[Đoản] Điêu Tàn Hoá Kinh Tâm

[Đoản] Điêu Tàn Hoá Kinh Tâm

3 0 1

Trăng tròn, gió lạnh, thổi tan trầm hương...Nhẹ nhàng giăng trên cửa tướng phủ...Cầm một vị đương quy bỏ vào nấu thuốc...Nước mắt tương tư, tục đoạn đau thương trong lòng...Hai lượng thủ ô đặt trên giấy...Thuốc dẫn là mộng đẹp...Cùng chàng từ biệt hai phương trời...Trích: Hoa rơi thành bùn…

[H Nhẹ, Ngược] Thiếu gia!! Xin hãy tha cho tôi!!

[H Nhẹ, Ngược] Thiếu gia!! Xin hãy tha cho tôi!!

16 0 1

- Sứ mệnh của em là làm tôi thoả mãn! - Tôi... tôi không muốn!- Em có quyền không muốn nhưng tôi sẽ không cho em quyền được cự tuyệt.----------- Sao thiếu gia không gọi tôi? - Không nỡ - Để tôi...tôi nấu gì đó cho thiếu gia ăn nhé!- Ngồi xuống và ăn đi! Tối qua em đã vất vả lắm rồi!----------- Động đến người của ta?! Các ngươi hết thảy đều đã chán sống? Chuẩn bị hít một hơi thở cuối cùng trước khi không còn cơ hội nào để hít nữa đi!----------…

[Đoản] Nguyện vì người một đời bất diệt!

[Đoản] Nguyện vì người một đời bất diệt!

3 0 1

•Đời người như một giấc mộng, thế sự biến hoá khôn lường. Sai sai đúng đúng, ân ân oán oán, cuối cùng cũng không thoát khỏi sự trôi qua lặng lẽ của năm tháng, nước chảy không để lại vết tích. Những thứ khó từ bỏ, giờ chỉ còn là một chút nhung nhớ mà thôi!•Từ yêu sinh sân (sân: giận), từ yêu sinh hận, từ yêu sinh si, từ yêu sinh niệm (niệm: nhớ nhung). Từ sau khi ly biệt, sân hận si niệm, tất cả dần dần hoá thành nỗi tương tư. •Một ca khúc dịu dàng làm lòng quặn thắt. Nét chữ màu đỏ trên vách ngày càng mơ hồ, nơi Khúc Lan hẻo lánh lại gặp nhau, ngày đêm chờ Quân đến.*Trích: Bộ Bộ Kinh Tâm…