chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Warning: nội dung có đề cập đến việc nhân vật sử dụng thuốc/chất kích thích.
____



03:35

Nhóm bạn gồm sáu người tiến vào khu chung cư bỏ hoang. Tiếng giày nện trên mặt sàn cùng ánh sáng ít ỏi từ đèn pin khiến không gian nơi đây càng trở nên quỷ dị.

"Ê, hay tụi mình về được không, từ nãy đến giờ tao cứ thấy trợn trợn người" cô gái duy nhất trong nhóm lên tiếng, người cô ả đang run lên vì sợ.

"Mày nhát"

"Nhiều người đã đến đây rồi mất tích đấy, mày không xem tin tức à" thằng khác nhắc về bảng tin trên tivi ngày hôm qua.

Nghĩ gì mà cả tòa chung cư bị bỏ lại giữ Shibuya cơ chứ, không đến mức đổ nát nhưng cái nơi ấy cứ tỏa ra không khí ghê ghê như có ma, kèm thêm vài vụ mất tích hay tự tử sau khi người ta đến đó. Trên bảng tin gần như ngày nào cũng nhắc đến nơi quái quỷ ấy, thế nhưng thay vì sợ sệt rồi né xa thì nơi đó lại càng thu hút nhiều người hơn, đặc biệt là lũ choai choai đến để thử thách lòng cam đảm.

"Tụi bây đi tin mấy cái tin tức và lời đồn đấy à, như bọn con nín" thằng đầu gấu nói.

"Đứa nào sợ thì về đi, tao không ép" tên trưởng nhóm đi trước cuối cùng cũng lên tiếng.

"Ở đây có mình anh Kita-san là người lớn...bọn em mới chỉ là hợp sinh cấp ba" cái cậu thấp bé nhất rụt rè nói, có vẻ cậu ta đi theo vì bị ép hoặc để cố chứng tỏ bản thân.

"Vả lại..." cô ả ngập ngừng, quay ra sau nhìn lại hành lang tối om mà cả đám vừa đi qua.

"Á—" bỗng dưng tiếng ghét của cô ả vang lên, cả bọn quay lại đã không thấy bóng dáng người đâu. Mặt đứa nào đứa náy đều bắt đầu tái xanh, chỉ có tên trưởng nhóm là còn giữ được bình tĩnh.

Đôi bàn tay gớm ghiếc đặt trên vai cậu bạn nhỏ con, đến lúc cả đám nhìn thấy cậu ta đã bị kéo đi, chỉ còn lại tiếng kêu cứu vang dội trong cả hành lang sâu hun hút.

Bấy giờ, bốn đứa còn lại chẳng đứa nào còn đủ dũng khí mà lên giọng nữa. Đám chú linh hiện diện ra trước mắt dưới ánh sáng từ đèn pin, cả thân thể và gương mặt gớm ghiếc khiến cả bọn hét toán lên, đua nhau chạy toán loạn.

Tên trưởng nhóm chạy vào một căn phòng trống, gã ta đóng sầm cửa lại, trốn vào góc tường mà thở hổn hển. Tay chân gã run bần bật, hoảng sợ đến mức sắp tè ra quần. Gã ta cầm đèn pin rọi xung quanh căn phòng để xác nhận ở đây không có thứ kì dị lúc nãy, đảo một vòng không thấy gì. Gã thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng bản thân đã an toàn, bỗng chiếc đèn pin vụt tắt, khi nó sáng trở lại hình ảnh con chú linh đã ở ngay trước mặt gã.

"Uraume" Sukuna lên tiếng, để kẻ thân cận khoác lên người mình tấm áo choàng.

Hắn cau mày khó chịu vì sự hiện diện của mấy con chuột nhắt dám mò tới đây làm phiền hắn vào giờ này. Liếc nhìn Megumi đang nằm dưới đất, một tay còn treo lơ lửng vì bị xích. Rồi hắn nở một nụ cười ranh mãnh.

"Đi xử chúng đi" hắn ra lệnh, song lại ẩn ý gì đó về Megumi với Uraume.

"Vâng"

__

"Cứu...cứuu!"

Trong tiếng la cầu cứu con chú linh bị trụ băng giữ lấy, rồi vỡ nát.

Uraume nhìn gã đàn ông trước mặt, ném ra ánh mắt khinh bỉ. Theo sự ngỡ ngàng vẫn chưa hiểu gì của tên kia, cô ta ném thứ gì đó vào phòng. Bỏ lại một câu: "Muốn làm gì thì làm" rồi quay đi.

Nhưng chưa đầy hai giây sau cô ta trở lại, bằng giọng lạnh băng ra lệnh cho gã đàn ông.

Tên đó sau một hồi bình tĩnh trở lại mới để ý đến thứ Uraume ném vào, gã lọ mọ tìm cái đèn pin sắp hỏng của mình, phải bật tắt vài lần mới mở được.

Ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn pin chiếu sáng một mảng tối, thứ hiện ra trước mắt gã đàn ông là một cậu thiếu niên với cơ thể trần trụi, trên người còn có vài vết bầm tím, tay chân bị trói ra sau. Nhìn người đang bất tỉnh nằm đấy cộng với lời nói của cô gái khi nãy khiến gã rùng mình.

04:01

Đặt đèn pin xuống, gã ta đi đến chỗ cậu trai kia, dây trói được cởi ra.

04:05

Đối lập với căn phòng lạnh lẽo, bên ngoài là một mặt trăng to tròn rõ ràng, ánh trăng màu bạc phủ lên cả mặt đất và cây cỏ một màu nhạt nhòa. Ánh trăng rọi vào phòng từ khung cửa sổ, ấy vậy mà ánh sáng chẳng màn đến sự gì, chỉ chiếu sáng duy nhất ô cửa sổ, bỏ lại chàng trai nằm trong gốc khuất chịu giày vò.

04:16

Đôi ngươi đỏ trong bóng tối biến mất, chớp nhẹ, rồi lại xuất hiện. Sukuna nhoẻn miệng, tạo ra nụ cười không rõ cảm xúc. Trong cái tĩnh lặng đáng sợ hắn nghe rõ tiếng thở và âm giọng rên rỉ của tên đàn ông kia, từng tiếng từng tiếng một, độc chỉ có giọng hắn ta cùng tiếng da thịt chạm vào nhau. Cái thứ âm thanh hắn nghe đến phát chán trong những năm tháng còn là con người, khi lúc bé hắn vô tình nghe thấy những âm thanh thác loạn của bọn được gọi là người lớn.

Sukuna chẳng hứng thứ gì cho cam, chỉ là hắn đang đợi, kiên nhẫn chờ đợi điều bản thân muốn nhìn thấy.

04:30

Mọi thứ dừng lại, gã đàn ông thở ra một hơi có phần mỏi mệt, dùng tay lau đi mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Đã khá lâu gã không giải quyết nhu cầu sinh lý, vừa hay từ trên trời lại rơi xuống thứ giúp gã giải tỏa, không những thế sau khi làm xong còn giữ được cái mạng của mình.

Cái đèn pin ở góc phòng đã tắt hơn mười phút, vậy nên gã không tài nào thấy được khuôn mặt hay biểu cảm gì từ người đang nằm dưới, do không có ánh sáng hay do mãi mê với việc làm tình mà gã đã quên đi gương mặt thiếu niên trông như nào. Dù sao việc đó cũng không quan trọng, xinh đẹp hay xấu xí cũng không mài ra ăn được. Gã chỉ biết bên trong rất thoải mái, lúc đưa vào cũng dễ dàng. Song, gã lại tự hỏi vì sao ở nơi này lại lồi đâu ra một cậu trai như thế. Nhưng khi nhớ lại lời nói lẫn giọng điệu của cô gái khi nãy, gã rùng mình lo sợ về thứ lấy mạng mình không phải là thứ gớm ghiếc kì dị, mà là cô gái đó. Theo lời Uraume đã nói, gã lần nữa tiến vào bên trong thiếu niên.

04:36

Khóe môi Sukuna cong lên một đường rõ ràng, hắn nhìn thấy đôi ngọc lục bảo mở bừng trong màn đêm. Nghe thấy tiếng thét đầy phản kháng và nhìn thấy cú đấm vừa đáp lên mặt tên đàn ông kia. Không nói cũng biết cái người nằm im từ đầu đến giờ đã tỉnh, hoàn toàn đủ tỉnh táo để nổi giận với kẻ đang xâm phạm mình. Khóe môi Sukuna thôi cong lên, gương mặt trở về vẻ ảm đạm thường ngày. Có vẻ gã kia đã sai khi cởi trói cho người nọ, khi Sukuna nghĩ mọi thứ sẽ kết thứ một cách nhạt nhẽo thì hắn nghe thấy tiếng chửi rủa quen thuộc.

Cậu thiếu niên vậy mà lại bị đè xuống, nhưng dù sao cơ thể vốn không lành lặn so với người đàn ông trưởng thành có thân hình cao lớn, về mặt thể chất đã thấy sự khác biệt rõ rệt.

Cả khung cảnh thu vào hết trong con ngươi màu máu, Sukuna bật ra một tiếng cười khẽ.

Từ trong túi quần tên đàn ông lấy ra một viên gì đó nhỏ nhỏ. Bàn tay đầy gân xanh bóp chặt cơ hàm của thiếu niên, khiến miệng người nọ dù cố khán cự cũng bị ép mở ra. Gã ta nhét cái thứ giống như viên thuốc mà bản thân lấy ra khi nãy, nhấn sâu vào họng đối phương, bắt ép nuốt xuống.

04:51

Cậu trai đã ngừng cựa quậy, gã biết tâm trí cậu ta đang dần bị đảo lộn, cả trí óc cho tới cơ thể đang lâng lâng bởi một cảm giác thoải mái khó tìm. Để rồi, thiếu niên nằm yên để gã đàn ông mặc sức làm gì tùy ý.

Từng hơi thở, từng nhịp tim, tiếng rên rỉ, tất cả mọi thứ Sukuna đều cảm nhận được. Thứ âm thanh quen thuộc đến nỗi hắn ngỡ như thanh âm đó đang ở ngay bên tai mình, từng âm sắc đầy gợi dục cuốn lấy hắn, chậm rãi làm phía dưới trở nên hưng phấn.

06:01

Từ khung cửa sổ nhìn ra ngoài có thể thấy bầu trời đang chuyển sang màu ấm áp.

Dòng tinh dịch xuất vào bên trong và sự lạ lẫm làm mọi thứ đảo lộn lần nữa. Màu xanh lục nơi đáy mắt chứa ngập sự lừa dối của loài rắn ranh mãnh, cậu thiếu niên trợn tròn mắt, đôi mắt vốn êm đềm giờ lại dao động dữ dội.

Trong hơi thở sảng khoái của gã đàn ông là tiếng nhịp tim đập thình thịch của cậu thiếu niên. Lượng chú lực xanh đen bùng lên dữ dội, gã chưa kịp hiểu vì sao gương mặt cậu trai kia lại dữ tợn như thế thì bản thân đã ăn trọn cú đạp khiến cả người đâm sầm vào bức tường phía sau.

Sukuna nghe được tất thảy, từ tiếng trái tim của người kia loạn lên cho tới tiếng gầm gừ trong cổ họng, rồi cả nhưng âm thanh quen thuộc khác từ Megumi. Tiếng cơ thể con người đập vào tường xi măng hệt như âm thanh khi hắn dộng đầu Megumi vào tường. Hắn nghe thấy tiếng la hét sợ hãi lẫn cầu xin, rồi từ từ theo từng nhịp đạp mà cơ thể gã ta bết máu và mọi âm thanh tắt lịm.

06:32

Ngoài trời đã sáng sủa hẳn lên, ánh sáng cũng bon chen qua khung cửa sổ mà lọt vào căn phòng tối.

Có tiếng nói yếu ớt gọi tên Nguyền vương, tiếng máu nhỏ giọt trên nền nhà và những bước chân khập khiễng.

"Sukuna"

Ngay bây giờ, thứ phản chiếu trong mắt Sukuna là một thân ảnh nhớt nhát.

"Ngươi giết gã ta rồi" Sukuna nói, không rõ là câu hỏi hay lời khẳng định. Megumi không trả lời mà lại gọi tên hắn.

Đôi mắt xanh đục màu nhìn kẻ trước mắt, Sukuna vẫn ngồi đấy thoải mái tựa lưng về sau. Trong một thoát hắn thấy tiếc cho con người tên Megumi kia, tiếc vì gương mặt xinh đẹp bị máu vấy bẩn, tiếc cho đôi bàn tay dính toàn máu của một tên sâu bọ.

"Sukuna"

Megumi từng bước đi đến chỗ hắn, trèo lên người hắn và Sukuna cho phép cậu làm điều đó.

"Sukuna..." cậu gọi tên hắn rồi lại ngập ngừng như muốn nói điều gì đó.

Và đương nhiên Sukuna sẽ để yên cho cậu làm mọi thứ ngay lúc này, bởi chính đôi mắt mơ hồ ấy của Megumi đã cho hắn biết hiện tại cậu chỉ đang làm theo bản năng.

Đôi bàn tay đầy máu đặt lên mặt Sukuna, từng ngón tay một mân mê gương mặt góc cạnh của hắn.

"Muốn Sukuna" tiếng nói yếu ớt nhưng đầy mị hoặc ngay bên tai hắn, rồi thêm gương mặt nhỏ nhắn đang mỉm cười trước mặt khiến Sukuna gần như chẳng kiềm chế nổi.

"Em muốn Sukuna" từng âm thanh thu hết vào tai hắn, và trong một thoáng hắn đơ ra ngỡ rằng bản thân nghe nhầm.

"Em?" Sukuna nói bằng giọng thắc mắc. Cứ mỗi một lần Megumi đổi cách xưng hô là lại khiến hắn bất ngờ.

Cái bĩu môi hờn dỗi được cậu bày ra, thể hiện bản thân không thích cách đối phương đáp lại mình.

"Được rồi" Sukuna chịu thua trước biểu cảm của cậu, hắn lau đi vệt máu trên má Megumi, nói: "Em thế nào?"

Không trả lời hắn, Megumi cúi xuống cắn lên yết hầu Sukuna, cắn rồi liếm như một con mèo nhỏ.

"Em có biết cắn vào yết hầu là đang gạ tình người khác không hả?" Sukuna nắm lấy mái tóc đen huyền kéo ngược ra sau.

"Sukuna!" cái giọng như bị bắt nạt ấy lại rót vào tai hắn. Gương mặt Megumi ửng hồng, miệng phát ra chút âm thanh nũng nịu, điều đó không giống cậu chút nào.

"Tên đấy cho em chơi thuốc à?" Sukuna không thể đoán được cậu đang nghĩ gì, vì những thứ hắn thấy trước mắt là gương mặt hứng tình của Megumi.

Megumi không được đáp lại đành cọ cọ hạ bộ trên bụng Sukuna để tự thỏa mãn bản thân. Theo đó tinh dịch trong hậu huyệt chảy ra ngoài, dính trên người Sukuna làm hắn khó chịu.

"Tinh dịch của thằng khác còn đang trong người em đấy" nghe thấy lời nói của Sukuna khiến cậu dừng lại, mặt trông có lỗi vô cùng.

Cậu lần mò xuống phía dưới, chẳng ngần ngại mà kéo quần Sukuna xuống, lôi ra dương vật đã hơi cương lên. Đầu ngón tay lướt qua lỗ niệu đạo rồi đến cả dương vật mà vuốt ve. Chẳng mấy chốc thứ trong tay cậu hoàn toàn cương cứng. Megumi quay ra sau nhìn thứ to lớn trong tay mình, song lại quay lại nhìn sắc mặt không có chút biểu cảm gì của Sukuna. Hắn nhìn theo từng động tác của người trước mắt, Megumi cho tay vào hậu huyệt cố lấy thứ mà Sukuna không thích ra.

Tiếng rên khe khẽ từ Megumi khiến dương vật hắn càng phản ứng mảnh liệt hơn, nó muốn đâm vào bên trong lỗ hậu trơn mềm hồng hào, thế nhưng lí trí Sukuna không muốn làm thế, hắn muốn xem Megumi sẽ chủ động thế nào.

Khá chắc rằng tinh dịch đã được lấy ra hết, Megumi nâng hông để dương vật to lớn trước lỗ hậu, sau đó cẩn trọng cho dương vật vào trong.

Mất một lúc cố gắng dương vật của Sukuna mới vào hết được, Megumi thở ra nhẹ nhõm. Cậu đặt tay lên bụng mình, điểm đang nhô lên vì dương vật bên trong.

Sukuna cảm nhận rõ vách thịt ấm nóng đang bao bọc lấy hắn, mềm mại và ẩm ướt. Gương mặt dâm dục và từng cái nhấp hông vụn về khiến hắn hứng phát điên, trông Megumi không khác nào đang thủ dâm với dương vật của hắn. Nhưng như vậy vẫn chưa thể làm Sukuna thỏa mãn, cuối cùng cũng không kiềm chế nỗi mà giữ lấy hông Megumi nhấp mạnh, không kiên dè mà chạm vào nơi nhạy cảm nhất.

"Megumi!"

Megumi đạt tới cực khoái mà xuất ra, thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ với Sukuna, dương vật mạnh bạo xỏ xuyên hậu huyệt khiến Megumi không ngừng rên rỉ.

"Sukuna, Sukuna em..." mấy lời cậu muốn nói vậy mà không nói được, miệng chỉ có thể mấp máy vài từ rồi lại không nhịn được phát ra những âm thanh đặc màu ái dục.

Sukuna giữ chặt hông cậu mà bắt ép nhấp từng cái mạnh bạo, cho đến khi Megumi lần nữa xuất tinh hắn mới thõa mãn bắn ra. Dòng tinh dịch nóng hổi tràn vào bên trong khiến cậu bất giác rên lớn.

Ngay chỗ xương vai nhô lên, xé rách da để trồi ra, một đôi cánh lớn bung mở. Mấy cộng lông vũ đen huyền rơi ra, lông tơ chầm chậm rơi xuống sàn nhà.

"Megumi"

Sukuna đưa tay lau đi giọt nước mắt trên má Megumi, ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp sau cuộc hoang ái. Cả người cậu mềm nhũn gục xuống ngực hắn thở từng hơi mệt mỏi, tâm trí vẫn chưa thể trở lại. Sukuna vuốt ve thành quả của mình, đan tay vào lớp lông mềm mại mà cười thỏa mãn. Chắc chắn trong lúc xuất tinh hắn đã làm gì đó, nhưng dẫu sao Megumi của hắn vẫn rất xinh đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sukufushi