CHAP 02: NƯỚC HOA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ổn định chỗ ngồi và nghiêm chỉnh lắng nghe luật chơi của công diễn đầu tiên, Kay Trần tự hỏi không biết số phận sẽ đẩy đưa mình về đâu nữa. Cậu có chút hào hứng. Ở công diễn 1 này các anh tài sẽ được chia thành các nhóm nhỏ, mỗi cá nhân sẽ thể hiện một ca khúc ra mắt và một bài hát nhóm tự chọn. À thì cậu vẫn biết mình sẽ mang bài hát gì lên sân khấu rồi. Cái tính ăn chắc mặc bền của một kim ngưu nói với cậu rằng phải chuẩn bị kỹ lưỡng trước mọi kịch bản. Kịch bản của lần này là cậu sẽ tỏa sáng trong bài hát cậu mới sáng tác. Phần nhiều là cho ai kia. Chỉ là cậu tò mò bản thân sẽ được đặt cùng nhóm với ai.

"Nhóm tiếp theo, "Nam thần rực lửa", xin được chào đón Kay Trần..." -Cậu giật thót mình khi được nhắc đến tên, giọng gọi này tách cậu ra khỏi dòng suy nghĩ vẩn vơ trước đó - "Soobin Hoàng Sơn, Cường Seven và Kiên Ứngg..." -MC Rhymastic tiếp tục với những cái tên còn lại của đội hình.

Toàn thân cậu nổi một trận ớn lạnh. Cũng may, cậu đã cố tình giữ khoảng cách với người kia bằng cách ngồi tận sang đầu bên kia của băng ghế, với rất nhiều anh tài ở giữa có thể che tạm giúp cậu biểu cảm khó đỡ lúc này. Đúng là ông trời biết cách trêu đùa với oan gia, có tận 33 người thế mà nhất định lại phải được ghép chung nhóm với anh.

Cùng lúc đó, ở đầu bên kia, mũ cowboy trắng đứng phắt dậy, đưa tay làm điệu chào dí dỏm với cậu, cười toe toét và hào hứng vô cùng. Cậu thật muốn tạm trốn vào một cái hố để không ai phát hiện, nhưng 10 năm làm nghề đã cho cậu skill giấu cảm xúc vô cùng lợi hại. Thế là cùng với nét vui vẻ "giả vờ" của mình, cậu đón nhận sự thật rằng sẽ có 48 tiếng làm việc cùng anh.

"Nào lại đây lại đây, về nhà đi nào~" -Anh Kiên Ứng hồ hởi vẫy tay với cậu và anh Cường Seven sau hiệu lệnh họp team bàn chiến thuật. Ra hiệu là 4 anh em ngồi tụ vào một chỗ đi thôi.

"Bạn ngồi đây" - Soobin nhìn cậu bằng ánh mắt thân thiện, rồi vỗ vỗ tay vào chỗ trống ngay bên cạnh mình, cố ý ngồi dịch vào một chút để nhường chỗ cho bạn bé.

Trong muôn vàn tình huống đã tưởng tượng ra, Kay Trần cũng chưa nghĩ được đến cảnh tượng này. Dù là hai người chẳng có cuộc chiến nào nổ ra hay là chính thức lên tiếng bỏ mặc nhau sau ngần ấy năm, nhưng cậu tự hiểu rằng người trước mặt đã quá xa cách rồi. Có lẽ Soobin muốn bắt đầu lại tình bạn với cậu một cách tự nhiên nhất. Đúng là không có tật thì sẽ chẳng thấy đau.

"Bạn.."

Thấy Kay Trần có chút ngừng lại, Soobin trực tiếp nắm lấy cổ tay cậu định kéo xuống vị trí bên cạnh mình, nhưng giây sau ngay lập tức bạn bé đã vỗ vỗ vào vai anh, ra ý trêu chọc: "Thoi chỗ có chút éc à, ngồi rơi xuống mất"

Cậu hồn nhiên thoát ra khỏi cái nắm tay của anh, rồi luồn qua ngồi cạnh anh Cường Bảy. Chắc cậu cũng cần thời gian để làm quen với mối quan hệ kiểu mới này. Ý cậu là làm quen lại. Tạm thời, cậu vẫn chưa thể quá gần anh, rồi có những tương tác kiểu bro bro bình thường được.

"Ok thể để tôi ngồi dưới này đỡ bạn không bạn lại rơi" - Soobin tự giác đứng lên nhường ra một phần rộng cho hàng ghế Kay đang ngồi, rồi nhảy luôn xuống hàng dưới, ý cười thoắt ẩn thoắt hiện trêu chọc cậu.

Đúng lúc đó, Kiên Ứng cũng điền ngay vào vị trí bên cạnh anh "Đây anh đỡ nữa, nhiều khi Soobin không kịp trở tay em lại rơi vỡ mất" -Kiên Ứng nhìn Soobin đầy châm chọc.

"Nào" Soobin nhíu mày chỉ chỉ vào Kiên Ứng, ý là đừng đi xa hơn nữa. Anh Kiên nhún vai ra vẻ vô tội, quay lên tìm đồng minh thì bị anh Cường đánh bốp vào lưng. À được lắm, 2 anh em nhà này bênh nhau.

Một bên, Kay Trần chỉ biết cười trừ. Hình như cậu quên mất 3 người này cùng một tổ đội.

"Kay định hát bài gì?" - Anh Cường hỏi.

"Em có một bài mới viết để dành riêng cho ngày ra mắt thôi đó, em không bật mí đâu, hồi nào tập thì em mới cho mọi người xem" - Kay Trần flexing nhẹ. Thật ra cậu ngại nói ra tên ca khúc trước mặt người nào đó. "Đường vào tim em" nghe giống cho người ta một sự chỉ dẫn để đến với mình quá.

"Ghê vậy giấu bài hả, anh em cùng team mà em chơi kì vậy Kay" - Anh Bảy cười cười nói - "Hồi sáng anh hỏi Soobin nó cũng bảo có bài dành riêng cho ngày hôm nay đấy. Hai đứa đúng là ý tưởng lớn gặp nhau"

"Mấy khi được thể hiện nỗi lòng mình bạn nhỉ" Soobin ngước lên nhìn cậu. Khoảnh khắc thấy được cái gật đầu tán thành và ý cười trong đáy mắt Kay, anh đã nghĩ việc lùi xuống một bậc để nhìn cậu cao hơn cũng không tệ nhỉ.

"Gớm có cái bài từ lâu lắc rồi mà mấy nay cứ tập đi tập lại làm bọn anh chả có chỗ thu bài mới" - Kiên Ứng bĩu môi xen vào giữa không khí đang có phần mờ ám này - "Nhưng tôi thấy là bạn đừng nên nhảy nữa, cũ quá rồi"

"Thế tôi nên làm gì giờ"

"Bạn nên làm một cái mà không phải kiểu nhảy hiphop hay nhảy mạnh mạnh" -Anh Kiên góp ý

"Bạn thấy sao" Soobin ngước mắt lên nhìn Kay Trần ra vẻ tìm lời khuyên. Dù hôm nay anh đeo kính râm, nhưng ý cười vương lại trên môi lại chẳng thể giấu đi vẻ kiêu ngạo khi nhìn Kay liến thoắng

"Bạn nhảy đương đại thì sao, hông em nghĩ là nên múa lửa hay nuốt rắn cũng được" - Người nào đó vụng về đùa cợt, muốn xóa đi vẻ ngượng ngùng trong lòng mình.

Rõ là đùa, nhưng Soobin lại nghiêm túc gật đầu nói "Được để tôi thử cái kiểu ý xem.." làm Kay muốn hét lên tại chỗ, thầm nghĩ nếu mắc quá thì cứ nuốt luôn tôi đây này, đừng có ghẹo tôi kiểu đó.

Kiên Ứng và Cường Seven được một phen tung hứng cười bò.

_______________

"Thời gian thảo luận đã hết, xin mời các anh tài trở về ký túc xá KaKa để chuẩn bị cho 48h tập luyện"

Kéo va li vào Ký túc xá, Soobin mới biết hóa ra mình không được chọn phòng mà đã được tổ đạo diễn sắp xếp từ trước rồi.

"Ô thế kiểu mình ở khác phòng với team thì tập không được tiện anh nhỉ?" -Soobin quay sang anh Binz đang cặm cụi xếp đồ từ vali ra, hỏi một câu không đầu không cuối.

"Anh nghĩ chắc sẽ có phòng tập riêng cho từng team thôi"

Thế thì mình nên bảo mọi người ngủ ở phòng tập luôn không nhỉ? Soobin thầm nghĩ, rồi lại tự cân nhắc những điểm bất hợp lý. Sàn sẽ cứng này, ngủ sẽ chật chội và không có giường riêng này, thế là xị mặt ra mà từ bỏ ý định. Đừng ai hỏi vì sao anh lại muốn ngủ ở phòng tập. Chỉ đơn giản là anh muốn chắc chắn rằng mọi người sẽ chăm chỉ thôi. Vì chỉ có 2 ngày. Phải tận dụng thời gian triệt để chứ.

Sau khi nhận phòng và quay một số short trả quyền lợi cho nhà tài trợ, cuối cùng 33 người bọn họ cũng chính thức bước vào thời gian tập luyện hà khắc.

Trong phòng tập riêng của nhóm Nam thần rực lửa không ngừng phát ra tiếng đếm nhịp của một bạn bé chăm chỉ. Vì thời gian luyện tập có hạn, nên họ quyết định rằng sẽ tập trung hết mức cho tiết mục mới của nhóm, còn tiết mục của cá nhân đã được báo từ trước thì cũng nhẹ nhàng hơn trong khâu chuẩn bị.

"Hôm qua anh Vịnh đã gửi bản phối mới rồi đấy, bạn nghe xem có muốn thêm x-part hoặc sửa gì không?" - Anh hỏi Kay trong khi vừa lấy một bên airpod ra và tự nhiên nhét vào tai cậu. Ló mặt ra từ sau lưng nên anh thấy bạn bé có chút giật mình, theo phản xạ đưa tay lên áp vào tai, trung hợp chạm vào tay anh.

Kay Trần có lúng túng đứng im để anh đeo airpod cho, mấp máy nói mấy từ kiểu "À à để tôi nghe thử" làm trong lòng anh có chút ấm áp, lại rất buồn cười. Bạn bé thấy người kia tự đắc thì nhanh chóng kéo cái mũ áo hoodie lên trùm kín đầu để che đi phần tai đang nóng dần lên của mình.

Họ chọn bài "Nước hoa" cho phần trình diễn nhóm. Phải nói rằng đây là một bài mà cả nhóm rất tâm đắc và đã dùng 200% năng lượng cho nó. Kay Trần ngoài việc tập nhảy cho bản thân mình còn rất quan tâm đến động tác của các anh và luôn nhắc nhở mỗi khi có người làm sai động tác. Trong phòng tập của họ có một cái gương rất lớn, để khi nhảy có thể quan sát được tổng thể. Mọi người đều như dán mắt vào gương để quan sát. Anh Kiên Ứng quan sát cả team để có thể theo kịp tiến độ và kịp sửa dáng mỗi khi bị "võ lâm" quá. Anh Cường Bảy quan sát cả team để tìm ra những khuyết điểm họ cần sửa. Kay Trần quan sát cả team để đếm nhịp cho các anh tập đều. Còn Soobin, dường như điểm nhìn của anh chỉ rơi vào người mặc áo hoodie ba lỗ đang trùm mũ lên kín mít. Thấy bạn chăm chỉ, anh dường như rất tự mãn.

"Anh Kiên ơi chỗ này anh sửa thế này nhé, mở ngực ra vầy nè" -Kay Trần dừng lại để sửa động tác cho anh Kiên. Thấy ông bạn đang lúng túng, Soobin ngay lập tức hỏi "Kiên từ đầu đến giờ tập có gì thấy không ổn thì cứ bảo để mọi người sửa dáng cho nhé" - "Mọi người" ở đây ý anh là Kay Trần, vì thật ra Soobin và Cường Bảy sớm đã muốn kệ ông bạn cùng tổ đội này rồi. Nhưng nhìn bạn bé nhiệt tình anh lại muốn sĩ. Kay Trần biết nhảy này thấy không bạn Kiên.

Kiên Ứng ở trong nhóm này đúng là được các bạn các em luyện cho full kĩ năng, mỗi tội ám ảnh luôn tiếng đếm nhịp của Kay Trần.

"Mình làm một động tác signature cho nước hoa nhé" -Cường Bảy chợt nảy ra ý tưởng - "Khi mà xịt nước hoa thì mọi người thường sẽ làm gì"

"Thì xịt xịt rồi ngửi ngửi thế này này" - Kiên Ứng vừa nói vừa thị phạm ngửi ngửi cổ tay. -"Nhưng mà có vẻ khó đấy nhỉ"

Kay Trần đang đứng bên cạnh thấy anh Kiên kêu khó, liền lập tức nghĩ ra một kế sách "Hay không làm được thì mình ngửi cổ người bên cạnh được không" - Đoạn cậu liền hít lấy hít để anh Kiên.

Lập tức Kiên Ứng cảm nhận được có chút ớn lạnh ở đằng sau, tiếp theo đó nghe loáng thoáng Soobin dùng tay kéo mạnh mình về, miệng liên tục nói "Không không không"

"Khoan đã khoan đã" - Soobin cười gượng - "Thế giờ signature của anh em mình là xịt xịt xong ngửi ngửi cổ người bên cạnh thế này đúng không" - Anh đẩy đẩy ông anh Cường Bảy của mình rồi ghé vào người anh Bảy ngửi ngửi. Nhưng lạ là không biết theo quán tính hay theo mưu kế mà anh Bảy cứ lùi lại rồi tách ra khỏi quỹ đạo của Soobin, rồi lại vô tư nói một câu "Đây đội hình là em đứng cạnh Kay mà"

"Anh Cường sang đây tập lại với em" - Kiên Ứng hùa vào. Thế là thoắt một cái, anh Bảy và anh Kiên dính lấy nhau, chừa lại hai em đang đứng xụi lơ giữa phòng.

"Bạn thấy có ổn không để tôi tập" - Soobin nhìn bạn bé bằng đôi mắt hơi trĩu xuống - "Ý tôi là thế này này" - Đoạn anh cúi xuống, mặt anh rất gần rất gần. Cách một lớp mũ áo hoodie, anh có thể nghe thoang thoảng mùi hương vừa lạ vừa quen, như là mùi hoài niệm. May là Kay thấp hơn anh một chút nên khoảng cách cũng được bảo toàn, chóp mũi của anh chỉ thoáng chạm nhẹ vào phần viền mũ ngay trước mắt bạn.

"Bạn đổi nước hoa rồi?" - Soobin khẽ hỏi. Kay Trần lúc này cảm thấy mặt mình hơi nóng, chắc là do trước khi đến đây bạn bị sốt rồi. Não bộ cũng ấp úng theo lời nói, ngượng ngùng trả lời "Le Labo Another 13"

Nói xong chỉ thấy Soobin cong môi lên thành một đường cung hoàn hảo, ánh mắt mãn nguyện thì thầm "Bạn tự báo cáo luôn đấy nhỉ"

Đúng là ngốc! Người ta đâu có hỏi mình dùng mùi gì chứ! Kay Trần trong lòng dâng lên một trận cảm thán. Cậu quay phắt đi, cố hắng giọng nói với mọi người: "Thôi em thấy hơi kỳ á, cố thì vẫn làm cái đầu tiên được mà các anh"

Đoạn liền quay về luyện tập nghiêm túc. Mà dường như tâm tình cậu đang trên mây mất rồi.

_______________

"Ê Soobin, trợ lý em mới gửi nước hoa cho em nè. Sao mua lắm thế anh nhớ em mang vào nhiều mà" -Binz cầm trên tay một kiện hàng đưa cho Soobin. Đúng là quái lạ, mua nhiều đến nỗi dùng chẳng hết mà vẫn đặt thêm. Anh tò mò bóc ra, xem thử mùi gì mà khiến em mình phải chốt đơn lẹ đến thế.

"Ủa Another 13, thơm lắm hả, trước đây chỉ thấy dùng mùi ấm thôi mà" - Binz thắc mắc, lại chỉ thấy ông em mình cười tủm tỉm giật lại chai nước hoa.

"Em mua xịt vào gối, ngủ cho ngon"

_______________

"Tại sao em cứ đến rồi vội đi như thế mà

Để cho anh cứ mãi phải lần theo mùi nước hoa

Cành hoa rơi khe khẽ em đạp lên ở trước nhà

Rồi cứ thế lạnh lùng bước qua..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro