Cái kết hạnh phúc

Cái kết hạnh phúc

966 70 31

Tương lai không thể nói trước điều gì. Có những điều tưởng chừng như không thể lại trở thành có thể khiến ta không biết nên vui hay buồn, nên đón nhận để kết thúc hạnh phúc hay chọn một con đường khác khiến mọi điều trở nên đầy bất ngờ.Anh và cô có phải là định mệnh của nhau hay đơn giản chỉ là người đã từng quen biết.p/s: chỉ là một chuỗi những tâm sự có thể đã từng trải qua cũng có thể sẽ và sắp trải qua. Nhưng cuốn truyện này là một món quà tôi muốn dành tặng cho một người bạn cũng là người em gái của tôi. Đó là món quà tốt nghiệp anh tặng khi em tốt nghiệp, không một chút vật chất chỉ là món quà tinh thần, chúc em luôn hạnh phúc và thành công. Hy vọng em sẽ vui vẻ nhận món quà này.Chúng ta mãi là bạn thân nhé cô bé!Gửi đến cô bạn thân của tôi!Truyện mang tính chất hiện thực hóa ước mơ!…

Nụ hôn đầu

Nụ hôn đầu

116 0 17

Chúng ta gặp gỡ nhau là do ông trời sắp đặt, rung động hay cảm động là do người kia quyết định. Còn việc đúng người là do bản thân mỗi người lựa chọn. Nếu như không thể làm người yêu thì đến bằng hữu cũng chẳng thể làm được. Nhưng bằng hữu thì tôi đâu có thiếu, thứ tôi cần chính là cái mà được gọi là tình yêu và nếu như người đó là anh thì thật tốt biết mấy." Em định làm gì thì làm đi chứ!" Anh không hề lúng túng nhìn thẳng vào mắt cô. Còn cô, ôi mẹ ơi, hùng hổ xông thẳng đến trước mặt người ta mà bây giờ lại tim đập chân run, vừa này còn hổ báo lắm mà!!!" Tôi....tôi...muốn...muốn gi..ết...à..không phải....mà là muốn....cắn.....à....kh..ông...phải, không có gì, tôi tôi...tôi xin phép"" Chả mấy khi thấy Diệp luật sư lúng túng thế này" anh nở một nụ cười âm tà. Vừa nói dứt câu anh đứng dậy tiến về phía cô, cô cứ giật lùi từng bước đến khi bị ép sát vào bàn làm việc của anh."Anh...anh định làm gì" cô đẩy người anh ra muốn chạy ra ngoài nhưng rất tiếc đẩy không nổi, người ta cao hơn cô hẳn một cái đầu....( đấy là cô còn đi giày cao gót rồi)" Em không làm thì để tôi làm thay em nhé!" Không một giây lưỡng lự anh cúi đầu hôn lên môi cô. Cô cũng vô thức mà không trốn tránh.Nụ hôn đầu cứ vậy mà mất đi, nụ hôn cô gìn giữ cả tuổi thanh xuân. Có lẽ rằng chúng ta là gặp đúng người nhưng sai thời điểm. Ai sẽ là người thay đổi thời điểm đó có khi là anh cũng có khi là tôi, và cũng có thể là không ai cả. Và chúng ta cứ thế mà bước đi không quay đầu lại, cứ thế mà mất nhau mãi mãi.…