Đào hoa bất tận - Không may yêu phải người

Đào hoa bất tận - Không may yêu phải người

23 0 3

Vì là người, ta trải kiếp luân hồi.Vì là người, nên ngàn năm theo đuổi.Người không phải là người nên mới động lòng với ta, còn ta vẫn là ta nên mới đau khổ vì yêu người.Nhiều lúc ta tự nghĩ, phải hay không trái tim người bằng đá. Hay là vì yêu thương của ta không đủ lớn, nếu như, nếu như, tình yêu của ta lớn như sông Hoàng Hà, mênh mông như biển Đông Hải, cao ngất như núi Trường Sinh, liệ có phải, người sẽ vì ta mà quay đầu nhìn lại.Bản thân ta đã hoạ không biết bao nhiêu duyên kiếp của con người, nhưng còn duyên kiếp của ta, cả đời cũng chưa bao giờ chạm được. Ta sợ hãi rằng bi thương của ta có thể nhấn chìm cả rừng đào ở bờ Đông Hải, ta sợ nhìn thấy sự bất lực thê lương của mình.Chỉ trách nhân duyên này quá mỏng. Mỏng như sợi sương mai, khi nắng lên liền tan biến không dấu vết.Ta nằm trên nền đất lạnh lẽo, trước ngực đã nhuốm đầy màu, ngoài kia sóng biển Đông Hải cứ từng đợt như đang gào thét, ta nằm đây, cô đơn với lồng ngực trống rỗng.Rốt cuộc ta đã ở đây bao lâu? Ta còn phải nằm đây bao lâu?Đột nhiên ta nhớ tới người, lần đầu tiên gặp người, trái tim ngủ say cả vạn năm của ta bị ánh mắt người đánh thức. Dịu dàng và ấm áp của người, ta luôn cố để có thể chạm vào.Hoa đào trên vai ta, lại không dành cho ta.Ta nhớ đến khoảnh khắc ở bên người, lại không hiểu, vì sao người có thể tàn nhẫn đến vậy. Người cướp trái tim của ta, lại chỉ đắp cho ta một chiếc áo.Giấc mộng càng đẹp bao nhiêu, khi tỉnh mộng càng khiến ta đau lòng bấy nhiêu.…

Đào Hoa Bất Tận - Bỉ Ngạn Hoa Yêu

Đào Hoa Bất Tận - Bỉ Ngạn Hoa Yêu

17 0 3

Bỉ Ngạn Hoa Yêu, ngươi thật kiêu ngạo.Thứ tình cảm vô vọng ấy, ngươi mong mỏi cầu lấy.Có được tình cảm ấy, ngươi lại chê nó mong manh, ít ỏi.…