Chương 117: Đối mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Bạn cảm thấy thế nào khi idol tỏ ra khó chịu dù chỉ nghe thấy mỗi từ 'tình yêu' được sử dụng trong mối quan hệ của họ?]
Trước hết, tôi vô cùng hài lòng.
Tôi viết điều này vì tôi tự hào về những đứa con của mình đã né tránh những câu hỏi hẹn hò trên Sea Otter Radio ngày hôm nay.

(Khởi đầu cho toàn bộ thảm họa bắt đầu từ câu chuyện tình yêu bất ngờ xuất hiện...)

DJ: Tất cả các thành viên của chúng ta đều rất ấm áp, họ biết rất nhiều về chuyện hẹn hò phải không?

Con cái của chúng tôi thậm chí còn chưa ra mắt tròn một năm đó?

Có lẽ nhóm sẽ không thể quản lý biểu cảm trên chương trình radio này(?), tôi vừa nhìn màn hình vừa chửi rủa trong đầu, nhưng...

Làm tốt lắm, bé út.

Seo Han: Tôi không biết vì tôi mới sinh ra cách đây 18 năm.

DJ: Ừm, ở độ tuổi này bạn phải biết hết mọi thứ chứ nhỉ.

Seo Han: Tôi không biết.

DJ: Không biết thật ư?

Seo Han: Vâng, tôi không biết.

Maknae tuyệt vời vừa nghiến răng vừa nói "Không biết"...

Những anh trai của bé đã học hỏi từ việc quan sát em út...

Mọi người lắc đầu trong im lặng, haha.

Không biết?
Wow, không biết.

Tuy nhiên, anh chàng DJ thực sự rất kiên trì.

Gặn hỏi con tôi tới mức tôi không hiểu tại sao họ lại làm vậy.

DJ: Seo Ha Im, tôi biết bạn có chị gái...

Ha Im: Vâng, đúng thế!

DJ: Có thành viên nào bạn muốn giới thiệu với chị gái mình không?

Ha Im: (Con ngươi chấn động)

Thành thật thì, đây là câu hỏi thường xuyên được nhắc đến trên đài phát thanh, nhưng tôi đã rất bực mình về vụ lừa đảo này.

Tại sao anh ta lại lôi Seo Choco ra, cô ấy chỉ là người bình thường!

Tại đây, Choco Heim đặc biệt của chúng ta bắt đầu biến đổi câu hỏi.

Ha Im: Có ổn không nếu tôi không chỉ chọn một thành viên?

DJ: À, ổn mà, nhiều người cũng được! Đều được! Tôi tò mò, là ai?

Đó là ai? Thực lòng, tôi cũng tò mò?

Seo Ha Im trả lời ngay lập tức mà không cần suy nghĩ dù chỉ một giây.

Ha Im: Do Seo Han.

Seo Han: (Đột nhiên bị chỉ tên) Em, em?

Ha Im: Đúng!

DJ: (Mắt lấp lánh) Lý do là gì? Có ai tò mò không? Tất nhiên tất cả các thành viên đều là những người tốt, nhưng Seo Han... Giới thiệu Seo Han cho chị gái vì lý do gì cơ?

Do Seo Han?

Seo Han của chúng ta... Mặc dù nấu ăn khá lúng túng... Nhưng hoàn hảo dù vẫn còn một số điểm yếu...

Sẽ có nhiều đối thủ cạnh tranh để được trở thành người yêu của Seo Han lắm.

Tuy nhiên, tôi nghĩ không đủ thuyết phục với chị gái Ha Im chỉ với lý do đó.

Không, tôi đang nghĩ một lý do khác, có phải do thằng bé dễ thương không?

Ha Im: Chị gái tôi sẽ bị bắt.

Tôi đã bị thuyết phục.

-Kekekekekeke vì ​​​​chị gái bị bắt đi tù hahahahahahahaha.
ㄴKakakakaka, tôi không thể bác bỏ điều này.
ㄴOkay.. Chị ấy, cách biệt bao nhiêu tuổi...

-Ít nhất 7 hoặc 8 tuổi lol.
-... Tôi thực sự thích những người giỏi bếp núc.
└Ngay cả chị gái của cậu ấy cũng bị loại khỏi danh sách mối tình trong trí tưởng tượng...
ㄴThông minh ghê.

-Đó là một lá chắn gần như không thể xuyên thủng.
└Một người đàn ông thực thụ.
└Ý chí mạnh mẽ không muốn dính líu đến tình yêu của gà con kakakakakakka. Điều quan trọng nhất là không thể dính líu đến tình yêu!!!
└ Dusty đã quay lại rồi à?

ㄴHahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha

-Tiếng kêu bí ẩn của Seo Choco
└Tự nhiên lại bị truy tố~
└Dây chuyền truy tố hahahahaha
└Không, trẻ vị thành niên không được phép yêu sớm.
└Đợi đã, cậu ấy có còn là trẻ vị thành niên không???
ㄴMười tám tuổi...
└Đột nhiên lương tâm tôi bắt đầu cắn rứt.
ㄴTôi nữa... Xin lỗi Dusty...

-À đúng nhở, bé Hamchi của tôiㅠㅠ

-Không phải cậu ấy mới được sinh ra cách đây mười tám năm sao?

Cùng lúc đó, tôi, người thậm chí còn chưa lau khô máu trên đầu, vẫn liên tục xoa ngực.

Thật sự rất nguy hiểm. Thực đấy.

Đài phát thanh radio?

Có vẻ công ty sẽ lo liệu khâu chỉnh sửa, chúng tôi không cần phải can thiệp gì thêm.

Hôm qua, trong buổi phát sóng trực tiếp, mặt anh quản lý trở nên trắng bệch.

'Mấy đứa, đừng nói gì cả.'

Tôi rất tiếc phải thừa nhận điều này, nhưng tiền bối Yang Soo Jin hơi lạ.

Tôi không biết gì nên anh ấy muốn chúng tôi trả lời cái gì khi hỏi câu đó...

Trên đường trở về sau khi kết thúc chương trình radio, Jin Se Hyun ngồi ở ghế trước xe ô tô, quay lại nói bóng gió.

"Seo Han, em đã làm rất tốt ở đài phát thanh Sea Otter."

"Suôn sẻ."

Tôi không thể khoe khoang một cách công khai vì đó là một chương trình radio có thể xem cả phần hình ảnh, nhưng có lẽ thành viên sáng giá hơn là Seo Ha Im...

-Tế bào tình yêu!

Tôi khá lo lắng sợ anh sẽ lỡ lời nói điều gì đó vô nghĩa. Nhưng không.

Seo Ha Im cũng có khả năng vượt qua câu hỏi thách thức một cách trơn tru.

Dù sao, bọn tôi cũng đã kết thúc lịch trình radio một cách an toàn, không có ý định về ký túc xá nghỉ ngơi. Tôi di chuyển tới phòng tập.

Seo Ha Im duỗi người, lẩm bẩm: "Anh đói. Anh có nên đi gọi đồ ăn không?"

"Anh muốn gọi hai chiếc pizza không?"

"Đủ cho bảy người sao?"

"Chế độ ăn kiêng đơn giản."

"Nè, Seo Han. Vậy em sẽ không cao lên được..."

Seo Ha Im và tôi chạm mắt nhau.

"Anh chỉ cần nghĩ rằng mình còn phát triển."

Seo Ha Im lắc đầu không đồng tình với lời nói của tôi, anh cau mày, cằn nhằn: "Ha, sự nhàn hạ của người có chiều cao vượt trội thật khó chịu."

"Hyung cũng 180cm mà..."

"Nếu em viết chiều cao này trên hồ sơ, mọi người sẽ nghĩ em chỉ 179cm thôi."

"À..."

Đúng là có chuyện như vậy thật. Tôi buồn bã lắc đầu.

Ring-

Điện thoại của tôi reo inh ỏi trong túi.

"Hyung, em nghe điện thoại chút."

"Hả? Ai gọi tới?"

[Do Seo Joon]

Anh trai tôi.

Tôi nghe điện thoại với giọng bình tĩnh: "Vâng, chuyện gì vậy..."

-Này, em điên à?

Ha?

Tôi trợn tròn mắt bởi câu chất vấn.

Cái gì, tại sao?

Tôi chộp lấy điện thoại.

-Sao em lại can thiệp vào khiến kế hoạch của anh rối tung lên thế này?

Gì?

-Không còn gì để xem nữa đâu. Chắc chắn phải rút khỏi.

"Anh gọi tới để nói về gì vậy?"

Bật cười.

Làm thế nào mà cuộc trò chuyện lại diễn ra khó hiểu đến vậy? Tôi bàng hoàng đến mức không nhịn được cười.

"Giải thích ý của anh một cách dễ hiểu coi."

"Chuyện gì xảy ra với em cơ?"

Máu trên đầu tôi lạnh dần.

Khi tôi nghe thấy giọng anh trai trở nên tức giận như vậy, dường như có thứ gì đó vô cùng lớn đã phát nổ.

Không có vấn đề cụ thể nào xuất hiện trong đầu. Tuy nhiên, trong cuộc sống, đôi khi khói không bay ra từ ống khói.

Và...

-Thành viên nhóm em muốn xuất hiện trong A Boy's Dream?

A?

Tôi suýt đánh rơi điện thoại.

Vẻ mặt bất ngờ được nhìn thấy rõ rệt, các thành viên vây quanh tôi.

Hỏi tôi bằng ánh mắt.

"Tại sao? Chuyện gì thế?"
"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Một giọng nói khẩn cấp vang lên trong điện thoại.

-Ha... Không phải với tư cách là một thực tập sinh mà là một nghệ sĩ. Cả hai đều là bom, nhưng quả bom nào cũng lớn.

"Anh còn tưởng có ai đó sắp rời nhóm."

"...?"

Trưởng nhóm Kang Si Woo nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc, anh xua tay.

Tuy nhiên.

Ngay cả sau khi nghe câu tường thuật, nó thật sự là một quả bom.

"Nghệ sĩ? Ý anh là sao?"

-Nhiệm vụ của vòng đánh giá thứ 2 của A Boy's Dream là hợp tác với nghệ sĩ. Có vẻ một thành viên trong nhóm em đã bày tỏ sự quan tâm muốn góp mặt trên chương trình.

"Ai?"

Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy việc này.

Nếu biết, tôi đã nói với anh trai rằng họ bị điên, ngăn hyung ấy lại ngay.

Đây là kiểu nghiện mới à? Thích thi sống còn?

Đã khá lâu kể từ lúc Dự án kết thúc, ai đó lại muốn tham gia vào cuộc thi sống sót trong sân nhà của người khác à?

Tôi không biết trong số các thành viên nhóm tôi lại có một người như vậy đấy.

-Cha Seong Bin.

"Seong Bin hyung?"

Cha Seong Bin ngồi ở ghế sau giật mình ngẩng đầu lên.

***

Văn phòng Doubles.

Giám đốc Song Jin Ha vuốt tóc với vẻ mặt nghiêm túc: "Cậu muốn xuất hiện trong A Boy's Dream?"

"...Vâng."

"Cậu đã nghe về chủ đề của nhiệm vụ thứ hai ở đâu?"

"Em đã xem season 1..."

Đây không phải là nỗ lực đầu tiên của SBC cho show thử giọng.

Dù thất bại nhưng mùa 1 - 'A Girl's Dream' đã có thành tích trong việc lựa chọn thế hệ nữ thần tượng đầy hứa hẹn tiếp theo sẽ nổi tiếng.

Tổng thể, 'A Boy's Dream' có phương pháp thực hiện nhiệm vụ tương tự như phần trước.

Nhiệm vụ đầu tiên là đánh giá vị trí trong nhóm, nhiệm vụ thứ hai là cuộc chiến hợp tác, cụ thể hơn là các thí sinh hợp tác với nghệ sĩ, trình diễn bản cover bài hát của nghệ sĩ đó.

Điều khác biệt với Stardust, chủ nhân của ca khúc sẽ diễn cùng thí sinh trên sân khấu.

Mùa 1 của chương trình đã thất bại hoàn toàn nên việc tìm được dàn nghệ sĩ thích hợp không phải là điều dễ dàng.

Anh nhớ họ đã chiêu mộ dàn Rapper không mấy nổi tiếng và một số thần tượng tân binh ra mắt từ các chương trình sống còn khác.

Tuy nhiên.

Anh đoán lần này SBC sẽ chi một khoản vừa phải.

Dàn nghệ sĩ sẽ không đông đúc như mùa trước.

Sẽ không ai muốn đặt chân mình lên đó...

Giám đốc Song Jin Ha hỏi với một tiếng thở dài: "Tới đó cậu định làm gì?"

"Viết một ít nhạc."

"Nghe nè. Seong Bin, tôi biết cậu giỏi việc đó..."

Nói thật, không có lý do để tham gia.

Cậu ấy đã có chỗ đứng vững chắc trong sự nghiệp idol với tư cách là một ngôi sao đang lên và được công nhận là thần tượng kiêm nhà soàn nhạc.

Hình tượng đầy chất lượng.

Nhưng tới một chương trình sống còn khác?

Và với tư cách là một nghệ sĩ cộng tác với các thực tập sinh?

"Điều gì xảy ra nếu một số trong đó rất nổi bật?"

Tình huống tốt nhất, ở thế hòa.

Rapper nổi tiếng kiêm nhà sản xuất âm nhạc đấu cùng một thần tượng chỉ có 3, 4 năm kinh nghiệm thì nó sẽ trở thành một cuộc chiến lầy lội.

Chà, tất nhiên tuy không thể gia nhập hội Boy Group hàng đầu nhưng...

Ekip nói rằng tuy công ty không thể nhúng tay vào khâu sản xuất nhưng họ có thể ra tay giúp nâng cao độ nhận diện.

Hình ảnh được phổ biến hơn, nhưng... Bây giờ vẫn là tân binh.

-Chẳng phải cậu ta mới ra mắt chưa đầy một năm sao? Đã đến lúc solo rồi?
-Nghệ sĩ...? Nực cười.
-Nghệ sĩ cơ đấy.

A Boy's Dream.

Đó là một chương trình nhắm vào mặt tối của Stardust Project.

Đội ngũ của đài truyền hình đó sẽ rất vui mừng vì sự xuất hiện của anh chàng này.

Bởi vì không có gì thời sự hơn vấn đề này.

Với quan điểm bảo vệ hình ảnh của nghệ sĩ.

Thực sự không nên thêm củi vào lửa.

Giám đốc Song Jin Ha lập tức lắc đầu: "Nghĩ lại đi. Tôi thấy không ổn."

"Em thực sự muốn tham gia." Cha Seong Bin nói thêm với một nụ cười tinh tế.

"À, quản lý. Xin anh tin tưởng em một lần thôi~ Em sẽ xé nát sân khấu của họ và quay lại."

Tất nhiên, điều đó sẽ không hiệu quả, nhưng không thể hoàn toàn phớt lờ ý kiến ​​của gà nhà: "Cậu nghiêm túc đấy à?"

"Em hoàn toàn nghiêm túc."

Giám đốc Song Jin Han ấn vào thái dương với vẻ mặt nghiêm nghị: "Được rồi, nghe lý do tại sao. Cậu đang nghĩ gì vậy?"

"Cậu nghiện trò sống còn? Hay kiểu người cảm thấy hồi hộp khi được người ta đánh giá? Nếu không thì..."

Giám đốc Song Jin Ha không biết chi tiết câu chuyện. Do là câu hỏi liên quan đến vấn đề riêng tư.

Có nhiều thứ anh muốn tìm hiểu.

Có rất nhiều điều anh muốn hỏi.

Anh cảm thấy không thoải mái khi để cậu ấy đi tới show đó mà không rõ lý do gì.

"Sếp."

Khuôn mặt của Cha Seong Bin hơi cứng lại trong giây lát, nhưng nhanh chóng nở nụ cười ranh mãnh ban đầu.

Cha Seong Bin mở miệng với giọng bình tĩnh: "Em sẽ đi một mình. Cho phép em làm điều đó."

"Vì không làm phiền cả đội. Chỉ cần chứng minh được kỹ năng của em thì sẽ không bị chỉ trích."

Giám đốc Song Jin Ha nhướng mày: "Lý do chỉ nhiêu đó... "

Cha Seong Bin nói thêm trong khi nhìn chằm chằm vào anh: "Em đang cố gắng đối mặt với nó, vì em không thể trốn chạy mãi được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro