QUA

QUA

11 0 2

Bài hát này phát lên như dịu nhẹ con tim anh, gợi lên kí ức của anh, anh và em.Anh như nghĩ ra được thứ gì đó, rồi đi đến quán trà ngày ấy.Quán này nay đã thay đổi rất nhiều, đã đổi chủ khác, nên mọi thứ đều thay đổi cả. Chỉ còn món trà em thích vẫn còn ở đây. Thật may.Anh đến chỗ ngồi ngay cửa sổ, gọi hai ly mật ong em thích uống.Nếu anh chỉ gọi một ly thì em sẽ giận anh mất. "Gia Uyyyy" Em đứng bên kia đường, vãy tay rồi cười thật tươi gọi anh."Anh đến ngay đây".Anh cười, bao lâu rồi anh không cười như thế. "Nếu anh không lạnh lùng, em không trốn tránh..."(Lưu ý nhỏ xíu để đỡ làm tốn thời gian của các bạn:Đây là truyện Việt Nam do người Việt Nam viết, không phải là truyện ngôn tình. Mình không mong là các bạn đọc truyện của mình sau đó đem truyện của mình ra đánh đồng với những truyện khác. Mong các bạn đọc với tư tưởng là: đang đọc truyện Việt Nam do người Việt Nam viết. Chân thành cảm ơn)…