CHƯƠNG 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Không phải chuyện đó ạ!- Tử tướng quân khẳng định nói .

- Vậy là chuyện gì?

Vương phi của tôi ơi, ngài giả vờ không biết hay cố ý không biết vậy ạ.

- Thần muốn  nói chuyện riêng với ngài ạ.

- hừ... được rồi ,mấy người lui trước đi.- cô hất tay  với đám thuộc  hạ  .

Đám thuộc hạ đó đi được một lúc nhưng tên đó vẫn không nói được câu nào cũng đứng đó nhìn cô chằm chằm.

- Người bảo có chuyện riêng là đứng đó nhìn ta sao? ta biết ngay mà...

Lúc cô đang liên thuyên về mình thì hắn đột nhiên lên tiếng cắt đứt bầu không khí xung quanh.

- Nàng vẫn khỏe chứ?- Giọng hắn có vẻ trầm hơn ,vẻ mặt có chút đau buồn.

-Không phải lần trước ta đã nói ta rất khỏe sao?

- Ta nhất định sẽ đưa nàng ra khỏi đây.

Cô đang uống trà cũng phải phun ra trước câu nói của hắn. Tên điên này hâm à , ta đang ở đây như bà hoàng thế này lại còn muốn ta đi đâu. Ta không đi ...đừng nói người định bắt cóc ta đấy nha.

- Mắc mớ gì ta phải rời khỏi đây.

- Nàng quên rồi sao?

- Ta cần gì phải nhớ, ta sẽ không đi đâu hết . Người đừng tưởng thấy ta đẹp mà đòi bắt cóc ta nha ... hây ...ta đây đã là một phụ nữ đã có chồng tuy  ta thấy hắn có chút điên khùng nhưng dù gì cũng gả cho hắn rồi ...

- ...-Tử Tướng quân.

- Ta xinh đẹp lắm mà làm ai cũng thích ...phải làm sao đây nhỡ đi ra ngoài mọi người đều thích ta hết thì sao?

-...- Không tới mức đó đâu.

- À , đúng rồi Tử tướng quân ngày thấy ta có nên trang điểm cho đẹp chút nữa không ? hay là cứ để thế này thôi .Mà ta thấy ta đẹp sẵn rồi chắc không cần trang điểm  vẫn lộng lẫy rồi ...ha...ha...ha...

- Hai người đang đứng đây làm gì?

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện  .Kỷ Mạnh Hiên và một đám "vợ bé".

Chắc chắn là đám đó đã nói cho hắn biết cô ở đây. Cũng hay cô đỡ phải đi đến chỗ bọn họ.

- Vương gia .-Tử tướng quân cúi đầu chào hắn.

- Vương phi...thần thiếp không ngờ ngài lại vẫn còn qua lại với Tử tướng quân đó .- Một trong đám " vợ bé "lên tiếng.

- Ta hồi xưa rất sợ hắn sao?- Cô thản nhiên trả lời.

Đám người:...

Hai người từng yêu nhau đó.

- ừm...nghĩ cũng đúng , hắn còn định bắt cóc ta mà.- Cô đưa tay chống cằm suy nghĩ.

- Vương phi ...thần không hề có ý định bắt cóc ngài.-Thấy cô nói vậy , thấy sợ liền sửa lại ngay.

Đám người :...

Vương phi bắt cóc không phải là chuyện nhỏ đầu mà lại là bắt cóc vương phi nữa...chuyện này  là thật thì chỉ có chết thôi.

- Vậy không phải hả? ta còn định đi trang điểm lại ...

Bị bắt cóc mà muốn đi trang điểm lại làm gì ?

-nếu nàng muốn bị bắt cóc ta sẽ sai người đem bán nàng .-Hắn nhìn ta rồi phán một câu .

Bán nàng???



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro