Ân Hận (Tạm Drop)

Ân Hận (Tạm Drop)

82 4 2

Đám mây đen che khuất cả bầu trời trong trẻo, từng hạt mưa tí tách rơi xuống. Ở trong một con hẻm nhỏ và bẩn thỉu. Một cô bé nhỏ khẽ run rẩy trứơc từng cơn gió khô khốc kia. Chiếc váy của nó lấm lem bùn đất mà xám nâu đi. Đôi môi khô khốc khẽ va vào nhau. Đói khát nhiều ngày đã làm nó xuống sức hẳn đi. Nó đứng lên, rồi ngã phịch xuống. Nó biết là mình đã đến giới hạn. Nó khẽ cười. Nó cười cái thế giới tàn nhẫn. Nó cảm thấy mình không thể cầm cự hết hôm nay. Mắt nó hoa lên.Nó nghĩ rằng cuộc đời nó kết thúc.Nhưng ông trời như vẫn còn thương nó. Khi nó đang run cầm cập dưới trời mưa, một chiếc dù đỏ che đi những hạt mưa đang rũ vào người nó. Nó nhìn, là một cậu trai trẻ. Ước chừng hơn nó 7 tuổi."Lạnh không?" Cậu hỏi nó. Giọng không có ý gì là khinh bỉ cả. Nó mỉm cười. Vậy là quá đủ. Trước khi chết vẫn còn người hỏi nó có sao không. Mắt nó hoa lên, nó ngã phịch xuống đất. Nó nghĩ cụôc đời nó đã chấm dứt. Trứơc khi mê man, cảm giác cuối cùng của nó chính là... Một vòng tay... Ấm áp...…