Em Được Phép Nhớ Anh Không?

Em Được Phép Nhớ Anh Không?

3 2 1

"Em! Anh nhớ em! "_Đã lâu rồi em không còn được nhận những tin nhắn đó mỗi ngày từ anh. Cũng lâu lắm rồi em không còn nghe anh lải nhải :- Sao giờ này còn không chịu ngủ, biết mấy giờ rồi không? Rồi em cười, anh cười thế là bình yên...Đến bây giờ mỗi tối em vẫn thức khuya nhưng một mình không có tin nhắn nhắc ngủ sớm từ anh như lúc xưa. Ngoài kia cuộc đời vẫn chảy trôi, khoảng trống trong em lại càng lớn dần. Em tự liệu hỏi rằng mình còn được phép nhớ anh nữa hay không? Anh từng bảo sau này hãy quên anh đi, nhưng anh đâu có bảo là không được phép nhớ anh đâu.Hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nên thế bây giờ em có nhớ anh thì chắc không phải xin phép anh đâu nhỉ. Em chưa bao giờ gọi anh là người- cũ, không phải em không muốn tin đó là sự thật. Chỉ là trong tim em anh chưa bao giờ cũ theo một nghĩa nào đó chỉ em hiểu. Bỡi chữ "cũ" đau lòng lắm, xót lắm. Cũng bởi nghĩ về anh, chưa bao giờ là nuối tiếc trong em Anh luôn là một niềm kí ức trọn vẹn mỗi khi nhớ về.Bây giờ, em vẫn cuộn tròn trong chăn, lướt facebook một cách nhạt nhẽo vẫn thấy chấm xanh từ anh nhưng anh đã không còn nhắc nhớ em mỗi ngày nữa. Em cũng không được phép gửi đi nỗi nhớ đó. Vì dẫu rằng có nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ của riêng em. Người ta bảo nhớ đơn phương một người còn yêu buồn lắm, nhưng em không thấy vậy... Bởi được nhớ anh mỗi ngày là điều hạnh phúc trong em... Sam Sam…