Nước mắt bỉ ngạn

Nước mắt bỉ ngạn

603 11 14

Kiếp trước, nàng và hắn là đế vương và phi tử.Nàng là sủng phi được hắn yêu thương, cưng chiều nhất, thế nhưng cung đình hiểm ác, đế vương vô tình nàng vẫn không thoát khỏi chữ "tử".Một ly rượu độc đưa nàng đến bờ vong xuyên, chén canh mạnh bà khiến nàng quên tất cả.Nhưng nàng lại yêu hắn, tình nguyện đi vào lòng Vong Xuyên chờ hắn ngàn năm, chịu hết mọi kiếp đau khổ.Nghìn năm sau...Nàng lại một lần nữa gặp hắn, hắn là vương gia cao quý của một đất nước hùng mạnh.Còn nàng là công chúa hòa thân của một đất nước nhỏ bé.Đêm động phòng hoa chúc, nến hỉ sáng nhàn nhạt quyến luyến trên người tân nương soi rõ từng đường mượt mà trên người nàng, gương mặt khuynh quốc dấu sau chiếc khăn hỉ đỏ thắm.Cứ ngỡ kiếp này nàng và hắn có thể trọn đời bên nhau, nhưng đêm tân hôn người hắn gọi tên lại là tỷ tỷ của nàng.Đợi hắn nghìn kiếp, cuối cùng vẫn bị chính kiếm của người mình yêu một nhát xuyên tim.Nàng ngửa mặt nhìn bầu trời trong xanh, ánh dương chói sáng, nhưng lòng lại đau như ngàn đao vạn chém, lệ hồng nhan nghẹn ngào nơi khóe mắt.Trầm ngâm nghe tiếng gió đau lòng, hồi ức xưa kia giờ đây chỉ là hư vô ảo ảnh.Nàng đắm chìm trong sầu tư, lặng lẽ trầm luân vào kiếp mộng cuồng si.Như hoa như mộng, là phút tương phùng ngắn ngủi của đôi ta, quá khứ giờ chỉ còn là hoa trong mộng, là nàng tự mình đa tình.Bỉ ngạn nghìn năm nở nỗi ưu tư, gieo nhung nhớ, ta và chàng nếu có kiếp sau xin đừng gặp lại, vĩnh viễn làm người xa la…