CHƯƠNG 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ồ, Vậy ta thấy nàng với nó có khác gì nhau đâu.

Tên khốn kia ý gì hả?Thấy bà đây hiền nên lấn  tới phải không ?

- Ngài nói vậy có nghĩa là ngài đã lấy một con heo đó.

-hừ.

Câm rồi phải không ?ta thắng rồi, còn muốn đấu với bà đây nữa không hả ....ha...ha...ha...

-Vấn đề về gia súc này ta không có biết có gì mai ta sẽ tìm cho nàng một người chăn  nuôi về nó để nàng bàn bạc cho kĩ lưỡng.

-TA MỚI KHÔNG CẦN ĐÓ.- Cô quát ầm lên.

Bà đây muốn giết hắn,đừng ai cản bà.

t/g:có ai cản đâu.

Hắn nghĩ hắn là ai mà dám nói thế với cô cơ chứ,đến bố mẹ cô còn cưng chiều cô như cưng trứng vậy mà tên khốn này....Bà đây sẽ ghi hận. Người ta nói "Quân tử trả thù mười năm chưa muộn" tuy cô không phải quân tử nhưng cô nhất định sẽ cho tên khốn này ăn " cám".


Sáng hôm sau cô dậy đã không thấy hắn ở trong phòng nữa rồi ,nghe nói hắn vào trong cung.Còn cô thì vẫn như thường ngày đến " vườn hoa" cắn hạt dưa và trêu "gái". Nhưng chẳng thấy một tỳ thiếp nào của tên điên đó ở đây cả.

-Người đâu hết rồi.

-Dạ, có chúng thần.

- Ta hỏi mấy nhỏ ngực to mông nở hay nói vương gia này vương gia nọ cơ.

Bị người dọa suốt ngày như vậy thì còn có thể đến được đây nữa sao vương phi.

-Dạ, mấy phi tần nói sức khỏe không tốt nên không đến được ạ.

-hừ,nhìn mấy nhỏ khỏe như trâu vậy mà cũng ốm được à.

-...-  Vương phi à ,ngài là vương phi đó có thể nói cho giống người hoàng tộc được không vậy ạ.

- Ta phải đi xem họ thế nào đã.

-...-Vương phi , đến người ốm mà ngài cũng không tha sao ạ.

Khi cô đang định đứng lên thì có có một nô tài đến quỳ dưới chân cô bẩm báo:

- Bẩm vương Phi, Tử tướng quân đến .

-Tên điên đó đến đây làm cái qué gì?

Chưa kịp để tên đó trả lời thì tên họ Tử đã đi đến .Vẫn là hình tượng như trước  nhìn cũng khá đẹp đó.

- Vương phi...

Nói xong hắn nhìn ta rồi nhìn xung quanh.

Cô chớp chớp mắt không hiểu ý hắn.

Hắn lại nhìn cô rồi nhìn đám thược hạ bên cô.

-Mắt người có vấn đề à, có gì cứ nói luôn đi nhìn ngang nhìn dọc cái gì.

-Việc này...

A ra ,tên này .Muốn ngắm thì nói hẳn ra ngại ngùng gì chứ?

-Được rồi ,người không cần ấp úng thế đâu ta biết mà.Người muốn ngắm nhìn vẻ đẹp của ta đúng không?Ta đẹp quá mà...nhưng phải trả phí đó nha!

Tử tướng quân: ...

Đám thuộc hạ: ...

Bệnh của vương phi lại tái phát nữa rồi.Không biết vương gia đã tìm được ngự y chữa cho vương phi không nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro