Kí

1 0 1

Đôi khi tôi muốn sông chậm lại để làm lại cuộc đời.nhưng tôi khong biết mình phải làm lại từ đâu cả.phải chăng tôi đã sống quá nhanh hay đã quá vô tâm nên mới vậy? Tôi như một đứa trẻ mồ côi vậy có bố như không có, có mẹ mà như không phải mẹ tôi vậy. Bố mẹ tôi li dị từ khi tôi còn rất nhỏ, tôi sống với bà ngoại từ bé. Tôi không hề biết cuộc sống của một đứa trẻ sẽ vui vẻ như thế nào nhưng thôi kệ đi nó qua rồi. Trong kí ức của tôi mẹ tôi rất hay đánh tôi và đánh rất dã man nữa và rồi mẹ tôi đi nước ngoài làm ăn để nuôi tôi, còn bố tôi trong ki ức của tôi là một người hiền từ yêu tôi hết mực. Bố vẫn luôn thương tôi nhưng tôi thì không như vậy. Bố đã nói không tốt về mẹ tôi, tôi đã rất giận bố và làm những điều có lỗi với bố . Bố tôi mất rồi giờ chỉ còn mình tôi thôi nhưng tôi mong mình đc như bố được đi sang một thế giới khác bỏ mặc lại tất cả. Bố tôi bị bệnh nặng rồi qua đời vào những ngày cuối đời bố luôn lo cho tôi bố luôn sợ tôi mắc phải căn bệnh giống như bố, bố luôn sợ tôi bị đau.…