Chương 133: Lễ tặng quà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ tặng quà vô dụng bắt đầu một cách nghiêm túc.

Đầu tiên là Cha Seong Bin.

Cha Seong Bin lấy món quà bị ném ở góc phòng tập ra.

Đó là một chiếc hộp vuông có kích thước vừa phải.

"Món quà anh chuẩn bị là... cho Ha Im của chúng ta!"

"Waaa!"

Seo Ha Im vui mừng ôm chiếc hộp trên tay. Trước hết, xét theo âm thanh vọng, có vẻ hộp không hề rỗng.

Khuôn mặt Seo Ha Im sáng bừng sau khi kiểm tra cân nặng.

"Nặng hơn em nghĩ?"

"Hãy đọc lá thư."

Đối với buổi lễ này, tất cả thành viên đều chuẩn bị quà kèm bức thư viết tay.

Cha Seong Bin nhìn chằm chằm camera, điều chỉnh giọng nói thật to.

Khóe miệng Cha Seong Bin nhếch lên kiểu anh ý thức được có camera.

[Tôi đã chuẩn bị thứ này cho Choco Ha Im ngọt ngào, người luôn nỗ lực vì sự hòa bình của thế giới.]

"Ơ. Nhưng cậu ấy có thể làm gì để mang lại hòa bình cho thế giới?"

Đúng vậy...

[Sức mạnh tình yêu đã bảo vệ thế giới, đũa phép hình trái tim.]

Tại sao lại có cây đũa phép ở đây?

"Puhup."

Seo Yi An không thể nhịn nổi, anh cúi đầu bật cười. Cha Seong Bin cười vui vẻ và chỉ vào chiếc hộp.

"Ha Im, em phải sử dụng nó thật tốt nhé."

Khi ấn vào cây đũa phép, nó sẽ phát ra âm nhạc sảng khoái lẫn đèn đỏ nhấp nháy.

Đây là món quà vô dụng mà Cha Seong Bin cẩn thận lựa chọn.

Jin Se Hyun nhíu mày, lẩm bẩm: "Nó thực sự vô dụng...."

Có vẻ người được tặng khá thích? Ngay khi Seo Ha Im mở hộp, anh ấy giơ cây đũa phép lên với vẻ mặt vui vẻ.

"Wow! Em muốn cái này!"

"Cậu... muốn nó á?"

"Đúng vậy! Cái này có đèn."

Ppyorong-
Ppyorong-

"Kiểu như vậy, tớ rất muốn mua nó, nhưng thấy lãng phí nếu tiêu bằng tiền của mình!"

"Không phải đây là thứ mà cậu không nên thích dù tiêu bằng tiền người khác sao...?"

"Bậy, tớ thích lắm!"

-Hahahaha đũa phép tự tìm thấy chủ nhân của nó hả?
-Chỉ số hạnh phúc của Seo Ha Im đang tăng mạnh.
-Đó là một món quà vô dụng nhưng cậu ấy hài lòng 100% kakakaka.
-Thường thì không ai muốn món quà như vậy đâu haha ​​Cha Seong Bin hài quá kkkkkkkk

Seo Ha Im vẫy đũa phép vài lần và anh trông rất ngạc nhiên: "Chà, cảm giác cầm trên tay rất mềm."

Dù sao may mà anh ấy thích.

Kang Si Woo buộc Seo Ha Im, người đang điên cuồng vẫy cây đũa phép ngồi xuống, anh tiếp tục dẫn dắt chương trình.

"Vậy ai là người tiếp theo?"

"Em."

Người thứ hai chuẩn bị quà.

Tôi lấy một chiếc hộp thoạt nhìn có vẻ hơi nặng và góc cạnh.

Kích thước hơi chênh lệch với quà của Cha Seong Bin chuẩn bị một chút.

Ngay khi nhìn thấy vẻ ngoài của nó, Jin Se Hyun thở dài: "Ha, anh ghét nó quá."

"Vì sao, vì quà do em chuẩn bị?"

"Kể cả nhìn từ xa, dáng vẻ hoàn toàn giống một cuốn sách..."

Đây có phải là một món quà đầy tâm huyết?

-Kích thước tràn đầy trách nhiệm ㅠㅠ
-Loại sách gì dày thế?

Tôi xấu hổ vì bị đoán ra trước khi kịp mở hộp.

"Ừm."

Tôi hắng giọng và nhìn đi chỗ khác. Tuy nhiên, tôi vẫn phải đọc lá thư tôi do mình viết.

[Với em, anh rất ấn tượng, anh luôn theo đuổi việc học với thái độ nghiêm túc. Dành riêng cho Jin Se Hyun, nhà khoa học tương lai.]

Món quà cho Jin Se Hyun là thiên đường của môn khoa học.

"Hóa học hữu cơ......?" Jin Se Hyun mở gói quà, đọc khẽ với vẻ mặt bị sốc.

Xin lỗi. Đây chỉ là một trong những cuốn sách quan trọng mà em từng học ở trường.

"Là gì nhỉ?"

May mắn, có Dusty đã nhận ra thay tôi.

-Wa hahahaha hóa học hữu cơ hahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha
-Bé tặng anh trai một cuốn sách dày làm quà.
-Hình như cậu ấy đến hiệu sách, lấy ngay cuốn sách hóa học nào đó mà cậu có thể tìm ra.
-Seo Han, thậm chí còn không biết tên sách có nghĩa là gì ㅠㅠ

Tôi có làm gì quá đáng không?

Tôi vội vàng chỉ cho anh ấy cách sử dụng cuốn sách.

"Hyung, độ cao của màn hình hơi thấp."

"Ừ, đúng."

"Dùng nó làm giá đỡ đi."

"Chúa ơi."

Đôi mắt của Jin Se Hyun trợn tròn: "...Nó không thể hữu ích đến mức này được!"

-LOL Chết tiệt, thậm chí còn không được dùng đế lót tô mỳ tôm nữa LOL.
-Cách sử dụng bí ẩn của Hoá hữu cơ ㅠㅠ
-Nếu tôi là tác giả, tôi sẽ khóc thét.
-Không, nhưng đó là cuốn sách rất đắt tiền.

Nếu anh thấy giá đỡ màn hình hơi quá đà thì vẫn có nhiều cách sử dụng khác.

Tôi cẩn thận quàng cuốn sách quanh cổ và giơ ngón tay cái lên: "Hoặc có thể dùng làm gối khi ngủ. Bảo vệ đĩa đệm cổ."

"Tốt, phải không?"

"Nếu được sử dụng với mục đích tốt, chẳng phải vẫn ổn sao?"

Jin Se Hyun nghiêng đầu, cầm cuốn sách trên tay: "Nhưng quyển này có đắt không?"

Tất nhiên là nó đắt tiền.

Vì thế.

"Second hand...?"

Tôi dùng sự trợ giúp từ cửa hàng second hand.

Tôi chọn thứ trông sạch sẽ nhất, giá đã qua sử dụng khoảng 30.000won?

"Này nhé! Nó thậm chí còn được viết ghi chú bên trong!"

"Một chiếc giá đỡ màn hình từng được ai đó học tập... Trường hợp này hiếm lắm."

"Im lặng."

Tôi bị Jin Se Hyun mắng.

Khoảng 30 phút sau lễ trao quà diễn ra. Cuối cùng cũng đến lượt Ha Jun Seo.

Lúc đó, đủ loại quà tặng đã xuất hiện.

'Tôi hy vọng cậu không bị mất cơ bụng dù chỉ một ngày!'

'Chà, thật vinh dự!'

Từ chiếc áo thun in hình cơ bụng rắn chắc của Seo Yi An cho đến con búp bê đặc biệt được chuẩn bị cho Ha Jun Seo.

Một con búp bê hamster nhỏ có vẻ vừa vặn trong lòng bàn tay.

'Cái đó chắc khó tìm lắm.'

Vì sao anh ấy lại chọn chú búp bê mà fan làm cho tôi để tặng chọn anh Jun Seo?

Tôi tưởng anh ấy mua trên Tweet nhưng có vẻ đã mua ở nơi khác.

Tất nhiên, Ha Jun Seo rất vui vì Dory có được bạn mới.

'Seochi, bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ cho em ăn, tắm rửa cho em và đưa em đi ngủ!'

'Seo Han, bây giờ em cảm thấy thế nào?'

'...Em ghét nó quá nhiều.'

Hoặc có hoặc không. Ha Jun Seo đi thẳng ra hiên và vứt Seochi vào máy giặt.

Máy giặt bắt đầu phát ra tiếng ồn lớn.

'Kể từ bây giờ, bữa sáng của Seochi sẽ luôn là donut và 6 shot Americano.'

'Anh thấy tiếc cho em...'

Seo Ha Im lẩm bẩm, nhưng bị át đi bởi tiếng máy giặt đang chạy.

Chà, tiếc ghê vì đó không phải là cuộc sống của tôi.

"Anh, anh phải chăm sóc Seochi thật tốt nhé."

"Tất nhiên rồi!"

Dù sao bây giờ chỉ còn lại món quà cuối cùng.

Kang Si Woo quay đầu hỏi Ha Jun Seo: "Seo Han là người nhận quà cuối cùng phải không?"

"Dạ, em đã chuẩn bị sẵn sàng."

"Nhưng nó bao gồm cả ý tưởng của anh đấy?"

Jin Se Hyun cười nói. Đồng thời, các bình luận cũng nhanh chóng đổ về.

-Jin Se Hyun nghĩ ra? Có ai lo lắng không?
-Tôi cảm thấy rất lo cho Seo Hai khi cậu ấy nói câu đó haha.
-Ha Jun Seo: Muốn chuẩn bị thứ gì đó ngoài sức tưởng tượng.
-Jin Se Hyun: Có thề làm mọi thứ theo trí tưởng tượng của anh!
-Sẵn sàng chưa. Tận hai bộ não đó? Kkkkkkk Seo Han, vui lên nào^^

Bình luận của Dusty khiến tôi lo lắng hơn. Tôi nhìn Jin Se Hyun với đôi mắt run rẩy, hỏi anh: "Không có gì lạ chứ?"

"Ekip nói có thể chấp nhận được kích thước này." Ha Jun Seo ôm món quà lớn nhất vào lòng.

Kích thước rõ ràng có thể chấp nhận được, nhưng không thể tránh khỏi cảm giác hộp rỗng.

Ha Jun Seo cười tươi trao món quà cho tôi. Ngoài ra còn có một lời chúc nồng nhiệt: "Seo Han, hôm nay không phải ngày sinh nhật, nhưng anh chúc mừng vẻ đẹp trai của em."

"Cám ơn anh."

Và.

Khoảnh khắc tôi nhận hộp quà mà không suy nghĩ nhiều.

"Đợi một chút."

Tư thế tôi cứng đờ. Giọng tôi vô thức run rẩy: "Nó là ánh sáng ạ?"

Nhẹ đến mức đáng lo ngại?

-Haha, nhẹ ư?
-Không, dù nhẹ thế nào thì cũng không thể là ánh sáng được lol.
-Cậu vừa nghe thấy cái quái gì trong hộp thế, haha?

Seo Ha Im nhìn thấy nét mặt của tôi liền cười lớn: "Ahahahaha!"

"Này, Ha Im. Anh biết bên trong là gì hả?"

"Hôm qua anh đã bí mật nghe được từ Se Hyun rồi."

Mấy anh chàng này... Tất cả chúng ta đều ở cùng một nhóm! Tôi nhìn chằm chằm camera, nói với giọng khẩn trương.

"Không, mọi người, thứ này là gì ạ? Thông thường thì nó không nhẹ thế đâu."

Có thật không? Mặc dù gói quà có kích thước lớn như vậy nhưng cổ tay tôi không có cảm giác bị đè nén.

Điều đó thật vô lý.

"Đúng ha?"

"Fuhahahaha!"

Cha Seong Bin lén lút đến gần tôi, dùng một tay thử nâng hộp quà lên, anh ngay lập tức cười lớn.

"Kkkkkk, thực sự rất nhẹ."

"Không phải hạt hướng dương hay thứ gì đó tương tự đâu nhỉ?"

"Nếu là hạt hướng dương thì đã nặng hơn thế."

Tôi càng thấy lo lắng.

-Con ngươi bé run rẩy kìa.
-Bé nên làm gì đây? Tôi nghĩ tôi biết nó là gì.
-??? Gì?
-Có gì đó giống hạt hướng dương... Tôi nghĩ vậy, kích thước cũng giống.

"Cái gì cơ? Nói cho tôi biết với."

Tôi hỏi về phía bình luận nhanh chóng biến mất. Kang Si Woo vỗ vai tôi, anh nói.

"Mở quà thôi."

"Em có cảm giác em đang cầm hộp Pandora trên tay."

Đầu tiên, chỉ cần cho tôi một gợi ý.

Tôi nhìn Jin Se Hyun, nháy mắt với anh ấy.

Jin Se Hyun nở nụ cười đầy ẩn ý: "Rất mềm."

"Thứ đó mềm ạ?"

"Theo tiêu chuẩn của Seo Han thì đúng vậy."

Anh đang nói về cái gì cơ?

Sau khi suy nghĩ một lúc, Ha Jun Seo vừa nói vừa vuốt cằm: "Có thể ngủ trên đó."

"Không thể là đệm chăn... đâu nhỉ?"

Tôi chắc chắn rằng những anh trai này không thể tặng tôi một chiếc chăn bình thường được.

Tôi có nên nói tôi đang mất lòng tin lắm không?

"Vậy đó thực sự là cái gì mới được?"

Hỏi thêm? Khi nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc của Jin Se Hyun, Ha Jun Seo cười như điên.

"Em cũng có thể ăn nó."

"...Kiểu vậy?"

Jin Se Hyun bổ sung với một nụ cười.

"Em sẽ thích."

"Thật ạ?"

"Thật."

Hãy mở ra trước.

Tôi cẩn thận mở giấy gói quà trước máy quay.

Và.

Dusty, người đầu tiên xác nhận danh tính của món quà, đã cười lớn trên khung trò chuyện.

Phần bình luận tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Ha...

-Seo Han, kiểm tra nhanh ghê hahaha.
-Thật sự y như tên, món quà vô dụng quá hahahaha Bé nên làm gì đây kkkkkkk
-Nếu tôi mà là Seo Han, tôi sẽ vứt nó đi lmao

Hử?

Tôi  cảm thấy hồi hộp, từ từ cúi đầu xuống.

Phản ứng của người xem là sao?

"Ơ...?"

Tôi có nên vứt nó không?

***

[Thần tượng nhận được cỏ khô như một món quà từ các anh lớn.]
Chủ đề là Stardust.
(Ảnh jpg)
Mắt tôi mở to sau khi xác nhận danh tính của món quà.
Dù tặng quà tên vô dụng, dù có vô ích đến đâu bạn cũng không nên tặng cỏ khô cho trẻ con chứ.
Tôi sốc đến mức không nói nên lời...
Seo Han: Họ có vẻ hơi... Hơi đắm chìm trong vai diễn của mình quá...
Jun Seo: Seo Han! Đó là cỏ khô hữu cơ!
Seo Han: Em khôngcần!
Hôm nay maknae Hamchi lại được toả sáng một lần nữa.
Hyung line luôn thích và chân thành trong việc trêu bé út!

-Nhưng món quà mới lạ đến mức tôi không ngờ tới lmao
ㄴTôi đã mong là hạt hướng dương, nhưng cỏ khô thì...
ㄴCó vẻ quá cồng kềnhㅠㅠ
└Ý tưởng của ai?
ㄴSự hợp tác của Se Hyun và Jun Seo.
ㄴNếu là sự kết hợp của hai người họ... Tôi chóng mặt.
ㄴHa ㅠㅠ Jin Se Hyun là thế đó, đầu óc quay cuồng.
ㄴKhi nghĩ về việc làm thế nào họ có thể vui vẻ chọn món quà đó lại khiến tôi cười đến đau đầu kekekekeke.
└Chọn loại cỏ khô hữu cơ thân thiện với môi trường cơ lol

-Dù không phải sở thích chính nhưng thỉnh thoảng tôi hay xem vì video xuất hiện theo thuật toán, mỗi khi tôi thấy họ, nhóm luôn trêu chọc em út hahaha.
└Một nhóm chân thành trêu em út hơn bất cứ ai.
└Nhưng em út cũng thích trêu chọc hội anh trai lắm.

-Hamster có ăn cỏ không?
└Có thể, nhưng sẽ phải lăn lộn rất nhiều vì chuyện đó.
└Wow, cutieeeeㅠㅠ Lăn lộn trong đống cỏ ư.

-Thử tưởng tượng là Seo Han xem.
└Này, là người mà.
└Hahahahahahahahaha cậu ấy là con người đấy.
└Mọi người đều rất thành thật về việc Seo hams là người...

Trong khi Dusty và những người khác tham gia chế giễu Seo Han.

Cùng ngày, một bài báo đã được đăng trên Entertainment News.

[Chương trình 'Dance in the Night' nhân dịp Chuseok, Stardust Do Seo Han sẽ xuất hiện.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro