Cậu, cậu có từng thích tôi không?

Cậu, cậu có từng thích tôi không?

67 7 4

: Hoàng Ngọc Linh?Dù chỉ mới nghe một lần nhưng tôi biết đây là ai, là Vũ, Nguyễn Thế Hoàng Vũ! Tôi ngước mắt lên nhìn nó, giọng nói vẫn còn nghèn nghẹn vì mới khóc xong.: Sao lại khóc?: Có..có ma!: Là con mèo, không phải ma.Tôi nhìn theo ngón tay của nó, thì ra là mèo thật. Vì trong đêm mắt mèo sáng lên nên tôi nghĩ nó là ma, đúng là tự mình hù mình mà. Nó đưa tay lên lau nước mắt cho tôi chứ. Tôi thì như bị trúng thuốc ấy, cứ ngồi im cho nó lau như thế...mãi đến lúc nó lên tiếng thì tôi mới hoàn hồn lại.: Sợ à?: Ừ.: Để tôi dẫn cậu qua.: Ừ. Đến đường lớn thì nó nói có việc phải đi trước, tôi chào tạm biệt nó rồi quay đầu đi luôn. Dù đã tối muộn nhưng đường phố vẫn sáng trưng như ban ngày ấy, vì đang là mùa thu nên trời có chút lạnh. Tôi dảo bước trên con đường quen thuộc, ngắm nghía những cảnh vật xung quanh. Sao hôm nay tôi mới để ý những giàn hoa chiều tím ven đường nhỉ?Chúng nó toả sáng một cách kì lạ giữa những con đường tấp nập xe qua lại, làm cho người ta có cảm giác mộc mạc mà dễ chịu, tiện tay bứt một bông bỏ vào túi áo thì mới nhớ ra quên cảm ơn cậu ấy mất rồi...…