Mãi mãi là anh

Mãi mãi là anh

74 0 1

Tôi và Huy học cùng nhau từ hồi mẫu giáo, lúc đầu chúng tôi không hề để ý đến sự tồn tại của nhau nhưng dần dần cũng nói chuyện và trở thành bạn thân. Huy có ngoại hình khá ưa nhìn, cậu ấy cao, dáng người hơi gầy, tóc để kiểu hàn xẻng, với mấy điểm ấy thì Huy đã đủ khiến mấy đứa con gái trong trường hâm mộ, chết mê chết mệt cậu ấy rồi chưa kể Huy còn chơi bóng rổ nữa chứ. Trận đấu nào có Huy tham gia thì chỗ khán đài sẽ đông nghịt fan girl. Điểm trừ duy nhất của Huy là cậu ấy nghịch và học không giỏi nhưng bù lại thì gia đình Huy rất giàu. Nói chung là điểm trừ ấy không đáng kể, trong mắt mọi người thì Huy vẫn là con người hoàn hảo. Còn tôi tên là Yến, một đứa con gái tầm thường nhất trong tất cả những đứa tầm thường. Đi ra ngoài đường túm bừa cũng được một người tốt hơn tôi. Ông cha ta bảo tốt gỗ hơn tốt nước sơn nhưng bọn con trai bây giờ chỉ tiếp cận với làm quen những đứa nào xinh thôi. Chính vì thế tôi đã FA 16 năm rồi. Tôi tự nhận thấy ngoại hình của mình còn thấp hơn cả số 0. Vừa béo, vừa xấu, người lùn tịt, học hành thì be bét,….kể đến mùa quýt năm sau chắc cũng không hết được điểm xấu của tôi nữa.Tôi và Huy như kiểu hai thái cực vậy. Nhưng chẳng hiểu sao chúng tôi vẫn chơi rất thân với nhau. Mấy đứa con gái trong trường cũng chẳng quan tâm đến tôi vì chúng chắc chắn rằng một người như Huy sẽ chẳng bao giờ để ý đến một đứa như tôi. Chính bản thân tôi cũng biết rõ điều đấy. Nhưng biết làm sao đây, tôi thích Huy mất rồi, thích từ rất lâu rồi…