Xuyên nhanh : Đừng do dự, tiến về trước đi !

Xuyên nhanh : Đừng do dự, tiến về trước đi !

27 0 2

Hứa Nhạn trong một lần tai nạn xe không biết là may mắn hay xui xẻo mà được tặng một cái hệ thống. Hệ thống :"..." Tặng? Tặng là tặng thế nào? Bổn hệ thống đây là tự tìm đến có được không? Phải tu mấy đời mấy kiếp mới được bổn hệ thống ta đây ưu ái để ý biết không? Bổn hệ thống không phải là đồ vật, tặng, tặng cái con khỉ !Hứa Nhạn :" Nói cái gì? có tin bổn cô nương ở lại đây luôn không? "Hệ thống :"..." cô thắng!Cô bạn nhỏ Hứa Nhạn ngây thơ vô tư đáng yêu được bạn hệ thống hiền lành lễ phép chọn trúng. Sau đó...Hệ thống :" Ngây thơ đáng yêu cái củ cải này, bổn hệ thống mà tìm được tên lừa gạt kia thì sẽ diệt giống cả nhà hắn!"Hứa Nhạn :"Hiền lành? Lễ phép?" Trời sập! Này tác giả, có thể thành thật chút được không? À...không có sau đó nữa. Nam chính :"Ta đâu?" Ta là nam chính đấy!Hứa Nhạn :"..."Hệ thống :"..."Tác giả đáng yêu :"..." :))…

Câu ngôn tình gây ấn tượng đối với tôi

Câu ngôn tình gây ấn tượng đối với tôi

166 3 10

Những câu dưới đây, là do tôi đọc truyện thấy ấn tượng nên thêm vào. Đương nhiên, vì là trong ngôn tình nên khó tránh khỏi bị trùng lặp với mấy trang khác. Mong bạn đọc thông cảm. Một vài câu tôi nhớ tên truyện, một vài câu tôi lại quên mất, nếu bạn hỏi mà thấy tôi im lặng vậy có nghĩa là tôi không biết tên truyện. Dù sao cũng rất hoan nghênh các bạn đọc,có thể nhận được lời nhận xét dù tốt hay xấu ở các bạn là niềm vinh dự đối với tôi. Cảm ơn bạn vì đã bỏ thời gian đọc phần này, chúc bạn luôn vui vẻ và may mắn trong cuộc sống.…

Tương hận phùng thiên

Tương hận phùng thiên

29 1 2

Tôi nhớ rất rõ, đêm đó, trời không trăng không sao. Dưới tàng hoa anh đào, gió lướt nhẹ qua, cánh hoa rơi lả tả. Nụ hoa rơi xuống vai tôi, dừng chân vài giây rồi lướt nhẹ xuống mặt đất. Trong đêm đen, tôi không nhìn rõ khuôn mặt hắn, chỉ biết, hiện tại, có lẽ hắn đang đau lòng. "Rốt cuộc, trái tim nàng làm bằng gì? Ta vì nàng làm nhiều việc như vậy, cũng không khiến nàng động lòng dù chỉ một chút. Hay là...nàng vốn không hề có trái tim." Hắn hỏi tôi. Trong đêm đen, giọng nói bi thương của hắn vang vọng quanh tai tôi. Giống như một viên đá, nện thật mạnh xuống dòng sông vốn yên ắng, làm bọt nước văng tung tóe ,mặt sông cũng vì vậy mà chấn động mạnh. Nhưng rồi, cũng dần dần an ổn trở lại. Đúng vậy, tôi có trái tim không? Có chứ ! Tôi nhìn hắn, dù không nhìn rõ, tôi cũng nhìn, như đang thể hiện sự tôn trọng với đối phương. "Tim...? Ta có chứ. Từ lúc sinh ra đã có. Nhưng mà, vào năm ta 16 tuổi, ta đã tặng nó cho một người. Huynh ấy mất rồi, tim ta cũng chết theo." Tôi không còn phân biệt đâu là giọng nói của mình nữa rồi. Một vài kí ức, tôi không muốn nhớ lại. Nhưng tôi lại không thể. Tôi nghe được giọng nói lạnh lẽo của mình vang lên, không có một chút cảm xúc nào cả. Bước chân hắn lảo đảo, tôi lại không hề có một chút rung động. Đó là vì hắn phải chịu, hắn giết người tôi yêu! Lấy mất tim tôi, tàn nhẫn đục khoét nó ra rồi bóp nát mặc cho máu tươi nhiễm đỏ.Người tôi yêu, chết rồi. Tôi...cũng chết rồi. Chết cùng với chàng, năm tôi 16 tuổi.…