[Nhan khống] 116-120

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

116. Cái cảm giác này phải mô tả ra sao? Ờm. Đại khái giống như đi chơi gái chơi nhầm trẻ vị thành niên. Mang tâm hồn của một người từng sống đến hai mươi mấy năm trong thế giới hiện đại, tôi bỗng nảy sinh chút áy náy lương tâm khi phạm pháp.

117. Nhưng chút áy náy đó đã tiêu tán vào sáng hôm sau, khi vừa mở mắt ra đã phát hiện mình đang bị trẻ vị thành niên đè xuống dưới thân. Người bỏ tiền chơi gái là hắn không phải tôi, tôi là đứa bị chơi mới đúng.

118. Triều đại này đặt ra lệ mười ngày có một ngày mộc dục (tắm gội), nghĩa là cứ 10 ngày các quan viên lớn nhỏ trong triều lại được nghỉ ngơi một bữa. Nếu thiên tử không phải người cuồng công việc thì trong ngày này không có việc quan trọng cũng sẽ không triệu kiến các quan. Hôm nay vừa khéo là ngày nghỉ, Sở Duệ Uyên không cần dậy sớm thượng triều, hắn bèn dậy sớm thượng tôi.

119. https://huphongtrao.wordpress.com/2017/05/04/nhan-khong-111-120/

120. Thời gian cứ thế trôi qua theo từng lần hẹn chịch, thoáng chốc đã 3 năm. Trong 3 năm này, tần suất “tâm sự đêm khuya” của tôi và bạn giường hoàng đế hàng to chạy tốt đã từ mười ngày nửa tháng một lần biến thành tám chín ngày một lần, lại biến thành năm sáu ngày một lần, cuối cùng khoảng một năm nay cố định hai ba ngày một lần. Hai ba ngày một lần, là tần suất hoạt động sinh lí bình thường của một nam nhân, nhưng hiển nhiên​ không phải tần suất bình thường để một hoàng đế triệu kiến thằng bạn thời thơ ấu không quan không chức. Điều này đã thể hiện rõ tầm nhìn xa trông rộng của Sở Duệ Uyên năm đó khi muốn phong tôi làm hiệu úy cấm vệ quân. Đương nhiên, tôi nghĩ hắn khi đó cũng không lường trước được chúng tôi lại đại hài hòa trong cuộc sống đến mức này, sau khi đại hài hòa thì lại thường xuyên đến mức này. Vì thế sau khi hai chúng tôi tính phúc mĩ mãn, Sở Duệ Uyên lần nữa ngầm ám chỉ muốn phong quan chức cho tôi, mà lần này, vị trí trống là bộ phận phụ trách an ninh trong cung, thuộc Cấm vệ quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro