Mưa và Ốc Sên

Mưa và Ốc Sên

12 0 5

Người xưa hay nói rằng mỗi khi trời mưa, thì ốc sên sẽ tự động bò ra khỏi vỏ ốc của mình.Con người của tớ cũng giống như là ốc sên, một con ốc sên ngủ quên.Cậu là cơn mưa đầu mùa, kéo tớ ra khỏi chiếc vỏ lâu năm.---Nguồn: Bông Chà…

Hẹn Mưa ngày mưa

Hẹn Mưa ngày mưa

16 3 3

Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và tươi vui như tuổi thanh xuân.Tôi nới với cậu rằng: "Nào nào, móc nghéo nào! Xong, từ giờ cậu không được biến mất đâu đấy! Cậu phải đi cùng tớ, không kể ngày mưa cũng như ngày nắng. Còn nữa, ngày mai phải cho tớ biết mọi điều về cậu!"Tôi hí hửng cười, nhìn ngón tay to đan ngón tay nhỏ mà bao lo lắng liền biến mất đi, ngay cả chân cũng không còn cảm giác đau. Vậy là từ giờ không phải lo sợ Mưa sẽ biến mất nữa.---Thấy truyện hay nên mình edit lại thui nhéNguồn: Yuu…

Chúng ta ly hôn rồi Anh à...!

Chúng ta ly hôn rồi Anh à...!

11,954 412 15

Khi tôi vừa tròn 22 tuổi cũng là lúc tôi bước vào cuộc sống hôn nhân. Tuy còn trẻ nên sự điên cuồng và cố chấp trong tôi cực kỳ lớn, tôi đã theo đuổi một chàng trai anh tuấn suốt 4 năm trời. Tôi bất chấp tất cả để leo lên giường của anh, bắt anh chịu trách nhiệm với tôi, khiến anh phải ở cạnh tôi cả đời. Nhưng có lẽ tôi đã sai rồi, đáp lại tôi chỉ là những cái nhìn khinh bỉ, sự lạnh nhạt vĩnh viễn. Tôi cố gắng ngoãn ngoãn ở cạnh anh, làm một người vợ tốt, cố gắng làm cho anh vui bằng cách lấy lòng anh...nhưng tất cả chỉ là ánh mắt khó chịu anh dành cho tôi.Ba năm tôi đã làm mọi thứ chỉ mong anh vừa lòng. Tôi muốn có con nhưng anh thì không. Anh cận trong phòng trách, bởi anh sợ có sợi dây vô hình trói buộc anh lại. Và tôi thì muốn anh cảm nhận được việc làm cha như bao người khác.Kết hôn 3 năm, tôi không thể có con nói trắng ra là anh không cho tôi cơ hội đó, gia đình bên anh vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh nhạt với tôi, nay thêm việc tôi không con nối dõi cho nhà họ, mẹ chồng luôn châm chọc "cây độc không trái gái độc không con" vì tôi đã ngán chân vào cuộc đời đầy tốt đẹp của anh, tôi chỉ cười gượng cho qua nhưng thật sự tâm tôi đã lạnh tới nổi không có một tia ấm áp.Mẹ tôi hồi trước là hiệu trưởng một trường tiểu học nay gì rồi phải về hưu nên ngay cả tôn nghiêm bên chồng về vấn đề gia thế tôi đều không có. Mệt mỏi, tôi quá mệt mỏi, tôi muốn kết thúc mọi chuyện ở đây, tôi sẽ trả lại tự do cho anh, còn tôi, tôi sẽ quay về nhà mẹ phụng dưỡng bà hết những năm tháng tuổi già và cũng chữa lành vế…