Dứa Lồi!

Dứa Lồi!

33 6 3

Tất cả chỉ toàn là dứaVăn ánHắn hối hận rồi sao có thể làm ra chuyện tồi tệ như vậy. 17năm qua mối quan hệ dù nhiều bao nhiêu hắn cũng chỉ vui vẻ chơi đùa chưa bao giờ có sau này.Nhưng mà hắn đã mắc sai lầm lớn rồi. Hắn nhớ cô rồi rất nhớ cô rất muốn gặp đã nhiều lần hèn mọn nhìn trộm cô từ xa như vậy là sao ."Chị ơi, tha thứ cho em một lần thôi được không" hắn níu lấy vạt áo cô run run ánh mắt ửng đỏ như cún nhỏ chịu ủy khất lớn."Cả đời này em đều không dám nữa, chị ơi"Cô vẫn đứng đó không cả cho hắn một ánh nhìn bước đi như muốn mặc kệ hết thảy, một lực nhè nhẹ níu lại ,v cả người cô nhói lên một cách khó hiểu tại sao chứ nắm chặt tay cố chấn tĩnh lại nhưng cảm xúc."Là chị quấn lấy e trước tự rước hoạ vào thân" cô gằn từng chữ trái tim cô như lại rỉ ra rồi đau thật đấy."Em kh cần nghĩ nhiều, bỏ tay ra đi""Em..c..chị ơi ""Em nhớ chị" những cảm xúc ấy hắn không cầm được nữa người con gái hắn yêu cũng sắp bỏ hắn bàn tay này thật phế vật" đừng bỏ em".Cô giật run cả người trừng hắn hốc mắt ửng đỏ dần nhoè đi màn sương lấn át tầm nhìn của cô. Nhưng cô phải nhịn lại mất mặt lắm."Chị ơi chúng ta bình thường lại được không nha em..em không thể ... không muốn chị bên người khác em khó chịu lắm " bàn tay ấy vẫn run run ôm lấy cô gương mặt vùi vào hõm cổ cô một nơi thân thuộc cọ cọ.Cô lúc này dằn mình phải thật tỉnh táo có những thứ nói nhiều hơn cũng kh có tác dụng không thể bù đắp được:"Cọng rau ngắt đi có thể mọc lại Nhưng đầu…