Cậu Là Vị Ngọt Thanh Xuân Của Tớ!

Cậu Là Vị Ngọt Thanh Xuân Của Tớ!

2 0 1

- Này!Cô chọc tay vào vai hắn. Hắn quay lại lườm cô bằng cặp mắt khó ở.-Sao! Lại giận tớ nữa à? Thôi mà Gấu yêu.. đừng giận Mật nữa.Hắn quay đi coi cô như không khí làm cho cô ăn phải quả dưa bở siêu to khổng lồ. Ôi! Cậu thật là trẻ con, mình cũng là con gái mà! Hứ, giận! Và đương nhiên đó không phải điều Hạ Nhi nghĩ. Cô nàng lắm chiêu,yêu tiền,mê zai, có chút lanh lợi này dễ gì mà để một lần giận hờn "vu vơ" rồi đánh mất cậu. Không! Không đời nào! Người đẹp trai, giàu có lại còn "dễ xương" như Lâm thì còn mơ đây mới chịu buông tha nhé. Sau một hồi suy nghĩ "tính toán" kĩ lưỡng Nhi Nhi cô nương quyết định sử dụng "Mỹ nhân kế" để làm cho Gấu đau lòng mà xót thương..và dĩ nhiên Gấu không kìm lòng được mà ra sức vuốt ve âu yếm Nhi. Sao, thấy Gấu yêu Mật không nè!- Mật..có thương Lâm không?-Có mật thương Lâm nhất ý!- Thương như thế nào?- Nhất đất nước..à không...nhất thế giới luôn! Còn Lâm thế nào? Có thương Nhi không?- Không! Lâm không thương Nhi!Sao? Nhi không nghe nhầm chứ? Một người ngày nào cũng tỏ ra lạnh lùng lại thích làm nũng với Nhi, một người vì Nhi mà bỏ cả chuyến du học ở tít nước Mỹ xa xôi, một người mà luôn giận hờn " vu vơ" ghen tuông vớ vẩn khi Nhi tiếp xúc với bạn khác giới, một người luôn đứng ra bảo vệ khi Nhi cần được bảo vệ, an ủi lúc Nhi cần an ủi, nhẹ nhàng lúc Nhi cần nhẹ nhàng, còn hay bối rối khi bị Nhi ghẹo, là người mà Nhi thương nhất đời này...Ấy vậy mà người ấy lúc này lại nói to dõng dạc rằng:" Lâm Không Thương Nhi" làm tim Nhi đau lắm. Nhi khóc òa lên luôn. Vậy mà thấ…

[Buồn]

[Buồn]"Tôi yêu anh ta! Còn anh ta...yêu cô ấy."

5 1 1

Cô lấy tay lau những giọt nước mắt trên gương mặt thanh tú,nói:"Tôi thì vẫn yêu anh ta!Còn anh ta thì..." Cô nghẹn ngào một lúc lâu rồi nói tiếp:"Còn anh ta thì vẫn yêu cô ấy" *********** Bỗng cô quay người sang tôi,mỉm cười và nói:"Này, bọn họ...sắp kết hôn rồi đây!Thật tuyệt phải không?"....1 giây....2 giây...3 giây..trên gương mặt thanh tú đang cười ấy những giọt lệ đã bắt đầu rơi...Và...em vẫn cười...em cười thật tươi như cố nói với tôi rằng:"Em không buồn đâu"...và cứ thế tôi lặng lẽ nhìn em, giang tay ôm lấy em vào lòng như một hành động dùng để an ủi. Em bỗng khóc thật to,thật to, tiếng khóc như xé lòng. Đêm ấy..tôi đã trót yêu em.…