chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý chút xíu: nếu bạn nào hài lòng với cái kết ở chap trước rồi thì hãy đọc chap này như ngoại truyện thôi, và đặc biệt dừng ở đoạn mưa đồ dùm tui để không mất kết zui và không bị tò mò.
__





Tại một căn nhà truyền thống kiểu Nhật Bản thời Edo được bao bọc bởi kết giới. Người làm trong nhà thường rỉ tai nhau về cậu thiếu niên sống ở đấy, biết bao nhiêu đời người làm trong nhà đã làm việc ở đây nhưng chưa ai từng thấy chủ nhân của ngôi nhà này, hay chính xác hơn những người từng thấy đều đã chết. Ngoài vị chủ của căn nhà ra nơi này còn có hai người nữa, một người có tóc trắng mà bọn họ hay gặp và một cậu thiếu niên hay xuất hiện ở sau vườn.

Người làm đều nói rằng cậu ấy thật kì lạ, có người làm việc ở đây từ thuở mười mấy, đôi mươi đến nghỉ hưu mà vẫn thấy cậu ấy trong hình dáng của một cậu thiếu niên. Không bao giờ già đi nhưng cứ làm người ta cảm thấy cậu ấy thật u buồn, trông cứ như một linh hồn già cỗi đang mắc kẹt trong thân xác thiếu niên, áng chừng chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi. Người làm ở đây thường gọi cậu ấy là "Megumi-sama" bang đầu cậu ấy không thích cách xưng hô phân biệt giai cấp nhưng dần dà cũng đành chấp nhận.

Cậu thiếu niên suốt mười mấy năm luôn ăn mặc kín cổng cao tường giờ chỉ khoác độc chiếc kimono một cách hờ hững. Với những dấu hôn trên người cậu trông vô cùng phóng đãng, có lẽ vị chủ nhân đã rời đi nên cậu mới bước ra ngoài với vẻ ngoài như vậy.

Cái dạo tháng ba, tháng tư tiết trời vừa ấm áp vừa dễ chịu, trong nhà mỗi người một việc thay phiên nhau dọn sạch từng ngóc ngách trong gian nhà lớn, cả khuôn viên cũng cần được chăm sóc. Nghe bảo ngài Megumi thích hoa nên khuôn viên trồng rất nhiều, không loại này cũng loại khác, chúng thay phiên nhau nở rộ để tô điểm thêm cho nơi vốn mang vẻ u uất. Nhắc đến hoa thì phải nói đến cây anh đào lớn cạnh nhà, nó được trồng ít nhất cũng mấy trăm năm trước, nghe đâu cả Sukuna và Megumi đã cùng trồng nó.

Sáng sớm, cái lúc mà trời vừa hửng ánh, Mặt Trời ban phát thứ ánh sáng ấm áp xuống mặt đất, sắc vàng rọi lên những bụi hoa sau vườn, và giọt sương đọng nơi kẽ lá cũng ánh lên. Megumi tranh thủ đi dạo một chút, tiện tay đem bộ kimono bị bẩn đến cho người làm giặt.

"Giặt giúp tôi nhé" Megumi trên tay cầm bộ kimono màu xanh lam, lưng hơi khom xuống để đưa cái áo cần giặt cho cô người làm.

"Vâng ạ" cô gái ngồi cạnh cái chậu lớn, kế bên vẫn còn mấy bộ đồ dơ chất đống.

Cô ngước lên nhận lấy đồ từ tay Megumi, trong phút chốc chạm mắt nhau, cô gái bị đôi ngươi lục bảo thu hút, cứ nhìn Megumi mãi chẳng dứt ra được, không những thế chỉ cần dời tầm mắt xuống một chút liền thấy ngực của Megumi do phần cổ áo trễ xuống.

Những người làm khác có ở đó chỉ biết cúi gằm mặt, Sukuna không cho phép bọn họ nhìn Megumi của hắn. Mấy người làm lâu năm ở đây khẽ liếc nhìn nhau với ánh mắt ái ngại, họ lo cho cô gái mới tới ngày hôm qua, có lẽ cô đã lơ đãng trong lúc Uraume nói.

Megumi hắn giọng và hồn cô gái thôi lang thang nơi đáy mắt cậu, cô vội xin lỗi rồi lại trở về với công việc của mình.

Cậu chẳng vội gì mà thong thả dạo qua khu bếp, nói với người làm đã khá có tuổi rằng cậu muốn một tách trà gừng.

Tiếp đến cậu ghé vào phòng sách, cái chỗ rộng lớn và chứa đầy những quyển sách từ cũ đến mới. Nhưng có nhiều cuốn đã đọc hàng chục năm trước nên cậu đã quên nội dung bên trong, thế là mang ra đọc lại. Cứ như thế chôn mình trong đống sách mấy giờ liền.

"Trà của ngài đây" người làm mang trà mà Megumi đã dặn vào và thông báo, Megumi trong vài giây dời mắt khỏi những con chữ.

"Ngài có muốn dùng thêm bánh-" sàn nhà trơn trượt làm bà ấy sảy chân.

Theo phản xạ Megumi đỡ lấy người đàn bà đang loạng quạng, tuy không ngã nhưng tách trà trên khay không được giữ chắc mà đổ vào tay Megumi, da cậu đỏ ửng một mảng lớn.

"Không cần bánh đâu" Megumi trả lời cho câu hỏi vừa nãy trong khi bà ấy vừa cảm ơn rồi lại luống cuống xin lỗi.

Không gọi cũng đến, Sukuna xuất hiện ngay phía sau người giúp việc trong khi bà ấy đang lúi húi dọn chỗ nước đã bị đổ.

"Không giết, Sukuna" Megumi biết hắn chuẩn bị làm gì, cậu trừng mắt nhìn hắn nhưng giọng không hề gắt lên.

"Em lại ban phát sự nhân từ nữa à?" Sukuna nhìn cánh tay của Megumi rồi nhìn lại bà người làm giờ đã quỳ rạp dưới sàn không dám ngóc đầu lên.

"Ngài giết cô gái đó rồi?" Megumi thu lại ánh nhìn của mình, cậu chớp mắt mấy lần vì cảm thấy mắt có hơi mỏi sau nhiều giờ bám dính lấy những dòng chữ.

"Ừ"

"Thay vì giết luôn người này thì ngài nên coi lại cái sàn nhà đi, khi sáng em cũng suýt ngã ở đây" Megumi nói, giọng điệu như là hờn dỗi, không hài lòng vì căn nhà có phần xuống cấp, nhưng đây lại là lí do hoàn hảo để Sukuna đổi sự chú ý qua cậu cũng như bỏ qua cho người giúp việc.

"Đưa tay em cho ta" Sukuna chìa tay ra, chờ đợi cánh tay bị bỏng của Megumi đặt lên.

Cậu đã thành công, nhân lúc Sukuna chữa trị cho vết thương nơi cánh tay, Megumi đá mắt ra hiệu rằng bà ấy có thể rời đi.

Người đàn bà là một ngoại lệ khi cái thuở vừa đến đây, bà chỉ mới đôi mươi, sai lầm đầu tiên bà mắc phải là món ăn của Megumi có ớt chuông, lại là loại màu đỏ, khi ấy Uraume còn chưa nói rõ những điều Megumi không thích, vậy nên bà đã được Megumi giúp giữ lại mạng khi ấy. Rồi độ hai ba lần phạm lỗi nữa, nhưng bà vẫn sống vì Megumi bảo rằng đó không phải lỗi của bà, chung quy những điều bà mắc phải không phải là cố tình hay sơ xuất, chỉ đơn giản như chuyện đã xảy ra vừa nãy. Và có lẽ trong mắt Megumi, bà ấy là một người đáng cứu.

"Em đã bỏ bữa sáng đúng chứ?" hắn hỏi, nghe có vẻ không vui.

Megumi không để tâm đến lời tra hỏi vừa rồi, cậu tháo miếng băng nơi cổ tay trái ra và một vết sẹo hiện ra, đã nhiều năm trôi qua nhưng cái sẹo vẫn yên vị nơi cổ tay mà trước kia bị cậu rạch bằng mảnh kính. Megumi xoa xoa cổ tay mình, cậu hơi lơ mơ một chút, rồi gật đầu.

"Uraume nói với ngài?" Megumi hỏi, hiển nhiên cậu biết điều đó.

Cậu bóp bóp cổ tay như đang xoa dịu những hồi ức xưa cũ.

"Em muốn ăn gì đó trước khi bữa trưa đến không?" Sukuna hỏi và cậu lắc đầu.

Nghĩ đi nghĩ lại thì cái nhà này Uraume có thể một mình lo liệu, suốt bao nhiêu năm cô ta đã ở cạnh Sukuna nên những chuyện như dọn dẹp hay nấu nướng đều quá đỗi đơn giản. Thế nhưng Megumi không thích, trên bề mặt mà nói, cậu không muốn ra lệnh cho Uraume làm bất cứ việc gì, vì không quen, về mặt chìm, Megumi không muốn tiếp xúc với người biết về những chuyện đã xảy ra trước khi cậu đến đây. Rời khỏi nơi chứa những kí ức không vui và hãy để quá khứ chỉ là quá khứ, lãng quên đôi khi lại là cách tốt.

"Ngài nên đi tắm, Sukuna" Megumi chỉ vào vết bẩn trên vai Sukuna, hắn lấm lem nhưng không một vết thương, nhưng dính nhớp máu. Đoán chắc Sukuna lại mới giao chiến với kẻ nào đó đã tìm đến thách thức.

"Ta sẽ đi, nếu em đói có thể ăn bây giờ, không cần đợi ta"

Megumi đã ngồi vào bàn ăn được một khoảng thời gian khá lâu, ngồi sẵn nhưng không đói lắm, cậu nhìn mấy người kia đi đi lại lại manh đồ ăn ra. Mọi thứ được bày biện xong cũng là lúc Sukuna trở lại với vẻ ngoài sạch sẽ và trang phục chỉnh tề.

Sukuna ngồi xuống bên cạnh, hắn với tay lấy món cá mà Megumi thích, rồi bắt đầu gỡ hết xương, tỉ mỉ làm sao để thịt cá không bị nát.

"Thích nhìn đến vậy à? Em nên ăn mấy món khác trong khi đợi" hắn nói khi thấy Megumi cứ nhìn vào đĩa cá chằm chằm, giống như lơ đãng.

"Không thích" Megumi đảo mắt quay đi nơi khác, vờ như không quan tâm.

Chả hiểu sao từ cái dạo rất lâu về trước, không nhớ rõ, Megumi không cẩn thận bị mắc xương, thế là từ đó Sukuna luôn gỡ hết xương trong cá cho cậu. Megumi ban đầu cảm thấy quá phiền phức nhưng sau vài ngày cũng quen, sau lại thấy khá tốt.

Sukuna cho những miếng cá đã sạch xương vào bát của Megumi, kêu cậu ăn đi, nhưng cậu lại dở chứng giận dỗi gì đó mà lơ Sukuna, chẳng thèm đá động gì đến đồ ăn.

"Em không ăn thì ta ăn hết đấy" hắn hù dọa, Megumi thường sẽ không bỏ qua thứ bản thân thích nhưng có vẻ lần này cậu lại cứng đầu.

"Hay muốn ta đút em mới chịu ăn?" Sukuna nhướng mày.

Cậu quay lại nhìn hắn, nghĩ tới điều Sukuna vừa nói cũng làm cậu cảm thấy hết đói, nghe ghê chết đi được.

Một tay Sukuna bóp má Megumi làm môi cậu chu ra, cậu khó chịu nói "không" nhưng lời ra tới miệng lại hóa thành "hong"

Sukuna bật cười vì thấy em yêu của hắn quá đỗi đánh yêu, không kiềm được mà hôn chóc lên môi cậu một cái làm Megumi giãy nảy, tai đỏ hết cả lên.

"Ai cho hôn hả!?" Megumi đẩy tay hắn ra, bực bội gắp hết thứ này đến thứ khác vào bát ăn, dồn thật nhiều thức ăn vào miệng làm hai má phồng ra như sốc con ngậm hạt.

"Thấy môi em chu ra nên ta tưởng em muốn hôn" Sukuna nhìn gương mặt tức tối của Megumi rồi lại được đà cười nữa.

Hắn cứ trêu em mãi thôi.

__

Tầm xế chiều, Sukuna lại thấy Megumi trong phòng ngủ, nhìn qua khe cửa hắn thấy cậu đang chăm chú dán mắt vào quyển sách dày cộm, Megumi nói gần đây cậu bắt đầy thích tiểu thuyết, thế là hắn mua về vài cuốn cho cậu.

Cánh cửa được đẩy ra và hắn gọi tên Megumi, thông thường Megumi luôn cảm nhận được ngay khi có ai phá hỏng không gian tĩnh lặng lúc cậu đọc sách, vậy mà im lìm. Sukuna ngó nghiêng nhưng vẫn không thấy Megumi đâu, cậu lại trốn hắn rồi.

Bóng của Sukuna ngã nghiêng dưới sàn nhà, cái bóng đen kịt, Megumi bất ngờ nhảy ra từ cái hố đen đúa ấy. Từ phía sau Megumi giữ lấy Sukuna, hai chân khóa chặt lấy phần hông của gắn, Megumi nhanh tay đâm dao vào mắt Sukuna hòng cản trở tầm nhìn của hắn. Tiếp đến, cậu choàng một tay qua cổ Sukuna để khóa và bắt lấy cánh tay còn lại chèn vào phần gáy hắn rồi siết chặt. Tạo thành một đòn Rear-naked choke hoàn hảo.

"Megumi?!" Sukuna nắm lấy cánh tay đang siết cổ mình, giữ cánh tay Megumi để ngăn cậu siết chặt hơn nữa, một tay khác hắn rút con dao trên mắt ra.

Sukuna giữ chặt tay Megumi, dùng sức kéo ra mặc cho cánh tay có thể vì chịu quá lực mà gãy, dù thế vẫn đỡ hơn việc bất tỉnh. Cánh tay và cẳng tay là hai thứ sẽ chặn lại ở hai bên cổ của đối tượng bị đòn tấn công nhắm phải, làm động mạch bị chặn khiến máu không thể lên não và trong vài giây sẽ ngất xỉu do thiếu oxy. Vậy nên Sukuna sẽ ngăn Megumi làm điều đó, hắn dùng toàn lực gỡ tay Megumi ra.

"Phiền phức thật!" Megumi chậc một tiếng khó chịu, nhận ra đòn tấn công của mình sắp bị phá hỏng, cậu chủ động thả Sukuna ra.

Cứ ngỡ Megumi đã từ bỏ nhưng không, cậu nương theo vai Sukuna mà bật nhảy lên, xoay người rồi nhân lúc Sukuna vẫn chưa phản ứng kịp, cậu vòng hai chân qua cổ hắn, lần nữa siết chặt, tạo áp lực lên các động mạch cảnh ở cổ. Lại một đòn khóa máu nữa, Megumi dùng thế khóa tam giác - Triangle choke để tấn công Sukuna. Từ cách phục kích đến việc ra đòn dứt khoát tới nổi Sukuna không kịp trở tay.

"Đã ai nói với em rằng không được trộm dao từ nhà bếp chưa?" thay vì cố thoát ra như lần trước Sukuna lại thong thả dò hỏi Megumi.

"Nó vô tình rơi vào bóng thôi" cậu chống chế bằng cái lí do hết sức vô lý.

Sáng nay khi ghé qua khu bếp Megumi đã tiện tay lấy con dao trên thớt và giấu vào bóng của mình, hành động hoàn hảo đến mức không một ai nghi ngờ, phải nói Megumi rất có tài năng trộm cướp.

"Vậy à" Sukuna đánh vào mông cậu làm Megumi khẽ kêu lên.

"Đừng nghịch nữa, Megumi"

"Khế ước không đề cập đến việc không được giết Sukuna mà" Megumi bật ra một tiếng cười tinh nghịch, chân càng siết chặt.

"Vậy thì siết chặt hơn xem nào" hắn cười, cố tình phả hơi ra trong lúc nói.

Cổ Sukuna bị siết chặt đến mức đỏ cả lên, gân nổi lên từng đường rõ rệt, cảm tưởng chúng sẽ bị Megumi ép đến đứt ra. Nhưng thay vì lo lắng về việc đó Sukuna thấy việc chôn mặt giữa hai chân Megumi thật không tệ.

"Cố lên, ta sắp nghẹt chết rồi" hắn há miệng cắn nhẹ lên phần đũng quần của Megumi, liếm.

Cậu rùng mình, lưỡi Sukuna ấm nóng và ẩm ướt dù cách một lớp vải vẫn có thể cảm nhận rõ ràng. Hắn liên tục chơi đùa với thứ giữa hai chân Megumi, mặc cho bản thân đang dần không thể thở. Sukuna bắt đầu cảm thấy sung sướng khi cổ bị siết chặt và có lẽ cơ thể hắn đanh sản xuất ra Endorphin làm tâm trí hắn thoát khỏi nỗi đau và ngập trong sung sướng. Bên trong lớp quần Megumi bắt đầu rục rịch, thứ bên trong dần phản ứng lại với Sukuna.

"Dừng!" người cậu giật thót khi bàn tay Sukuna lần mò vào áo mà vuốt ve lưng cậu. Megumi nắm tóc hắn kéo ngược ra sau nhằm ngăn lại hành động từ Sukuna.

Miệng Sukuna dính nhớp nước bọt, chảy dài, mắt hắn đỏ au và ẩm nước, trông vô cùng dâm dục. Hắn cười hài lòng khi nhận ra hơi thở của Megumi đang trở nên trật nhịp và chân cậu cũng nới lỏng ra.

"Em cương rồi, Megumi"

"Tại ai hả?" Megumi lại nổi giận rồi.

"Tại ta, vậy nên phải để ta đền bù rồi" Sukuna liếm môi, nhìn Megumi với ánh mắt thích thú.

Hắn để Megumi ngồi xuống giường, thuần thục kéo quần cậu xuống để dương vật đã cương cứng hiện ra trước mắt.

Hắn nheo mắt nhìn vật đang dựng đứng giữa hai chân Megumi, giống như lơ đễnh, từ từ liếm lên phần đỉnh đang rỉ dịch làm Megumi run lên, hắn hôn dọc theo phần thân dương vật, từng chút một khiến Megumi tê dại. Sukuna liếm mút dương vật trong miệng, đầu lưỡi xoáy vào lỗ niệu đạo làm Megumi khẽ rên lên. Khoan miệng Sukuna ẩm ướt bao bọc lấy Megumi một cách triệt để, cái lưỡi ấm nóng lướt trên từng đường gân trên dương vật, từng lần chạm đều khiến Megumi run rẩy.

Một chân Megumi gác trên vai hắn hơi siết lại, em muốn nhiều hơn nữa, muốn Sukuna ăn em. Megumi nắm lấy tóc Sukuna mà ấn xuống, làm dương vật đâm sâu vào họng hắn, vòm miệng lớn ôm trọn lấy Megumi từ gốc rễ. Cổ họng hắn co thắt từng hồi, chiều chuộng mà bú mút dương vật theo ý em muốn. Tiếng rên khe khẽ và hơi thở của Megumi chính là động lực để hắn phục vụ em nhiều hơn nữa, làm em sung sướng, dương vật trong miệng hắn giật giật mấy hồi, trong tiếng rên thỏa mãn của Megumi mà bắn ra dòng tinh dịch. Chất lỏng đặc sánh tràn vào cổ họng Sukuna, chất dịch của em ngập ngụa trong miệng hắn, thật nhiều. Sukuna sung sướng, yết hầu hắn trượt lên hạ xuống để dòng tinh dịch chảy qua cổ họng, không ngần ngại nuốt hết thứ mà em đã bắn ra.

"Sukuna" Megumi nhìn hắn như thể em không thích điều hắn vừa làm, em không muốn hắn nuốt thứ đó.

Sukuna nhìn em với ánh mắt mê muội, hắn thích mọi thứ của em, muốn thưởng thức em như một món ăn đầy mĩ vị.

Megumi đã được thỏa mãn nhưng hắn cương rồi, Sukuna không thể kiềm chế trước Megumi, bên trong lồng ngực hắn đang đập rộn vì cơn khát tình, hắn muốn Megumi.

Sukuna liếm mút đùi trong của em, làm chỗ da non mềm hằn đỏ, để lại dấu răng trên da thịt trắng mịn. Làm phần da non nớt trở nên đỏ hỏn, bầm tím khi môi lưỡi hắn đi qua, mọi điều để làm Megumi rên lên vì nơi da thịt mỏng manh bị liếm mút.

"Thỏa mãn ta, Megumi" giọng hắn trầm đến lạ, có lẽ vì dục vọng đang trỗi dậy hoặc cổ họng hắn đã bị tinh dịch của Megumi chặn lại.

Ánh mắt của Megumi xoáy sâu vào Sukuna, tâm trí đang bị bản năng của dục vọng dẫn dắt.

"Như ngài muốn"

Quần áo vướng víu được cởi bỏ, hắn đè Megumi xuống, đệm và ga giường lún xuống như thể em đang chìm xuống một vũng bùn, Megumi sẽ chìm trong dục vọng cùng hắn.

Bàn tay Sukuna mơn rớn trên cơ thể em, cặp mông bị hắn nắn bóp đến biến dạng. Hắn hôn lên bụng em, trải dài những cái hôn lên ngực nơi đầu ti hồng hào đang kêu gào vì ngứa ngáy mà muốn hắn chạm vào.

Sukuna đã quá quen với cơ thể của Megumi, không cần nói hắn cũng biết lúc này em muốn gì, hắn liếm mút đầu ti em như thể có dòng sữa ngọt đang chảy ra. Hắn vỗ mạnh vào cánh mông căng tròn làm em giật mình, rồi chậm rãi trượt ngón tay vào bên trong em. Ngón tay ấn vào vách thịt trơn ấm, tìm kiếm nơi nhạy cảm và nới lỏng lỗ nhỏ, bên trong non mềm và ẩm ướt, kít tới mức khó tin khi nơi này đã bao nhiêu lần nuốt trọn hắn.

Megumi ngửa cổ hở dốc, em có thể cảm nhận được từng khớp tay của Sukuna đang ở bên trong, nhẹ nhàng trườn vào sâu hơn.

"Sukuna, Sukuna!" em gọi tên hắn, giọng nói như hòa vào từng tiếng thở, khẽ kêu lên khi đầu ti bị day cắn.

Sukuna chạm vào nơi mẫn cảm, ấn vào tuyến tiền liệt khiến em giật nảy, ánh mắt mơ hồ và nước mắt ứa ra nơi khóe mi, dương vật khi nãy vừa xuất tinh giờ lại cương lên, giống Megumi mà uất ức, mếu máo rỉ nước.

"Em muốn nhiều hơn, Sukuna" chân Megumi quấn lấy hông hắn, em nâng mông lên đòi hỏi, hai chân ghì hắn xuống để lỗ nhỏ chạm vào hạ bộ hắn.

Sukuna rút ngón tay ra và lỗ nhỏ của Megumi như nuối tiếc, em muốn một thứ to và cứng hơn, nóng bỏng hơn những ngón tay của hắn.

"Ta sẽ luôn chiều theo điều em muốn" hắn rủ bỏ quần áo của bản thân.

Sukuna hôn lên cổ em, dụi vào hõm cổ và hít sâu mùi hương làm hắn mê mẩn, bên dưới thì từ từ đưa dương vật vào trong.

"Hôn ta, Megumi" Sukuna nhìn em, thật hiếm khi hắn đòi hỏi điều gì từ Megumi.

Megumi luồn tay vào tóc hắn, kéo xuống, yêu chiều hôn lên môi hắn, liếm mút đầu lưỡi như cách hắn vẫn luôn làm với em. Megumi trao cho hắn thứ xúc cảm chẳng gì sánh nổi, nhấn chìm hắn trong mọi cảm xúc với em, biến Sukuna từ con thú hoang tàn bạo phải trở nên dịu dàng với em, kiểm soát hắn trở thành con thú lớn ngoan ngoãn chỉ biết vâng lời em.

"Nhanh lên, Sukuna" Megumi cắn môi hắn, hối thúc khi mãi hắn vẫn chưa đâm em một cách mãnh liệt.

Vừa dứt lời, Sukuna ôm lấy vai em, giữ chặt hông rồi đẩy hết dương vật vào bên trong. Em rên lớn vì bất ngờ bị vật to lớn xâm nhập, theo thói quen cào lên lưng hắn và để lại những đường đỏ dài.

"Megumi. Megumi. Megumi. Em chặt quá" Sukuna rên rỉ tên em, cảm giác bên dưới sắp bị em siết đến đứt ra.

Sukuna ôm lấy em, nhịp đập trong lồng ngực như hòa vào làm một, những hơi thở trở nên nặng nề. Megumi thở sâu vài nhịp rồi cố gắng thả lỏng, cố để Sukuna không bị đau và kiềm lại nước mắt đang chực trào, dù bên dưới đã được nới lỏng trước đó nhưng em vẫn không chịu nổi khích thước của hắn, Sukuna như xé toạc em ra mỗi khi dương vật hắn tiến vào đến tận cùng.

Sukuna cảm nhận được lỗ nhỏ thôi gay gắt với hắn, cơ thể em bắt đầu chấp nhận thứ to lớn bên trong.

"Em giỏi lắm" Sukuna không tiếc buông lời khen ngợi dành cho em, hắn vén tóc mái em lên và hôn lên trán em một cách trân trọng.

Hắn hôn lên má em từng cái nhẹ nhàng, bên dưới bắt đầu đâm rút, đẩy cơ thể em đến khoái cảm.

"Hôn hôn" Megumi choàng lấy cổ hắn, không biết từ bao giờ em lại thích hôn trong lúc làm tình như vậy.

Lưỡi Sukuna càn quấy khoan miệng em, lấy hết chất lỏng ngọt ngào từ em.

"Sướng chết mất" Sukuna thở ra những hơi thỏa mãn, cổ họng rung lên những tiếng rên thật khẽ.

Sukuna đâm thúc một cách mạnh bạo hơn, xỏ xiên lỗ nhỏ một cách tàn bạo khiến dịch ruột càng tiết ra nhiều hơn làm việc ra vào càng trở nên dễ dàng, Sukuna chơi em như thể hắn đang dần mất kiểm soát và để cơn khoái cảm nhấn chìm lí trí hắn.

"Sukuna... Sướng lắm, Sukuna!"

Em rên rỉ, nỉ non gọi tên hắn, Megumi thuận theo bản năng mà đưa đẩy hông theo nhịp điệu đâm rút của hắn. Em bật ra từng tiếng nức nở khi dương vật hắn đâm vào nơi sâu thẳm bên trong, miết qua điểm tình và ma sát vào vách thịt trơn mềm.

"Ta yêu em, Megumi!" Sukuna rót lời yêu vào tai em, cái lời vốn dĩ rất dễ nói nhưng qua bao nhiêu năm bấy giờ hắn mới can đảm nói ra. Sukuna thừa nhận hắn yêu em vô điều kiện và chỉ khi hắn chắc về việc bản thân có thể cho em một tình yêu thật sự, và lúc này đây hắn có thể nói ra điều ấy.

Sukuna hôn lên mi mắt đẫm nước của em và em mỉm cười đáp lại hắn: "Em cũng yêu Sukuna"

Em và hắn rơi vào một cái hôn khác, thật mãnh liệt, cả hai quấn lấy nhau trong cơn hoan lạc, bỏ qua tất thấy mọi điều, thứ hắn nghe được là tiếng thở và thanh âm của tình yêu với Megumi. Để sự thèm khát điều khiển tâm trí và để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên cho đến khi dục vọng được thỏa mãn, hai linh hồn quyện vào nhau trong không gian ngập mùi tình dục, hắn sẽ đâm thúc, ngấu nghiến Megumi một cách ngon lành như thể đây là lần cuối cùng hắn được ăn em. Từng cái hôn được đặt xuống da thịt trắng mịn, liếm mút đến khi màu da chuyển thành vết tích tình yêu. Những cái hôn và lời nỉ non rên rỉ sẽ khiến hắn càng điên cuồng quấn lấy Megumi, chiếm lấy cơ thể em từng chút một, tình nguyện để em nhấn chìm hắn trong cái bể đen đặc quánh không có đường ra.

Sukuna mân mê cơ thể em, thi thoảng cắn xuống, cắm răng vào da thịt để em nhớ mãi cảm giác đau nhói. Thả linh hồn và cơ thể hòa vào nhau, sung sướng, đắm chìm trong cảm giác đê mê chạy dọc từ ngón chân dẫn đến tận trái tim, bỏ qua tất thảy mọi kiêu ngạo thông thường mà rên rỉ, mỉm cười vì ham muốn được lấp đầy. Cảm nhận sự hòa hợp giữa hai hơi thở và tiếng thở hổn hển bên tai, gấp gáp, lòng ngực như nổ tung và các tế bào xôn xao cả lên mỗi khi Megumi gọi tên hắn. Giữa lúc thỏa mãn trong khác vọng, Sukuna nói yêu em nhiều hơn nữa. Cùng chìm trong bể tình và mọi xúc cảm dành cho đối phương, Sukuna yêu em nhiều đến mức chẳng ai có thể mượng tượng nổi. Hắn thật sự yêu em, lấp đầy em bằng tinh dịch và vấy bẩn em bằng thứ thứ chất lỏng đục màu. Để khi cơn mưa bất chợt đổ xuống, tiếng mưa sẽ hòa vào thanh âm của tình yêu.

Và khi cơn mưa bất chợt không báo trước vào tháng tư xuất hiện, giọt mưa nện xuống mái nhà, tích tách rồi ào ạt, lấn đi mọi âm thanh bên trong căn phòng chứa đầu sự ám muội. Giọt nước nhảy nhót trên mặt đất trong đêm, tưới một lượng lớn nước cho khu vườn sau nhà, tiếng mưa rỉ rả và nước chảy dọc trên mái nhà, trượt dài rồi rơi xuống mặt đất. Cơn mưa kéo dài, tỉ tê kể nhau nghe từng câu chuyện trên nền trời từ các đám mây hay ngọn gió, và cả ánh nắng, từ lúc cụm mây còn trắng thuần đến khi nó đổi màu xàm xịt u ám, nói nhỏ với đám hoa trong khuôn viên rằng chúng vẫn luôn nhìn những cây hoa từ trên cao, thầm thì với nhau từng câu chuyện đến khi mưa ngớt dần, và trời trở sáng.

Trận mưa lớn đêm qua đã làm cây cối trở nên tươi tốt, nhưng buồn thay lại có vài cây hoa thân thảo bị quật ngã, cành cây mềm yếu gãy đôi làm bông hoa rũ xuống buôn bã hoặc nằm dài trên nền đất ẩm. Mặt Trời ló dạng nơi chân trời xa xôi và hửng nắng, cơn gió từ đâu ùa về, thổi mạnh đến mức cây anh đào đung đưa, những bông hoa không trụ nổi mà rời khỏi cành, bị gió cuốn bay đi thật xa. Gió xuân kéo đến hái những cánh hoa đào bay đi khiến khung cảnh bỗng chốc trở thành một cơn mưa cánh hoa, màu hồng phấn lấp đầy nền đất và khi cơn gió nổi lên lần nữa, cánh hoa mềm mại bị cuốn vào nhau, bay ngược lên bầu trời xanh biếc. Cánh hoa từ trên cao sẽ nhìn xuống bên dưới mặt đất, bụi cẩm tú cầu tươi mơn mởn, các bông cẩm tú chụm vào nhau đủ sắc, loang màu vì độ pH trong đất không đồng đều. Và ẩn sâu nơi góc vườn, đám thụy hương bừng sắc, bao phũ một mảng bằng màu hồng nhàn nhạt.

Các loài hoa đua nở vào ban sáng trong những ngày xuân, nhưng rồi khi đông đến chúng sẽ lại úa tàn thành những cành củi khô nát mục. Mấy bông hoa xinh đẹp rồi sẽ có ngày bị lãng quên, và những thứ xinh đẹp tưởng chừng như vô hại ấy lại mang trong mình những thứ không ngờ tới, một chất động chết người. Bởi vậy, những thứ xinh đẹp thường chỉ dùng để ngắm, sẽ chẳng ai nghĩ một thứ đẹp đẽ tưởng chừng như vô hại lại đáng sợ đến vậy, cho đến khi người ta bị thôi miên bởi vẻ đẹp và lỡ dại, để rồi nếm trải chất độc đau đớn ấy. Tương tự thế, những thứ vốn có vẻ ngoài bắt mắt thường chẳng tốt đẹp là bao, chúng dùng vẻ đẹp để che giấu sự thật ô uế đằng sau. Và đúng thế.

Megumi là một kẻ biết nói dối.

__

A/N: Rear-naked chokeTriangle choke là hai đòn thuộc Jiujitsu.

Rear-naked choke là một đòn siết cổ từ phía sau cùng với thế khóa hông. Còn Triangle choke là thế khóa tam giác (Megumi đã dùng hai đòn này trong manga chap 154)

Endorphin được xem là hormone tự sản sinh giúp giảm đau, căng thẳng. Trong trường hợp trên fic thì nói đơn giản là cảm giác sung sướng/thăng hoa trước khi chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sukufushi