CHƯƠNG 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hai người vận động  như vậy thì khi nào định có con .

-...- Tôi và hắn nhìn nhau.

Ha ...ha... tên nhóc này nghĩ gì vậy , Cô với hắn không thể nào đâu.

- Sao hai người không trả lời.

Cái thằng nhóc này muốn ta trả lời thế nào đây .

- cái này ....Hoàng Tử có thấy mấy vị tiểu thư ở đâu đẹp lắm không ? hay ngài cũng chọn một người đi.- Cô  giả vờ quay mặt đi  chuyển sang chủ đề khác .

- Tử Khuê...

Một giọng nói điềm tĩnh vang lên . Đó  là một người phụ nữ khoảng 50 tuổi  nhìn trông khá hiền từ và nhân hậu  ngồi cùng bà là một người đàn ông lớn tuổi hơn bà một chút . Người phụ nữ đó có khuôn mặt hiền hậu  nhìn thì nhận ra ngay là người phụ nữ đảm đang trong gia đình.

Nhưng...

Bà ta là ai ?Là ai hả?

Cô quay sang cầu cứu hắn  nhưng hắn chẳng chút do dự quay đi luôn.

Tên này chẳng làm được tích sự gì cho cô được cả.

Sau một lúc không biết phải ứng biến như thế nào của cô thì bữa tiệc cũng chính thức bắt đầu . Trên bàn ăn có rất nhiều món ăn ngon nhìn trông rất bắt mắt . Xung quanh mọi người cười nói vui vẻ còn cô chỉ ngồi đó  gắp từng miếng thức ăn đưa vào miệng.

Mấy người đàn ông ở đây ăn thì ít mà uống thì nhiều . Kỷ Mạnh Hiên  hắn từ chối cũng không được ...Hắn uống từ đầu đến giờ rất nhiều nhưng cô cảm thấy hắn chẳng thể say được . 

-Nàng muốn uống sao?- Thấy cô nhìn chằm chằm hắn hắn quay sang hỏi.

-ừm...- Cô trả lời đại khái cho có.

- Mà thôi nàng đừng uống nhỡ nàng lên cơn ta không biết có lỡ tay  giết nàng không nữa.

Ê,tên này ...cô không hề trêu chọc gì hắn đâu nha!

- Đó là thiếp nói sự thật không phải lên cơn.- Cô tức giận nhìn hắn .

- Sự thật? Nàng sao?

- Đúng ra , ta rất đẹp ... đó là sự thật ,Chàng lấy ta là một điều rất sáng suốt.

- Ta lấy nàng là để hàn gắn quan hệ  , chứ ta thấy nàng cũng tàm tạm. 

Tàm tạm...

Cái tên này không có mắt thẩm mĩ à .Mắt hắn có phải để trang trí không  vậy ? Nhìn bản cô nương đẹp nghiêng nước nghiêng thành thế nỳ mà hắn nói như tát nước và mặt thế à .Cô mà không đẹp thì mấy người ngồi ở đây gọi là gì hả ? 

- Vương gia và vương phi đúng là ân ái .- một vị quan quay sang cười với chúng tôi.

Ân ái cái con khỉ nhà lão đấy .

Cô mà thèm với cái tên điên này ân ái sao? 

- Ngài quá khen rồi.- Hắn quay sang cười lại với lão.

Tên này đúng là giả tạo mà .

- Vậy mà ta nghe đồn  vương phi và Tử tướng quân có quan hệ mờ ám  nhưng chắc không phải rồi .

- Cái tên đó là ai? ta không có biết ...không biết ai đồn linh tinh vậy nhỉ tướng công.- Cô quay sang hắn cười thật tươi.

Đám vợ bé: " Ngài lật mặt nhanh thật đó "

- cái này lão cũng chỉ nghe đồn thôi.

- Vậy sao? Ai lại đồn linh tinh vậy đúng không tướng công , Chắng họ thấy ta đẹp nên ghen tị với ta chút ấy mà ... muốn làm danh tiếng của ta đi xuống  hô...hô...hô...

- Ngài vui tính thật  .

- ha...ha...ha...

Cô vẫn cười rất to.

- Vương gia , ngài nên uống ít rượu đi tránh ảnh hưởng đến sức khỏe.- Đám " vợ bé" từ đâu đi tới nói với giọng yếu ớt .

- Hắn ta là trâu chứ có phải người đâu mà lo .- Cô thấy vậy liền xen vào.

Mọi người :...

-Trâu???-Hắn tức giận quay sang nhìn cô.

Ôi mẹ ơi, cái mặt hắn đáng sợ quá đi , hắn muốn giết người bằng ánh mắt sao đấy.

- Không phải thì...

Cô chưa nói hết câu thì hắn nói tiếp .

- Nàng có vẻ am hiểu về mấy con vật kiểu đó nhỉ?

Cái này quen quen nha...Á , cô nhớ rồi không phải hắn định cho mời người chuyên  gia cầm về nói chuyện với cô đấy chứ ? 

-Không chàng nghe lầm rồi thiếp có nói gì về mấy cái đó đâu ...ý thiếp nói chàng rất nam tính ...ha...ha...- Cô cố giải thích.

Mọi người :..." Hai người có nhìn thấy chúng tôi không vậy ?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro