Ngược Thê

Ngược Thê

41 2 1

Cô dành cả tuổi thanh xuân dể yêu anh. Co dành cả tâm tư và thời gian để đứng bên cạnh anh. Cô yêu anh hơn cả bản thân. Khi biết mình mang thai con anh, cô mừng đến phát điên. Cô chỉ biết rằng mình và anh không phải vợ chồng hờ. Thế nhưng tại sao, con của cô và anh lại bị mất đi. Kẻ ra tay lại chính là anh. Có phải vì cô không đủ yêu anh, hay là vì cô không phải là một người vợ tốt.Khi nghe anh nói cô chỉ là một kẻ thế thân, từ trước đến nay anh không hề yêu cô. Cô mãi mãi là cái bóng của em gái mình. Một cái bóng vĩnh viễn là một cái bóng. Nó không thể trở thành thứ khác được. Vĩnh viễn là như thế." Tôi Phương Lâm Y từ nay sẽ không yêu tên đàn ông máu lạnh như anh. Tôi như một kẻ khờ khi yêu anh. Từ trước đến nay, tôi luôn như một kẻ ăn xin hèn mọn trước mặt anh mà cầu xin tình yêu. Dù chỉ là một chút thôi, chỉ một chút thôi cũng không được sao. Hàn - anh là một kẻ máu lạnh. " Phương Lâm Y khóc lớn mà nói. Có những câu cô nói không thành lời, tim cô như đau thắt lại. Dòng lệ nóng hổi cứ thế mà tuôn ra. Hóa ra...cô chỉ là một kẻ khờ không hơn kém. Một kẻ khờ dại đến mức lại đi cầu xin tình yêu của một kẻ máu lạnh.Rồi 5 năm trôi qua, dưới sân cây Đào năm ấy, anh quỳ xuống mà cầu hôn cô như 5 năm về trước. Mọi thứ không hề thay đổi. Anh vẫn nhìn cô với ánh mắt chờ mong. Có lẽ việc khác biệt duy nhất là cô. Không còn điên cuồng, không có tình yêu. Chỉ có sự thơ ơ.…