[Nhan khống] 231-235

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

231. Ừm, tôi nằm trên long sàng của hắn, một bên lại bị hắn đè xuống chuỵch, một bên nghe hắn kể âm mưu, không khỏi thầm thừa nhận trong lòng, bọn ngồi vững được ở ghế CEO, tâm địa đều thật là đen tối.

232. Tôi bị "thẩm" trong cung tổng cộng 8 ngày, đến ngày 16 tháng 8 mới được thả về nhà. Bên ngoài quả thật lông tóc đầy đủ, nhưng bên trong thì bị đào rỗng triệt để, cho dù ngày ngày ăn dược thiện đại bổ, nhưng đến hôm cuối cùng tinh dịch cũng bắn không ra nổi nữa, tè ra trên giường hắn. Mấy hôm nay, tôi bị "thẩm" hết cả hơi, cho dù bị làm đến mất kiểm soát cũng mặc kệ, mà hắn bị tôi làm bẩn cả mình rồng cũng chẳng quan tâm, tiếp tục chinh chiến trong cơ thể tôi đến lúc bắn ra mới tạm ngừng, bế tôi sang tây điện tắm rửa.

233. Đúng lí ra, hắn phải thả tôi về từ 15 tháng 8, để tôi cùng gia đình đón Tết Trung thu. Khốn nỗi theo phong tục bản triều, hôm đó cũng là ngày Phương Tuyết Oánh phải về lại mặt. Do đó, tôi không được về nhà, Phương cô nương cũng không thể về nhà. May mà khác biệt thân phận giữa bên nhà tôi và đằng ngoại cô ấy quá lớn, cô ấy không về, cho các bà các cô bên ấy thêm mười tám lá gan cũng đố dám nói ra nói vào một câu.

234. Chờ đến lúc tôi được thả về nhà, chỉ ý của Sở Duệ Uyên cũng vừa theo tới, tuyên bố theo kết quả điều tra, việc hoàng hậu trúng độc là do hạ nhân trong cung Thục phi tự ý làm. Do đó, Thục phi quản giáo hạ nhân không nghiêm bị phạt bổng 1 năm, mà tôi là người bị hại, nên khôi phục việc kinh doanh của Trà Kinh Lâu, còn được ban ngự bút của hoàng đế. Mà hắn trước đó không chú ý đến hôn sự của tôi, sau việc này mới biết con trai dòng đích nhà thừa tướng lấy con gái dòng thứ nhà tiểu lại. Hắn xét chuyện này không phù hợp với lễ giáo phép tắc, có hại cho danh tiếng của phủ thừa tướng, cũng may tôi và Phương Tuyết Oánh còn chưa bái đường, bèn ngự phê giáng nàng xuống làm thiếp, trừ khi lập được đại công đức, nếu không không được phép thăng làm thê thất.

235. Thánh chỉ của Sở Duệ Uyên vừa hạ, cha và anh tôi đều sâu sắc hiểu được hoàng ân mênh mông, quỳ xuống tạ ơn còn nhanh hơn cả tôi. Mà tôi thì hiểu ra, bọn ngồi vững được ở ghế CEO, tâm địa đều đen tối đtn chịu nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro