THANH XUÂN CHỜ ANH[PART1_BẮC KINH XA XÔI]

THANH XUÂN CHỜ ANH[PART1_BẮC KINH XA XÔI]

6 0 2

Người ra đi bỏ tôi lại dưới cái giá rét mùa đông tại Đại Hàn Dân Quốc. Tôi đứng đây nhìn bóng anh xa khuất dần. Tôi muốn khóc nhưng rồi lại không thể. Vẫn nơi đây tôi chờ anh, vẫn nơi đây, tôi và anh có những kỉ niệm đẹp. Tôi hận! Tôi hận anh đã khiến tôi yêu anh rồi bỏ tôu về Bắc Kinh xa xôi ấy. Từ ngày anh đi, tôi như trở nên buồn thảm. Giọt nước mắt trong đêm xóa nhòa đi tất cả. Tôi cố quên, quên bóng hình của anh, quên đi tất cả. Cơn gió nào đó đã thổi bay anh đi xa khỏi vòng tay tôi, xa dần khỏi cuộc sống của tôi.... Lộc Hàm... Tôi nhớ anh... Nhớ đến phát điên phát dại. Anh đang nơi đâu? Anh có khỏe và nhớ tới chàng trai sanh năm 94 kém anh 4 tuổi luôn làm nũng anh? Anh có nhớ những ly trà sữa tôi mua cho anh? Dỗ dành anh mỗi khi anh dận tôi? Về bên tôi đi được không? _NGÔ THẾ HUÂN bộc bạch tâm sự_…

[Ngược] Lão Công Bàn Trên

[Ngược] Lão Công Bàn Trên

2 0 1

ngược ngược ngược và ngượcPhương /Hàn Mạc Phương/ Lão công bá đạo bàn trên. Lạnh Lùng, hảo soái cưa, nhiều gái theo, học giỏi. Lớp trưởng đại nhân này còn được gọi là Phương ca, cháu Hiệu Trưởng của trường Đại Học danh tiếng XX tại Bắc Kinh. Còn tôi là Dương Hàn. Cái gì cũng giở, học giở, nấu ăn giở... à mà khoan.!! Tôi đường hoàng nam nhân mà nấu cái quái gì chứ? (tác giả:/vỗ mông y/ "ta cho cậu là nam nhân từ khi nào vậy?"_/Mạc Phương cười lớn/:"kiếp thụ đừng mong đảo chính").…