CHƯƠNG 9:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng hôm nào đó  khi cô đang trong giấc mơ tuyệt đẹp thì bị tên "kì đà" gọi :

- Nàng biết bây giờ là canh mấy rồi không mà vẫn còn nằm đấy .-"kì đà" lấy chân đá mấy cái vào mông cô làm cô đau quá mà phải tỉnh dậy

Tên điên này không có cách gọi khác hả?

- Sao chàng lại lấy thứ đó đá ta , thật là bẩn mà.- Cô ngồi dậy phủi phủi quần .

- Nếu nàng chê giày ta bẩn mai ta cho nàng đi giặt cho sạch. - 

- ta  như thế này mà phải đi giặt giày sao? vớ vẫn - Cô đứng lên giường dùng hổ cãi lại.

- Không phải nàng chê bẩn sao?

Cái tên khốn này ...cô có thể giết hắn không hả?

- Chàng hôm nay không nên chiều sao? sao bây giờ còn ở lại đây ,không lẽ ...- cô cười đểu nhìn hắn .

- Chẳng lẽ làm sao?

- Chàng không có ai nói chuyện nên mới đánh thức ta dậy nói chuyện với chàng cho vui .

-...

- Vậy là đúng rồi.-Cô cười đểu càng lộ rõ hơn.

- Sau khi đi vào cung về ta nhất định tìm người đến chữa bệnh cho nàng.

Tên này ...

mà vào cung là sao? Cô phải cố nhớ mới được...ưm ,sao dạo này trí nhớ cô kém vậy chứ?

Á...Hôm trước có nghe Hoa Nhiên kể . Là sinh nhật con hoàng thượng là một vị hoàng tử nào đó cô cũng quên luôn rồi .Sinh nhật của hoàng tử sẽ có rất nhiều người đến dự  nên Hoa Nhiên nói hôm đấy cô nhất định phải trang điểm thật đẹp .

-á...á...phải làm sao đây ta vẫn chưa chuẩn bị được gì hết -Câu lập tức nhảy xuống giường lấy quần áo và đồ trang điểm ra .- Sao chàng còn đứng đó mau tới giúp ta đi chứ?

- ...- nàng bảo ta phải làm gì.

--------------------------------------------------------------------------

Sau khi chuẩn bị thời gian không biết là bao lâu thì cô và hắn cũng lên xe ngựa đi vào cung . Từ khi cô xuyên tới đây cô chưa từng đi ra khỏi phủ hôm nay được đi ra ngoài cô vô cùng có hứng thú luôn mở rèm cửa ra xem.

Hóa ra đây chính là khung cảnh chợ của cổ đại sao? 

Tuy cô không nhìn thấy cảnh tấp nập  như trên trên ti vi cô xem nhưng cô cũng rất vui ( vì mọi người biết đó là kiệu của vương ra lên đã nhường đường hết ).

Vào trong cung cô mới thật sự được nhìn thấy vẻ đẹp...rất giống những gì cô nhìn thấy trong mấy bộ phim cổ trang.Nhưng mà ở đây đông thật ,đây mới là sinh nhật của hoàng tử thôi mà đã như vậy rồi nếu mà sinh nhật của hoàng thượng chắc mời cả nước náng diềng quá.

- Tỷ tỷ đã đến rồi ạ...bọn muội chờ tỷ lấy giờ.

Là đám vợ bé đó mà ,sao bọn họ lại ở đây.

- Mấy ngài đấy đều là con của quan nên sẽ được đến ạ - Thấy cô có vẻ thắc mắc Hoa Nhiên liền nói nhỏ vào tai tôi.

- Ra là có ô dù...- cô thản nhiên nói 

cô cũng vậy có khác gì họ đâu chứ?

- hai người đến rồi thì cũng vào chỗ ngồi đi- Hoàng thượng thấy bên dưới có bầu không khí không được tốt  nên nói .

Hoàng thượng sao? nhìn có vẻ khá được đó  nhưng ...không phải gu của cô.

-Thúc thúc ,cô cô sao hai người đến muộn vậy ?- Là hắn , chính là người được nhận cái sinh nhật này .trông khá trẻ nhỉ ? cũng tầm 17,18 tuổi thôi  ...hừ, nhìn khá ra dáng hoàng tử đó.

- Nàng ấy ăn nhiều tiêu hóa kém nên ngủ dậy muộn.-Tên đó không ngại ngần mà nói.

Cái tên này tính làm bẽ mặt cô đây mà . Cô không hề có tiêu hóa kém nha! Hãy đợi đấy. 

mọi người : ...

- Chàng nói gì vậy? không phải hôm qua chàng vận động quá độ sao?

- Khi nào nhỉ? sao ta không biết - hắn quay sang hỏi cô.

Cái tên này ... 

Cô nắm váy cắn răng chịu đựng .

Mọi người : ..." vợ chồng nhà này  bị gì vậy"

- Không sao? không sao đến là tốt rồi - lại một lần nữa hoàng thượng ra mặt tuy thấy người cười nhưng cô cảm thấy nó rất gượng gạo.

- Hai người vận động như vậy  thì khi nào định có con ạ- thằng nhóc hoàng tử đó hồn nhiên hỏi tiếp .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro