi nào bài hát này kết thúc.

Hai anh em thấy người yêu bị thương thì cực kỳ phẫn nộ, nhưng thấy cậu không dừng lại mà vẫn tiếp tục ca hát, biết cậu thật sự muốn tiếp tục. Nếu họ thật sự thương cậu, lúc này tuyệt đối không thể lao ra đánh người, trường hợp đánh người xem dưới đài sẽ bị huỷ tư cách dự thi, như vậy sẽ hại bé con không thể hoàn thành giấc mơ.

Điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là hỗ trợ cậu tiếp tục, những người xem đánh, vũ nhục bé con hôm nay, sau này bọn họ sẽ xử lý!

Dragon Band phát huy đầy đủ tinh thần bất khuất của người Trung Quốc, cho dù dưới sân khấu có mắng thế nào, ném đồ ra sao, bọn họ vẫn không cụp đuôi bỏ chạy, mà vẫn kiên trì tiếp tục biểu diễn.

Sự cố gắng cuối cùng cũng giúp bọn họ giành được thắng lợi. Tiếng ca tuyệt vời của Nghiêm Tiểu Tiểu dần dà hấp dẫn người xem dưới đài, làm cho những người đang tranh cãi ầm ĩ phẫn nộ dần an tĩnh lại, các giám khảo và các thí sinh khác vốn định bụng xem kịch vui cũng chịu ảnh hưởng, bắt đầu thay đổi, tập trung nghe bọn họ biểu diễn.

Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em rất hào hứng, Nghiêm Tiểu Tiểu càng dụng tâm ca hát, hai anh em toàn tâm đệm nhạc cho cậu, cuối cùng cũng có thể hát xong một ca khúc. Dưới đài không ai vỗ tay, nhưng cũng không ai mắng, hay lấy đồ vật ném, ai ai cũng dùng biểu cảm rất kỳ quái nhìn bọn họ.

Nghiêm Tiểu Tiểu vĩnh viễn không quên được biểu cảm này, như là kinh ngạc, hoặc sợ hãi, hoặc bội phục, nhưng bọn cậu cuối cùng cũng đã thành công hát xong, dự thi xong vòng loại. Đây là buổi biểu diễn đầu tiên của Dragon Band trên sân khấu, sau này đã trở thành câu chuyện kì thú được truyền đi khắp thế giới.....

____

"Chuyện gì vậy! Mấy đứa bị sao thế này.... Trời ơi, Tiểu Tiểu bị thương!" Khi anh Lý nhìn thấy ba đồng bào bị bẩn hề hề, hết sức chật vật thì vô cùng hoảng sợ, hơn nữa khi nhìn thấy trên trán Nghiêm Tiểu Tiểu có vết thương, kinh hoảng hét lớn.

"Không sao ạ, chỉ là gặp phải một đám người xem bạo lực." Nghiêm Tiểu Tiểu nhẹ nhàng bâng quơ, mỉm cười. Cũng may hiện tại không có nhiều khách, bằng không với bộ dạng thế này bọn cậu sẽ doạ khách hàng chạy mất, lỡ ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của anh Lý thì không được tốt cho lắm.

"Anh Lý, ở đây có thuốc không, trán Tiểu Tiểu còn đang chảy máu, phải mau cầm máu cho em ấy mới được." Thiệu Đại Hổ nói với anh Lý, vận khí của bọn họ vô cùng không tốt, gần đài truyền hình STS không có lấy một tiệm thuốc nào, bọn họ đành phải tìm đến anh Lý hỗ trợ, cũng may tiệm của hắn không cách đài truyền hình quá xa.

"Có, mấy đứa chờ một chút." Anh Lý chạy đi lấy thuốc.

"Tiểu Tiểu, mau ngồi đi, để anh xem em bị thế nào." Thiệu Tiểu Hổ, khẩn trương kéo Nghiêm Tiểu Tiểu vào ghế, đau lòng kiểm tra vết thương trên trán cậu, may là miệng vết thương không lớn, máu sẽ mau ngưng chảy.

"Vết thương nhỏ thôi, hai anh đừng lo quá." Nghiêm Tiểu Tiểu phất tay, khuôn mặt lấm lem như mèo mướp không cho là đúng.

"Tiểu Tiểu, em yên tâm, anh đã nhớ kỹ mặt của những người vũ nhục em, bọn anh sẽ báo thù cho em." Thiệu Đại Hổ lấy khăn tay ra, dịu dàng lau đi vết bẩn trên khuôn mặt nhỏ nhắn, tâm run rẩy, vừa rồi anh thiếu chút nữa kiềm không được muốn ra tay đánh những người đó.

Ở đấy có hơn một ngàn người, thế mà Thiệu Đại Hổ cũng có thể ghi nhớ hết mặt của chừng người ấy, nghe có vẻ rất ảo diệu, nhưng trên thực tế Thiệu Đại Hổ thật sự có khả năng thực hiện chuyện này. IQ của anh và em trai đều cao hơn 180, bọn anh có thể đọc nhanh như gió, gặp qua một lần là không thể nào quên, bản lĩnh kinh người, năng lực ghi nhớ còn ghê gớm hơn cả máy tính.

"Đừng! Hai anh trăm ngàn đừng tính sổ với họ, phải dùng âm nhạc chinh phục họ, chứ không phải bạo lực, nếu không thì tụi mình có khác gì với bọn đâu." Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức lắc đầu phản đối.

"Nhưng....." Thiệu Tiểu Hổ vừa lên tiếng, anh Lý đã mang hòm thuốc đến.

"Rốt cuộc là chuyện gì, mấy đứa mau nói cho anh biết." Anh Lý mở hòm thuốc, lấy thuốc sát trùng làm sạch vết thương cho Nghiêm Tiểu Tiểu, đồng thời lo lắng hỏi.

"Lúc đang hát thì bị một đám khán giả bạo lực ném đồ vào người, Tiểu Tiểu không may bị thương." Thiệu Đại Hổ mỉm cười giải thích, đôi mắt hiện lên một tia khí lạnh.

Tuy Tiểu Tiểu đã nói thế, nhưng đã làm Tiểu Tiểu bị thương, anh tuyệt đối không thể bỏ qua, nhất là cái tên đã ném giày làm vỡ trán Tiểu Tiểu.

Thiệu Tiểu Hổ càng âm trầm doạ người hơn so với anh trai, cũng suy nghĩ như anh mình, bọn hắn nhất định phải báo thù cho bé con, những kẻ đó hôm nay đã quá đáng quá mức chấp nhận!

"Chết tiệt! Là tại mấy đứa là người Trung Quốc đúng không? Tức chết mất, mấy tên người Anh dựa vào đâu mà lại có thành kiến đến thế chứ!" Anh Lý cũng tức giận chửi ầm lên, nhưng tay không hề dừng lại, sau khi sát trùng cho Nghiêm Tiểu Tiểu xong thì cẩn thận bôi thuốc cho cậu.

"Anh Lý, anh đừng bực, tụi em nhất định sẽ dùng âm nhạc chinh phục họ." Nghiêm Tiểu Tiểu trấn an, chỉ là cậu lo lắng quần chúng dưới đài phản đối bọn cậu một cách kịch liệt đến thế, không biết liệu điểm số có thể bị ảnh hưởng chẳng, không biết liệu bọn cậu có thể thuận lợi lọt vào vòng tiếp theo chăng.

"Đúng, mấy đứa nhất định phải dùng âm nhạc của người Trung Quốc chúng ta chinh phục mấy tên người Anh thối nát đó, làm cho bọn nó trở thành mấy con cừu con ngoan ngoãn như thể nô lệ của mấy đứa." Anh Lý cười, hắn thích mấy đứa nhóc nghệ sĩ này quá, nhất là tiếng gọi anh của Tiểu Tiểu, quả thật không thể có lời nào ngọt hơn thế nữa, tụi nó nhất định có thể chinh phục được nền âm nhạc của nước Anh.

"Cảm ơn anh Lý, anh có thể cho tụi em mượn phòng tắm của anh để tắm được không ạ? Bọn em không thể về nhà với bộ dạng thế này." Thiệu Đại Hổ gật đầu.

Bây giờ đã bôi thuốc cho Tiểu Tiểu xong, bọn hắn phải mau tìm chỗ tắm rửa, cả người bọn hắn đều có mùi thối, khó ngửi chết đi được.

"Đương nhiên là được, phòng tắm nằm ở cuối đường lầu trên, là cái phòng sau lưng cái phòng luyện tập của mấy đứa." Anh Lý vẫn hào sảng đồng ý như mọi khi.

Anh em nhà Thiệu và Nghiêm Tiểu Tiểu cùng cảm ơn hắn, sau đó lên lầu tắm rửa, có thể có được một người bạn như anh Lý, quả thật rất may mắn.

"Tắm chung đi, vậy thì không cần xếp hàng đợi." Đến trước cửa phòng tắm, hai anh em nhìn nhau, rồi cùng kéo cậu đi vào.

"Hai người muốn làm gì? Mau buông em ra! Đây là chỗ của anh Lý, ảnh còn đang ở ngay phía dưới, hai người đừng làm bậy...." Nghiêm Tiểu Tiểu kinh hoảng kêu lên, liều mạng giãy dụa, nhưng sức của hai bạn trai rất mạnh, hành động giãy dụa này chẳng ăn nhằm vào đâu cả.

"Yên tâm, tụi anh sẽ không làm gì em, tụi anh chỉ đơn thuần muốn giúp em tắm rửa." Thiệu Đại Hổ đẩy cửa phòng tắm ra, bắt đầu cởi quần áo dính đầy trứng thối.

"Ba xạo!" Nghiêm Tiểu Tiểu hoàn toàn không tin họ, cậu còn lâu mới tin họ không thừa cơ tắm rửa để thả dê, bởi vì hai người họ chính là hai con hổ siêu háo sắc!

Nghiêm Tiểu Tiểu đánh giá bốn phía, mày liễu hơi nhíu, phòng tắm quả thật khá chật chội, ba cậu thanh niên đứng chung với nhau như thể một chiếc bánh mì sandwich, rất không thoải mái. Nhưng quan trọng nhất chính là khi kề sát hai bạn trai như vậy, quanh mũi cậu sẽ toàn là mùi nước hoa dành cho phái nam từ trên người của họ, hương vị say lòng người khiến cho đầu cậu có chút choáng váng, hai gò má không thể kiềm chế đỏ ửng, cơ thể trở nên có hơi khô nóng.....

Tay của hai người này cực nhanh, thoáng chốc đã cởi sạch đồ cậu chỉ còn chừa lại quần lót. Hai người nhìn quần lót của cậu, lại bắt đầu trêu chọc.

"Hôm nay là quần lót màu trắng hình Mickey. Hình như em rất thích mặc quần lót hoạt hình, mà đã 16 tuổi rồi, người ta mà biết nhất định sẽ cười rụng răng." Thiệu Đại Hổ kéo quần lót dễ thương của cậu, cười.

"Không phải đã bảo em mặc quần lót màu hồng kim tuyến à! Thế mà lại không mặc? Quá đáng, em dám xem lời nói của anh em bọn anh là lời nghe tai này cho qua tai kia, em nói xem, phải trừng phạt thế nào!" Không đợi Nghiêm Tiểu Tiểu lên tiếng, Thiệu Tiểu Hổ đã mắng, còn dùng sức vỗ cặp mông đầy đặn mê người của cậu.

Tiểu Tiểu tuy ngực không như con gái, nhưng mông thì phát triển tốt vô cùng, rất vêu rất nảy, còn đày đặn đẹp đẽ hơn cả của con gái. Hắn thích nhất đùa bỡn mông em ấy, mỗi lần làm thế này, cứ như là đang chơi đùa với ngực của con gái vậy.

"Anh.... A...." Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ, vừa định mắng hắn, vòi hoa sen trên đầu cậu phun nước xuống đầu của cậu, Thiệu Đại Hổ vừa mở chốt. Cũng may nước nóng vừa phải, không lạnh cũng không nóng, nếu không tự dưng phun xuống như thế, cậu nhất định sẽ không thể chịu nổi!

"Mặt với đầu em thật bẩn, tụi anh làm sạch cho em." Thiệu Đại Hổ dịu dàng gội mái tóc dính đầy trứng gà tanh hôi giúp cậu.

"Anh rửa mặt cho." Bàn tay lớn của Thiệu Đại Hổ lau khuôn mặt nhỏ nhắn dơ bẩn của cậu, cẩn thận không đụng phải miệng vết thương.

"Tự em làm được!" Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng muốn né tránh bàn tay của họ, nhưng phòng thật sự rất chật, cậu không thể trốn thoát.

"Xấu hổ làm chi! Bộ dáng trần truồng của em tụi anh đã thấy qua mấy lần rồi, đến nỗi nốt ruồi của em ở đâu tụi anh cũng biết tất." Thiệu Đại Hổ ghìm lấy thân thể đang xoay tới xoay lui, tiếp tục gội đầu cho cậu, mái tóc đen của cậu cực kỳ xinh đẹp, anh nhất định phải gội sạch, cho đến khi nào sáng bóng lại mới thôi.

"Em làm gì có nốt ruồi, nói linh tinh!" Nghiêm Tiểu Tiểu hừ một tiếng, một nốt cũng không có.

"Ai nói em không có, trên mông em có một nốt ruồi rất lớn." Thiệu Tiểu Hổ rửa xong khuôn mặt nhỏ nhắn, liền cách quần lót bị dòng nước làm ướt xoa nắn cặp mông tròn của cậu. Hai anh em bọn họ đều không cởi quần áo, hoàn toàn không sợ quần áo bị ướt, dù gì quần áo cũng đã bẩn, có ướt thêm cũng không sao.

"Mông em có nốt ruồi hồi nào, sao em không biết?" Mày liễu xinh đẹp hơi nhíu.

"Mới có gần đây thôi, một nốt rất lớn. Trên mông vậy mà cũng mọc được nốt ruồi, quá dâm đãng!" Thiệu Đại Hổ cùng em trai lừa người yêu, thật ra người bé con rất trắng và cũng không có nốt ruồi nào cả.

"Chó cái dâm đãng có muốn hai ông chồng tà ác với cưng không!" Bàn tay to mà Thiệu Tiểu Hổ dùng để vuốt ve mông Nghiêm Tiểu Tiểu càng lúc càng dùng sức, càng lúc càng tà ác, ngón tay rất muốn cắm vào phía sau của cậu.

"Đừng làm bậy, đã nói chỗ này là của anh Lý rồi, cẩn thận đi, anh Lý có thể đi lên bất cứ lúc nào. Với lại hai anh cũng bẩn chết, mau tắm đàng hoàng đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng kéo ma trảo đang ngự trị trên mông mình, chợt thấy mặt của hai người yêu cũng bẩn, cũng chật vật như mình, tâm hơi hơi co rút đau đớn. Nghĩ đến hai bạn trai vô cùng cao quý vì mình mà bị ném trứng thối, bị người khác nhục mạ, cậu rất áy náy.

Tay nhỏ xoa khuôn mặt bẩn hề hề của họ, Nghiêm Tiểu Tiểu thật lòng cảm ơn: "Cảm ơn hai anh, bữa nay đã để cho hai anh chịu uỷ khuất với em, thực sự rất xin lỗi."

"Bé ngốc, cảm ơn xin lỗi gì chứ. Tụi mình là người yêu, cùng em gánh vác mọi chuyện chính là trách nhiệm của bọn anh." Thiệu Đại Hổ nhìn chăm chăm vào mắt cậu, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Nói xin lỗi là tụi anh mới phải, vừa rồi chỉ có thể trơ mắt nhìn em bị mấy kẻ đó khi dễ, nếu không phải nghĩ đến mục đích cuối cùng, anh thật sự muốn xông lên đánh chết hết mấy người đó." Thiệu Tiểu Hổ nhớ đến chuyện lúc đó lập tức tức giận, mày nhăn chặt.

"Em yêu hai anh nhất, có người yêu như hai người, em rất hạnh phúc." Nghiêm Tiểu Tiểu vô cùng cảm động, kiễng mũi chân, ngẩng mặt, qua làn nước, hôn lên môi Thiệu Tiểu Hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro