Chương 1 : Mối tình đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hè, yên tĩnh và thanh vắng.
Trong khu ký túc xá nữ của trường đại học T vừa mới xây chưa được bao lâu, cửa sổ sáng loáng, sạch sẽ, hương cà phê dìu dịu quyện lẫn mùa sữa lan toả khắp căn phòng. Chiếc rèm cửa sổ mỏng, sọc xanh lam hờ hững đu đưa theo làn gió đêm, thi thoảng lại chạm vào chiếc chuông gió san hô treo trên cửa sổ, phát ra những tiếng ngân nga khe khẽ. Quan Tiểu Úc đang chống hai khuỷu tay nằm trên chiếc giường được được trải ga màu xanh nhạt, đôi chân thon dài nõn nà khẽ đưa qua đưa lại,mái tóc xoăn màu cà phê được túm cao, thi thoảng vài lọn tóc lại buôn xuống,chạm vào gương mặt trái xoan xinh xắn của cô, càng làm tăng vẻ bướng bỉnh và đáng yêu. Cô gập cuốn tiểu thuyết vẫn còn thơm mùi mực in lại rồi rút một cuốn khác từ chồng tiểu thuyết cao ngất, lông mi khẽ chớp chớp, đôi mắt trong veo vẫn còn vương chút xúc cảm từ cuốn tiểu thuyết ướt át dưới ánh đèn trở nên long lanh. Mở phần giới thiệu nội dung, cô tỏ vẻ hơi chán nản :"Lại là câu chuyện của hoàng tử bạch mã và công chúa Lọ Lem. Nhân vật nam chính tuấn tú, giàu có, si tình ,nhân vật nữ chính gia cảnh nghèo khó, dịu dàng, tốt bụng. "
     "Nếu không, sao gọi là tiểu thuyết ngôn tình chứ ?"
Cô bạn cùng phòng Bạch Lăng Lăng đang ngồi dịch tài liệu lịch sử trước máy tính, vừa giơ tay xoa xoa cái trán nhức mỏi vừa trả lời.
Tiểu Úc uể oải lật giở từng trang tiểu thuyết
         "Đúng thế, hiện thực đâu phải là cổ tích tình yêu, những cô nàng Lọ Lem dịu dàng, tốt bụng mãi mãi chẳng thể trở thành công chúa, những anh chàng giàu có sẽ không bao giờ là những người tốt để ta nương tựa suốt đời ! Những người đàn ông trong tiểu thuyết không bao giờ tồn tại."
        "Vậy mà cậu còn thích đọc những tiểu thuyết ngôn tình?"
Lăng Lăng qua lại nhìn cô, đôi mắt thông minh, lanh lợi, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt dịu dàng, khả ái luôn để lại cho người đối diện ấn tượng rất dễ chịu.
        " Tớ đang nâng cao tiêu chuẩn chọn đàn ông của mình ".
Tiểu Úc nói xong, lại lắc đầu đăm chiêu nhìn Lăng Lăng, thở dài.
         "Haizz~~~! Những cô gái không thích đàn ông như cậu sẽ không hiểu được đâu."
         "Tớ thấy vì nâng cao tiêu chuẩn chọn đàn ông thì hãy nâng cao năng lực chịu đựng của bản thân thì hơn ..."
Lăng Lăng chưa nói hết câu thì người thầy hướng dan yêu quý của cô gọi tới.Lăng Lăng khóc dở mếu dở nhưng giọng rất lễ phép :
         "Đã dịch xong rồi ạ, em đang sữa lại, gửi cho thầy ... Phòng làm việc ? Ồ,được, bây giờ em mang đến cho thầy ngay. "

Còn tiếp
       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro