Chương 03:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, cô thức dậy nhìn xung quanh vẫn là căn phòng ấy không gian ấy nhưng số người trong phòng đã giảm có 3,4 người.

Vậy là không phải mơ sao.... Không đúng, không đúng cô nhất định là đang mơ. Thử véo một cái xem thế nào.

Là sự thật.... Á... Cô xuyên không thật rồi.

- Vương phi, ngài đã tỉnh. Em đã chuyển bị nước rửa mặt cho ngài rồi đó ạ! -cô gái đi đến gần cô rồi nói.

Cô ngước mắt lên nhìn một hồi.

Chắc cô gái này là tì nữ cho cái cô vương phi gì đó. Nhìn cô gái đó có vẻ khác trẻ rất đáng yêu .

- Cô... Người tên gì?

-Vương phi người không nhớ em thật sao? -cô gái có chút ngạc nhiên.

Nhớ ta hỏi người làm gì?  Hỏi thừa.

Xem nào, nghe cô gái đó nói cô ấy tên là Ly Nhiên. Cô ấy hầu hạ cho vị vương phi này từ phi cô vương phi gả cho vương gia cũng đã được 1 năm rồi.

Nghe nói vị vương phi này tên là Hàn Tử Khuê .Hàn gia là gia đình danh giá lại chỉ có một đứa con gái nên khi thái hậu ban hôn thì cô gái này không đồng ý ba lần bảy lượt đều tìm cách chết nhưng đều thất bại cưới cùng cũng đã gả đi.

Sau khi hôn sự xong cô ấy ở lại phủ cũng không có gì là vui vẻ. Chỉ ngoài những ngày đặc biệt thì cô ấy hoàn toàn không nhìn thấy vị phu quân của mình. Sống trong phủ lại thường bị các "vợ bé" của vương gia bắt nạt lên đến nỗi cô phải tìm đường chết.

- Ôi , một số phận thật bi thảm... -cô ngồi ghế đá cắn hạt dưa nói.

Vương phi à ,cô như vậy mà thương cảm sao? Ung dung cắn hạt dưa như chưa có chuyện gì cả.

Tiếc thay dung mạo đẹp như hoa này lại... Nhà lại giàu.... Thật không bù cho cô đến cả tiền ăn không có ...

T/g: Bà cô của tôi ơi, tiền của cô cũng gọi là dạng khủng đó. Cô không có tiền ăn là vì cô mua hết quần Áo rồi đó.

-Ôi... Chúng thần thiếp bái kiến vương phi. - là đám "vợ bé"của vương gia nhìn cũng đẹp như người không xương là sao cứ phải uốn uốn người làm cái quái gì không biết?

- tỷ tỷ à...  tỷ chưa khỏe ra đây lm gì vậy? - một trong đám đó lên tiếng.

- Nhìn không biết sao còn hỏi. - cô thản nhiên đáp.

- Sao người dám trả lời ta vậy hả? - Nàng ta quát lên.

- người dám làm gì ta.

- ta nói cho người biết người ngoài cái danh hiệu vương phi ra thì chả được cái gì trong cái phủ này đâu. -nhỏ khác thấy thế cũng lên vào cộng thêm cả tiếng ồn ào bàn tán xung quanh tạo nên khung cảnh thật "vui nhộn".

-Sao? không phục, ta cậy mình là vương phi đó có giỏi các người là vương phi đi ta xem nào. -cô đứng lên đi về phía họ.

                                            Còn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro