Tâm sự với vô danh

Tâm sự với vô danh

7 1 1

tác giả: vô danhCó một loại người từ sinh ra đã cô độc. Đến khi mất đi vẫn cô độc. Cho dù cố níu kéo, thoát ra khỏi địa ngục. Thì cuộc đời vẫn mặc định rằng họ bất hạnh.Cũng có những tiếc nuối, hối hận dặn vặt ta đến suốt cuộc đời này. Dù cho cố gào thét người cần nghe vẫn không thể nào nghe được.Đừng trách bản thân vì không thể giúp ai đó thoát khỏi địa ngục của cuộc đời họ. Vì họ đến với thế giới này chính là để hoàn thành sứ mệnh, hoàn thành trách nhiệm, hoặc để trả nợ thế gian. Để hoàn cảnh chà đạp. Thì kiếp sau mới có thể trọn vẹn.…

Vì Cậu Là Cả Thanh Xuân

Vì Cậu Là Cả Thanh Xuân

28 1 4

Thật ra...tôi không định sẽ viết ra câu chuyện này đâu. Vì hiện tại tôi đang phải trải qua giai đoạn khó khăn của cuộc đời mình. Nói thật khi viết ra tôi đã rất đắng đo suy nghĩ. Và vài ngày trước tôi đã khóc rất nhiều. Tôi cầu xin anh 2 năm nữa anh hẳng quen người khác, làm ơn đó,....Bởi vì em sợ mình sẽ không chịu nổi. Thật ngốc đúng không...chia tay là chuyện thường tình cớ sao lại tự dằn vặt mình như vậy. Hmmmmm! chúng ta quay lại nào. Tôi quyết định sẽ viết ra bởi vì...hôm nay có một người bạn khá là hiểu tôi, cô ấy bảo rằng: "mày thử viết lên wattpad đi biết đâu nổi tiếng luôn thì sao hahaha. Đó giờ tao tưởng mấy câu chuyện như vậy chỉ có trong phim thôi, người ta làm vậy để bộ phim thêm hay chứ tao không nghĩ là có thật ngoài đời. Thử đi rồi t sẽ đặt tên truyện rồi đăng lên wattpad". Nghe xong tôi chỉ cười trừ và phớt lờ cô ấy. Nhưng mà một thế lực nào đó đã khiến tôi ở đây và bắt đầu viết nên câu chuyện của mình. Không vì lý do gì cả, đơn giản là tôi muốn viết. Và muốn thoát khỏi sự yếu đuối của bản thân mình bấy lâu nay.…