Đoá Hoa Biết Cười

Đoá Hoa Biết Cười

182 50 14

Cuộc đời của tôi tựa như sình lầy với đất đá. Cả một tuổi thơ, tôi đều bị kẹt trong đống sình đất ấy. Đến khi tôi đã lớn hơn, tôi cố gắng mà bước đi để đến với bờ bên kia. Ở bên bờ, tôi hạnh phúc mà tìm được đoá hoa của đời mình. Từng ngày từng tháng trôi qua, thật hạnh phúc khi có em bên cạnh. Nhưng tất cả mọi thứ đều chấm hết cả rồi..."Cuộc đời tôi chưa đủ khổ hay sao mà giờ người lại cướp đi hạnh phúc duy nhất của đời tôi như vậy?".Còn gì đau hơn khi phải chứng kiến đoá hoa rạng rỡ ngày nào giờ đây đang dần héo mòn mà mình chẳng thể làm gì được.Tôi gặp em là do định mệnh, tôi mất em cũng là do định mệnh.Thôi thì chỉ đành hẹn nhau kiếp sau, hẹn kiếp sau vào ngày hoa đào nở, ánh mắt ta chạm nhau như cách ta gặp nhau kiếp này. Dù cho kiếp sau tôi có trở thành một thằng khờ đi nữa, tôi vẫn sẽ dùng ánh mắt si mê này để nhìn em một lần nữa...Yêu em. Đoá Hoa của đời tôi...• Truyện chắc chắn sẽ còn nhiều thiếu sót và còn có một vài phần nó không theo nguyên lí đời thường hoặc nó không giống với đời thật thì mong mọi người thông cảm, vì sự hiểu biết của mình còn hạn hẹp nên cũng chỉ viết vui và đây cũng chỉ là thế giới trong truyện thôi nên mọi người đừng bắt bẻ nhé, xin cảm ơn ạ.…